Chương 7: Người canh giữ và bí mật cổ xưa

Gió lạnh lùa qua không gian tối tăm. Người đàn ông khoác áo choàng đen đứng bất động, đôi mắt sắc lạnh như thể đang xuyên thấu tâm hồn của Souchou và Windy. Hắn chậm rãi đưa tay lên, ngón tay lướt nhẹ qua không khí, và ngay lập tức, mặt đất bên dưới rung chuyển dữ dội.

Từ bóng tối, những thực thể kỳ dị bắt đầu trườn ra. Chúng không phải là con người, cũng không hẳn là quái vật—một thứ gì đó nằm giữa ranh giới của cả hai. Gương mặt méo mó, những cánh tay dài ngoằng như bị kéo giãn, chúng bò ra khỏi những góc khuất của hầm ngầm như những con rối vô hồn.

Windy rút kiếm, ánh sáng từ lưỡi gươm lóe lên trong bóng tối. "Souchou, lùi lại!"

Người đàn ông cười nhạt. "Hãy chứng minh rằng các ngươi xứng đáng với thứ đang chờ đợi bên trong."

Không có thời gian để hỏi han. Đám quái vật lao đến, móng vuốt của chúng vung lên với tốc độ chết người. Windy lập tức xông lên trước, lưỡi kiếm vạch ra những đường sáng sắc bén. Mỗi nhát chém đều chuẩn xác, khiến những thực thể kỳ dị ngã xuống, nhưng cứ mỗi con bị tiêu diệt, một con khác lại xuất hiện từ bóng tối.

Souchou lùi về sau, tay run lên. Cô không có vũ khí cận chiến mạnh mẽ như Windy, nhưng cô biết mình không thể chỉ đứng nhìn. Cô giương cung, mũi tên sáng lên với năng lượng ma thuật và bắn thẳng vào một trong những con quái vật. Mũi tên xuyên thủng đầu nó, khiến nó rú lên đau đớn trước khi tan biến.

Nhưng tình hình không khả quan. Những thực thể này không đơn thuần chỉ là quái vật—chúng tái sinh ngay khi bị giết. Những vết thương trên cơ thể chúng nhanh chóng liền lại, như thể thời gian không có tác dụng với chúng.

Windy nghiến răng. "Chúng ta không thể tiếp tục thế này mãi! Chúng bất tử!"

Souchou quan sát xung quanh. Cô nhìn thấy những ký tự cổ khắc trên tường, lấp lóe ánh sáng kỳ dị mỗi khi một con quái vật bị giết rồi hồi sinh. Cô sững lại. "Windy! Chúng bị ràng buộc bởi ma thuật! Chúng ta cần phá hủy những ký tự này!"

Windy không chần chừ. Anh xoay người, vung kiếm phá vỡ một trong những ký tự gần đó. Ngay lập tức, một con quái vật gào lên đau đớn rồi tan biến mà không tái sinh.

"Tiếp tục đi!" Souchou hét lên.

Cả hai lập tức chuyển hướng, tránh giao tranh trực tiếp với lũ quái vật mà tập trung phá hủy những ký tự ma thuật trên tường. Mỗi ký tự bị xóa sổ, số lượng quái vật cũng giảm dần.

Người đàn ông áo choàng đen quan sát họ, đôi mắt đầy hứng thú. "Các ngươi khá hơn ta tưởng."

Cuối cùng, khi ký tự cuối cùng bị phá hủy, những thực thể kỳ dị rú lên rồi tan biến hoàn toàn. Không gian trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại hai người họ đứng giữa đống đổ nát.

Người đàn ông tiến lên, chậm rãi vỗ tay. "Tốt lắm. Các ngươi đã vượt qua thử thách đầu tiên. Bây giờ, hãy theo ta. Đã đến lúc các ngươi biết sự thật về nơi này."

Souchou và Windy nhìn nhau. Họ vẫn chưa biết hắn là ai, nhưng một điều chắc chắn—câu chuyện này vẫn còn rất nhiều bí ẩn chưa được giải đáp.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #action