Chương 35: Chuyến Nghỉ Dưỡng (2)

Sau khi chia tay Souchou và Noxious, June quay về căn phòng. Cô đã quyết định xong việc hoàn chỉnh Envious mới này. "Drake bạn có đó không?" - cô khẽ gọi

Drake ngay lập tức phản hồi

"June. Quyết định xong rồi chứ?"

Ánh sáng dịu của giao diện hệ thống bao phủ căn phòng tròn, nơi chỉ có June đứng một mình. Trước mặt cô, một bảng tùy chỉnh Envious mở rộng ra như một cánh hoa kim loại, hiển thị những đường dẫn, tùy chọn và dòng mã như đang sống.

June đặt thanh kiếm xuống. Ánh kim xanh trong lõi nó lặng lẽ chuyển động. Không còn Windy. Không còn tiếng thì thầm. Chỉ có sự tĩnh lặng, và lựa chọn.

"Envious – hình thức chiến đấu cơ bản: kiếm."
"Bạn có muốn giữ lại vũ khí cũ làm lõi?"

June gật đầu.

"Bạn muốn mở rộng chức năng?"

Cô ngẩng lên nhìn biểu tượng phía trên: một vòng xoáy ánh sáng nhỏ – biểu tượng của hệ thống triệu hồi.

"...Tôi muốn giữ kiếm. Nhưng tôi cũng muốn... có một phần hỗ trợ. Một phần có thể giúp nhóm. Không chỉ là sức mạnh chém giết nữa."

Hệ thống rung nhẹ. Một hình ảnh hiện ra – đó là một sinh thể nhỏ, lơ lửng như một tinh linh – có thể là một khối lập phương trong suốt, hoặc một sinh vật như mèo máy mini mang cánh. Nó có thể bay, phát ra sóng hồi phục, hoặc tạo khiên trong thời gian ngắn. Và hơn hết, nó liên kết cảm xúc với người sở hữu.

June do dự một chút, rồi chọn hình thức... đơn vị hỗ trợ hình tròn, không mắt, phát sáng từ bên trong – đơn giản, yên tĩnh, không phán xét.

"Đặt tên cho đơn vị phụ trợ." - Cô mỉm cười: "...Solace."

"Đặt tên cho kiếm" - Khoảng không im lặng giữa căn phòng, dường như đây là một câu trả lời khó đối với cô. "Không. Thứ này... sẽ đặt tên cho chính nó. Khi tôi sẵn sàng"

Hệ thống hiện thông báo:

[Xác nhận thiết lập: June – Kiếm năng lượng lõi bạc-xanh + đơn vị phụ trợ Solace]
Vai trò: Linh hoạt – Hỗ trợ hồi phục – Tấn công tầm gần

Một dòng cuối cùng hiện ra như lời nhắc của hệ thống – hay lời của ai đó xa hơn:

"Sự yên tĩnh không phải là yếu đuối. Đó là lựa chọn."

Sau khi thiết lập hoàn thành Solace, bắt đầu xoay nhẹ, phát ra tiếng ngân như chuông thủy tinh. Hệ thống biến mất, June mệt mỏi đi vào nhà vệ sinh tắm rửa và chìm vào giấc ngủ. Có lẽ lúc này cô chỉ cần như vậy thôi.

[Tehma]

Chuyến đi hẹn hò đã khép lại khi anh phát hiện ra đã 2 giờ sáng. Mang theo tâm trạng vui vẻ về phòng, vệ sinh cá nhân nhanh chóng. Đột nhiên Drake lên tiếng. "Hoàn thành công việc của ngày hôm nay thôi"

Màn hình hệ thống hiển thị nhanh tới mức Tehma chẳng kịp ú ớ gì. Mắt anh khẽ nheo lại khi những dòng mô tả trôi qua – từng dòng như phản chiếu chính anh trong đó.

Anh không nói gì, chỉ đặt tay lên thanh kiếm cũ.
"Vẫn là nó... nhưng lần này, tôi muốn thấy rõ hơn."

Lựa chọn nâng cấp: Cấu trúc phản quang nội tại.
Một hệ thống cảm ứng ánh sáng sẽ phân tích các thay đổi trong môi trường – dấu chân, hơi thở, dao động, thậm chí cả suy nghĩ chệch hướng. Tất cả đều để tái hiện... ánh sáng đã bị bỏ qua.

Tehma xoay nhẹ thanh kiếm. Khi anh vung thử một đường, một dải quang ảnh mờ hiện lên – như tàn dư ánh sáng của kẻ địch, đang chạy trốn.
Không phải hình ảnh, không phải vệt máu.
Mà là ý định bị rò rỉ qua ánh sáng.

Shine xuất hiện bên cạnh, không cần lời mời – ánh sáng dịu của cô hòa vào giao diện như thể chính cô cũng đang điều chỉnh cùng anh.

"Có vẻ anh đã quyết định được điều mình muốn" cô nói, giọng dịu nhẹ.

Tehma im lặng. Ánh mắt anh dừng lại một chút nơi khuôn mặt cô, rồi trở lại thanh kiếm.

"Lần này... tôi muốn chiến đấu vì điều mình thấy rõ, không phải điều mình từng sợ."

Thanh kiếm phát sáng, không chói, mà như một dòng nước ánh kim – phản chiếu cả thế giới quanh nó.

Tên: Radiance Form.
Không phải vì nó tỏa sáng, mà vì nó... cho phép nhìn thấy ánh sáng nơi người khác.

Shine không nói gì thêm. Nhưng khi anh chạm nhẹ vào không khí, một quầng sáng mờ lan ra như hít thở cùng anh.

[Xác nhận thiết lập: Tehma – Kiếm cảm ứng quang + khả năng tái tạo quang ảnh ý định]
Vai trò: Cân bằng – Đọc đòn – Phản kích nhanh

Trong khoảnh khắc, anh nghĩ: "Nếu ánh sáng là cách để nhìn rõ con đường... thì ít nhất, tôi sẽ không bỏ lỡ ai nữa."

[Rice]

Rice ngồi xổm trên sàn, mắt dõi theo giao diện hệ thống đang mở ra trước mặt như thể là một con mồi kỳ lạ. Anh chống cằm, gãi đầu, rồi cười nửa miệng.

"Ủa, nâng cấp hả? Có thể khiến cái thứ này gào to hơn không?"

Drake không đáp lại trò đùa đó. Nhưng bảng tùy chỉnh vẫn hiện lên – và lần này, có một mục anh không ngờ tới:
"Đồng bộ tiếng vọng chiến đấu."
Một giao diện mới mở ra. Không phải về sức mạnh, mà về dư chấn.
Mỗi cú chém của Rice giờ đây không chỉ để cắt – mà để gây vang vọng, để giữ lại cảm giác. Cho dù địch thủ đã gục, thì tiếng vỡ tan, run rẩy, hay oán khí... vẫn còn đọng lại trong không khí.

Một phần của Nuclear – Envious của anh – tự động phản hồi. Nó biến đổi thành dạng thứ hai: dạng va chạm cộng hưởng. Một vết nứt ánh tím lan dọc lưỡi kiếm đại hình.

"Đừng có giả vờ nghiêm túc quá chứ, mày là cái thứ thích ồn ào mà." – Rice lẩm bẩm, tay lướt qua đường nứt.

Nuclear phát ra tiếng cười méo mó, như tiếng kim loại va vào nhau trong một nhà máy bỏ hoang. Rice cười theo, nhưng lần này... ánh mắt anh sâu hơn. Lặng hơn.

Anh nhớ lại những lần đánh đến mức không còn cảm giác, không nghe được gì ngoài tiếng máu đập trong tai. Những lúc như thế, anh cảm thấy thật sống. Nhưng cũng thật trống rỗng.

"...Có lẽ thứ tao cần không phải thêm sức mạnh, mà là... giữ lại điều gì đó sau mỗi cú đánh."

Một cú vung nhẹ, gió rít lên, kèm theo âm thanh như gào thét từ quá khứ. Không phải của địch. Mà của chính anh.

Tên: Savage Echo.
Một đòn đánh mang theo tiếng vọng của linh hồn – không phải để giết sạch, mà để cho thế giới nhớ rằng mình từng hiện diện.

[Xác nhận thiết lập: Rice – Đại kiếm cộng hưởng Nuclear + kỹ năng Savage Echo – tiếng vọng cộng dồn qua đòn đánh]
Vai trò: Cường công – Gây áp lực – Tàn dư cảm xúc chiến đấu

[Yukii]

Căn phòng của Yukii luôn sáng dịu và lạnh như băng. Không ai đi ngang cũng chẳng nhận thấy có người ở bên trong. Nhưng giữa làn sáng lam nhạt, Yukii vẫn đang đứng, mắt nhìn vào bảng giao diện hệ thống với ánh nhìn khó đoán.

Drake hiện ra.

"Yukii. Sẵn sàng chưa?"

"...Rồi." – Giọng cô khẽ, như gió đêm trên đỉnh núi.

Trước mặt cô, hình ảnh của Envious mở rộng. Ánh sáng xoáy thành một đồng hồ cát đang quay ngược. Một tùy chọn được làm nổi bật:
"Dẫn luồng thời gian – tùy chỉnh tốc độ cảm nhận."

Yukii chạm nhẹ.

"Thời gian là một dòng chảy, nhưng cũng là một tấm màn. Tôi muốn... nhìn xuyên qua nó."

Không có tiếng vang. Chỉ là một cái chớp mắt – và hệ thống bắt đầu biến đổi Envious của cô. Lưỡi kiếm thay đổi, trở nên mảnh hơn, sắc hơn, bao quanh bởi từng lớp quang phổ biến ảo.

Một hình ảnh hiện ra – Chronos Veil – một lớp phủ thời gian bao quanh người dùng, cho phép Yukii tạm thời trì hoãn thực tại, nhìn thấy dòng di chuyển của kẻ thù trước khi nó diễn ra.

"Đây không phải là để né tránh." – Yukii thầm nghĩ. – "Mà là để chọn đúng khoảnh khắc. Nếu tôi phải ra tay... thì đó sẽ là lúc duy nhất cần ra tay."

Cô khẽ siết chuôi kiếm. Trong lòng, vẫn luôn là tiếng vọng của những lần ra đòn chuẩn xác, của máu và sự im lặng sau cùng. Với Yukii, chiến đấu không bao giờ là ồn ào. Đó là sự tĩnh tại trước bão giông.

Năng lực không khiến cô mạnh mẽ hơn. Chỉ khiến cô rõ ràng hơn về vị trí của mình trong đội – là người giữ nhịp, và nếu cần... là lưỡi dao kết thúc.

[Xác nhận thiết lập: Yukii – Kiếm trọng lực năng lượng Chronos + kỹ năng Chronos Veil – lớp phủ trì hoãn thời gian, tăng tốc cảm nhận, nhìn trước di chuyển của địch]
Vai trò: Tấn công chính xác – Điều tiết chiến trận – Kết liễu]

[Souchou]

Souchou nằm trên giường. Ánh sáng rọi từ trần nhà tạo nên vệt mờ nhòe trên mặt sàn, còn cô thì đang ôm gối, nhìn vào khoảng không phía trước nơi bảng giao diện hệ thống đang hiện lên. Cô chưa mở nó ngay.

Chỉ là nằm.
Và thở.
Im lặng.

Không ai ở đây ngoài cô và... chính bản thân mình. Cả nhóm đang đi qua những thay đổi, tiến hóa, định hình lại thứ được gọi là Envious. Nhưng với Souchou... Envious của cô chưa từng là vũ khí.

Nó là bạn.

"Noxious..." – cô thì thầm, ngẩng nhìn hệ thống khi giao diện bắt đầu bao phủ căn phòng.

Drake xuất hiện:
"Nào lẹ lên còn có một mình bạn thôi đấy."

"Không. Tôi không muốn thay đổi anh ấy." – Cô ngắt lời, nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. – "Tôi chỉ muốn... hiểu nhau hơn. Liên kết rõ hơn. Làm bạn thực sự. Không phải chỉ để chiến đấu."

Hệ thống dừng một nhịp, rồi hiện ra tùy chọn:

[Tăng cường đồng bộ cảm xúc – mở khóa vai trò hỗ trợ cảm ứng / tăng khả năng phối hợp chiến đấu / dẫn truyền trạng thái cảm xúc tích cực – mở rộng khả năng tấn công linh hoạt.]

Souchou chọn ngay mà không cần suy nghĩ.

Vũ khí của cô thay đổi – vẫn là cung, nhưng nhẹ hơn, mang theo hiệu ứng dạng sóng – mỗi lần mũi tên rời cung đều mang theo năng lượng cảm xúc được khuếch đại từ liên kết với Envious.

Một mảnh giao diện riêng hiện lên từ phía Envious:
[Noxious đồng ý mở rộng liên kết]
Một dòng ngắn như thể... chính cậu ấy vừa gật đầu.

Souchou bật cười – tiếng cười không quá lớn, nhưng đủ để khiến căn phòng như ấm hơn. Cô vươn tay chạm vào cung tên mới, cảm nhận những đường mạch ánh sáng khẽ rung.

"Heartstring." – cô gọi tên mới của chiêu thức của mình. Không chỉ là dây cung, mà là sợi dây kết nối từ trái tim.

[Xác nhận thiết lập: Souchou – Cung cảm ứng dạng sóng Heartstring + tăng cường liên kết Envious – Noxious]
Vai trò: Hỗ trợ cảm ứng – Tăng cường đội hình – Tấn công tầm xa linh hoạt]

Không phải chiến binh mạnh nhất.

Không cần phải là người cuối cùng còn đứng vững.

Chỉ cần là người không rời bỏ ai.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #action