Chương 3.1

Trái tim của Dorian như rơi vào cơn bão của những xúc cảm mâu thuẫn. Mỗi tia sáng ban mai len lỏi qua tán lá như nhắc nhở anh về những thời khắc hạnh phúc đã qua, nhưng cũng làm cho vết thương lòng anh càng thêm sâu đậm. Anh nhớ lại những ngày tháng cùng người thân, cùng những người bạn đã tin tưởng và chung tay vun đắp ước mơ, rồi bất ngờ bị phản bội, để lại cho anh một khoảng trống không thể lấp đầy. Thứ đen tối mà anh giờ lựa chọn không chỉ là công cụ để trả thù, mà còn là chiếc áo giáp để bảo vệ tâm hồn yếu ớt. Nhưng bên trong Dorian, dù bùng lên cơn thịnh nộ, vẫn còn một tia mờ của sự hối tiếc. 

Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống giữa màn đêm, chỉ có anh mới có thể cảm nhận. Anh tự hỏi liệu có phải chính anh đang lạc lối trên con đường của sự trả thù, hay chỉ đơn giản là không còn lối về. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc đó, không có chỗ nào dung thân cho yếu lòng – chỉ có một quyết tâm lạnh lùng và một tham vọng bùng cháy.Trong khi Dorian âm thầm dệt nên kế hoạch của riêng mình, cảnh vật xung quanh dường như cũng phản kháng. Những tiếng thì thầm của gió, tiếng rì rào của lá, và cả tiếng nước hồ dường như vang lên lời cảnh báo nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa.

 Adrian và Lucian, mặc dù chưa hiểu hết nguồn gốc của sự xáo trộn, nhưng cảm nhận được một lời nguyền đang dần lan tỏa khắp không gian, như lời báo trước cho một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi.Khi sương mù dần tan, ánh sáng ban mai vẫn cố gắng len lỏi qua tán lá, mang lại một chút hy vọng cho vùng đất này. Nhưng bóng tối của Dorian, với sức mạnh của mana đen và những niềm đau khôn nguôi, vẫn âm thầm đe dọa nơi đây. 

Giữa khu rừng, giữa những tiếng thở dài của đất trời, cuộc chiến giữa ánh sáng và bóng tối dần bắt đầu – một cuộc chiến không chỉ định đoạt số phận của những con người, mà còn của cả tự nhiên và cõi năng lượng thiêng liêng.— Và như vậy, định mệnh đã bắt đầu khắc ghi những vết thương mới, khi cơn gió của bóng tối dần cuộn lên, thách thức mọi niềm tin và lời thề về sự thuần khiết.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro