Chương 29: Ánh sáng mới
Cánh cửa đã đóng lại sau lưng nhóm Tehma, họ đứng trong một không gian mới, rộng lớn và tối tăm, nơi chỉ có ánh sáng yếu ớt phát ra từ những thiết bị cổ đại. Mùi ẩm mốc và hơi lạnh bao trùm không gian, khiến mỗi bước đi của họ như một cú va chạm mạnh mẽ với sự tĩnh lặng đầy u ám. Mỗi tiếng bước chân vang lên như một lời nhắc nhở rằng họ đang đi vào một vùng đất không thể quay lại.
Rice đứng sát bên, tay vẫn nắm chặt thanh kiếm. Anh không thể dứt khỏi cảm giác nặng nề đè lên lòng ngực. "Chúng ta đang ở đâu vậy? Cảm giác như nơi này không còn là một phần của thế giới này nữa."
Souchou và Yukii, dù không nói ra, cũng có thể cảm nhận được sự u ám bao trùm xung quanh. Cảm giác như không gian và thời gian đã bị bóp méo, và mỗi bước đi đều là một cuộc đấu tranh không ngừng với những bí mật đang ẩn giấu.
Nhóm tiến về phía trước, ánh sáng từ những thiết bị cổ xưa chỉ đủ để chiếu sáng vài bước. Đến một góc khuất, họ nhìn thấy một bức tranh kỳ lạ khắc trên bức tường đá. Một hình ảnh kỳ dị của một người đàn ông với đôi mắt sáng rực như đuốc, đứng giữa một cánh cổng không gian rộng lớn. Những ký tự lạ lùng phủ đầy trên bức tranh, như thể bức tranh này đang chỉ dẫn họ đến một chân lý bí ẩn.
Tehma dừng lại, mắt anh chăm chú quan sát bức tranh. Một cảm giác quen thuộc dâng lên trong lòng anh. "Đây là người sáng lập ra tất cả... Thí nghiệm này... Chính hắn là người đã tạo ra đứa trẻ kia."
Yukii bước lên gần bức tranh, tay cô chạm vào những ký tự kỳ lạ. "Những ký tự này... chúng có ý nghĩa gì không?"
Tehma bước lại gần, ánh mắt anh không rời khỏi bức tranh. "Đây là ngôn ngữ cổ xưa... Ngôn ngữ của những thí nghiệm, những lực lượng siêu nhiên mà hắn đã kết hợp vào khoa học. Đây là một sự kết hợp giữa phép thuật và công nghệ, giữa những giới hạn của con người và những thứ không thể hiểu nổi."
Bất chợt, ánh sáng từ một thiết bị trên tường bùng lên mạnh mẽ, khiến cả nhóm giật mình. Màn hình hiển thị dữ liệu kỳ lạ, những con số và ký tự không thể hiểu nổi. Một trong những dữ liệu hiện ra trước mắt họ là một danh sách dài những tên người—nhưng tất cả đều không phải con người. Họ là những thí nghiệm nhân tạo, những sinh vật không phải con người.
"Chúng ta đều là kết quả của một thí nghiệm lớn..." Tehma nói, giọng anh trầm xuống, nặng nề. "Không phải con người..."
Yukii, không thể kiềm chế được sự hoang mang, nhìn vào màn hình. "Vậy chúng ta là gì? Chúng ta có thể gọi mình là con người nữa không?"
Souchou im lặng, ánh mắt sắc bén như thể đang cố gắng tìm ra manh mối từ những dữ liệu đó. "Tất cả chúng ta, những thí nghiệm thất bại... Mọi thứ đều có lý do."
Đột nhiên, một tiếng động khô khốc vang lên từ phía sâu trong căn phòng. Một cánh cửa lớn xuất hiện, giống như cánh cửa mà họ đã vượt qua trước đó. Ánh sáng chói lòa từ trong đó khiến tất cả mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo. Một cơn gió lạnh từ trong đó thổi ra, như thể có một thứ gì đó đang đợi họ bước vào.
Tehma đứng dậy, nhìn các thành viên trong nhóm. "Đây là con đường duy nhất. Đến đây rồi, không thể quay lại."
Rice không nói gì, chỉ gật đầu, tay anh nắm chặt thanh kiếm. Souchou, Yukii, và Tehma đều hiểu rằng, dù có muốn hay không, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đối diện với sự thật đang chờ đợi họ ở phía trước.
Cánh cửa từ từ mở ra, và một không gian rộng lớn hiện ra trước mắt họ. Bên trong, có những thiết bị khoa học cổ xưa, những bức tường đá đầy ký tự huyền bí và những hình ảnh kỳ dị. Từng bước chân của nhóm họ vang vọng trong không gian tĩnh lặng, như thể không gian này đang nuốt chửng mọi âm thanh, chỉ còn lại sự lạnh lẽo và u ám.
Nhưng khi nhóm tiến sâu vào, một tiếng động lớn phát ra từ phía sau họ. Cánh cửa mà họ vừa bước qua bỗng nhiên đóng sập lại, khiến cả nhóm không thể quay lại nữa. Họ đã lún sâu vào một không gian mà không ai biết trước được sẽ dẫn đến đâu.
Trong không gian rộng lớn này, những bức tranh kỳ lạ xuất hiện, mỗi bức tranh đều miêu tả những sinh vật không giống con người, những hình ảnh của thí nghiệm thất bại và những cánh cổng dẫn đến những không gian kỳ bí. Những ký tự cổ xưa tràn ngập trên các bức tường, mỗi câu chữ như một lời cảnh báo, nhưng cũng như một lời mời gọi họ bước tiếp.
Tehma cảm thấy nỗi lo lắng gia tăng. "Tất cả những gì chúng ta đã trải qua không phải là ngẫu nhiên. Mọi thứ đã được sắp xếp từ trước."
Cả nhóm đứng đó, không ai nói gì, chỉ có tiếng bước chân của họ vang vọng trong không gian mờ ảo. Dù không biết rõ họ sẽ đối mặt với gì, nhưng tất cả đều biết rằng, để giải quyết những bí ẩn này, họ không còn đường lùi.
Một bức tường đá khổng lồ trước mặt họ, phủ đầy những ký tự kỳ lạ, ánh sáng từ các thiết bị cổ xưa chập chờn, nhưng vẫn đủ để chiếu sáng không gian rộng lớn này. Bầu không khí im lặng nặng nề, như thể không gian này đang dõi theo từng bước đi của nhóm Tehma. Tất cả họ đều cảm nhận được một sự hiện diện vô hình, như thể có một lực lượng nào đó đang âm thầm theo dõi và điều khiển họ từ phía bóng tối.
Tehma đứng thẳng người, ánh mắt anh không rời khỏi bức tường đá. "Chúng ta đang tiến gần đến điểm cuối rồi. Điều này không phải ngẫu nhiên."
Rice gật đầu, tay nắm chặt thanh kiếm, đôi mắt vẫn không thể rời khỏi những dấu vết kỳ bí trên bức tường. "Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta tìm thấy nó? Sự thật... sẽ là gì?"
Souchou, với một ánh mắt kiên định, lên tiếng: "Tất cả chúng ta đều đã biết câu trả lời, dù có muốn hay không. Đây không phải là một cuộc thử nghiệm ngẫu nhiên. Đây là tất cả những gì chúng ta phải đối mặt. Mọi thứ đều có lý do."
Yukii bước tới gần Tehma, tay cô vươn ra chạm vào bức tường. Ngay lập tức, những ký tự trên bức tường sáng lên như thể nhận ra sự hiện diện của cô. Một âm thanh lạ vang lên, giống như tiếng rít của kim loại cọ xát vào nhau, và ngay lập tức, một cánh cửa khổng lồ mở ra, dẫn vào một không gian bên trong tối tăm, ẩn chứa những bí mật mà không ai có thể tưởng tượng được.
Tehma không do dự, bước vào trước, nhóm còn lại theo sau. Cánh cửa đóng lại sau lưng họ, không có cơ hội quay lại nữa.
Bên trong là một căn phòng rộng lớn, đầy những thiết bị kỳ dị và những hình ảnh mà không ai có thể hiểu nổi. Một cột ánh sáng phát ra từ trung tâm của căn phòng, và ngay lập tức, một hình ảnh xuất hiện trong đó. Đó là hình ảnh của một đứa trẻ, khuôn mặt nó mang một biểu cảm kỳ lạ, như thể đang đối diện với một bí mật mà không ai có thể giải mã được.
Tehma nhìn vào hình ảnh, trái tim anh đập mạnh. "Đây... là đứa trẻ mà chúng ta đã gặp trước đây."
Yukii cảm thấy một sự lạnh lẽo dâng lên trong lòng. "Nó có thể là chìa khóa để giải quyết tất cả, nhưng chúng ta không thể biết được nó là ai. Tại sao nó lại ở đây?"
Trong khi đó, Souchou không rời mắt khỏi hình ảnh đứa trẻ. Cô cảm nhận được một sự liên kết kỳ lạ giữa mình và nó, như thể cả hai có một sợi dây vô hình kéo chúng lại gần nhau.
Tehma tiến gần hơn, ánh mắt anh đầy sự quyết tâm. "Chúng ta phải tiếp tục. Đừng để sự sợ hãi chiếm lấy. Đây chính là khoảnh khắc mà chúng ta phải đối diện với sự thật."
Đột nhiên, từ một góc khuất trong căn phòng, một tiếng cười vang lên. Một người đàn ông xuất hiện từ bóng tối, khuôn mặt hắn mang những vết sẹo và ánh mắt lạnh lẽo. Đó là người họ đã tìm kiếm từ lâu, người sáng lập ra tất cả.
"Cuối cùng cũng đến," người đàn ông nói với một giọng trầm thấp, đôi mắt hắn lấp lánh một cách kỳ lạ. "Các bạn đã đi đúng con đường. Nhưng các bạn có thể chịu đựng được sự thật này không?"
Rice bước lên, vung thanh kiếm lên, nhưng Tehma ngăn lại. "Đừng vội. Chúng ta phải nghe hắn nói."
Người đàn ông mỉm cười, như thể đang chờ đợi một câu hỏi. "Các bạn có biết không? Mọi thứ đều được thiết kế từ đầu đến cuối. Những thí nghiệm này, đứa trẻ, các bạn... Tất cả là một phần trong kế hoạch của tôi."
Yukii không thể chịu đựng được nữa, hỏi ngay: "Kế hoạch gì? Tại sao lại là chúng tôi? Tại sao lại là những đứa trẻ?"
Người đàn ông gật đầu, ánh mắt hắn trở nên u ám. "Tất cả các bạn đều là kết quả của những thí nghiệm đã được tiến hành từ hàng thế kỷ trước. Những sức mạnh mà các bạn đang có, những khả năng vượt trội... tất cả là vì một mục đích duy nhất: để tạo ra một thế hệ mới, một thế giới mới. Nhưng không phải tất cả mọi người đều có thể sống sót trong thế giới này."
Tehma cảm thấy một cơn giận dâng lên trong lòng. "Ngươi đã biến chúng tôi thành công cụ. Nhưng chúng tôi sẽ không để ngươi tiếp tục nữa!"
Người đàn ông cười lớn, nhưng ánh cười của hắn chẳng thể che giấu sự tàn bạo trong mắt. "Chắc chắn là các bạn sẽ không dễ dàng chấp nhận sự thật này, nhưng mọi thứ đã đến hồi kết. Các bạn không thể thay đổi được gì."
Đột nhiên, ánh sáng trong phòng tối sầm lại, và một sức mạnh kỳ lạ lan tỏa ra khắp căn phòng. Một cơn sóng chấn động mạnh mẽ khiến cả nhóm không thể đứng vững. Nhưng ngay khi ánh sáng lại bùng lên, nhóm Tehma nhận ra rằng họ không còn đơn độc.
Một giọng nói vang lên từ phía sau, nhưng không phải của người đàn ông đó. Đó là giọng của June.
"Chưa xong đâu."
Cả nhóm quay lại, chỉ thấy June đứng đó, ánh sáng từ chiếc vòng cổ của cô phát ra mạnh mẽ, như thể cô đã nhận được sức mạnh mới. Ánh sáng đó không chỉ mạnh mẽ, mà còn mang theo một sức mạnh kỳ diệu, một nguồn năng lượng từ những bí mật mà cô không biết rõ.
"Chúng ta sẽ ngừng tất cả," June nói, ánh mắt cô sắc bén hơn bao giờ hết. "Bây giờ là lúc các bạn sẽ phải đối diện với sự thật. Mọi thứ không kết thúc ở đây."
Cuối cùng, nhóm Tehma nhận ra rằng trận chiến này không chỉ là một cuộc chiến về thể xác, mà là một cuộc chiến về tâm trí, về ý chí, về sự tự do. Họ sẽ phải đối mặt với chính những gì mà họ đã trở thành và tìm ra con đường cho riêng mình.
Ánh sáng mới đã xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro