chương 9 :

sáng thứ Bảy,không hẹn,nhưng cô đã chọn sẵn áo sơ mi trắng và váy caro xanh, cái bộ mà cô từng nghĩ nếu một ngày cậu rủ đi chơi, sẽ mặc.
không phải vì nó đẹp nhất, mà vì nó giống bản đồ. kiểu sắp đặt ngẫu nhiên, mà ai nhìn lâu sẽ thấy có quy luật.

tại tiệm sách cũ, cậu đợi sẵn.
cầm 2 vé xem phim trong túi áo.

"tớ không biết cậu thích thể loại gì, nên chọn phim Hàn tình cảm nhẹ nhàng,đừng cười."

cô cười.

"may thật, tớ cũng định coi đúng phim đó."


rạp chiếu phim nhỏ cuối phố

ghế ngồi sát nhau, rạp hơi lạnh, tay cô co lại một chút.
cậu đưa tay ra, không cầm, chỉ để gần tay cô.
vừa đủ,không đụng

phim chiếu cảnh mưa,nhân vật nữ khóc.
cô không khóc,nhưng ngón tay cô chạm vào ly nước lạnh đang chảy mồ hôi.

ướt và lạnh

cậu rút khăn giấy, không nói gì, đặt lên tay cô.

"để cậu không bị lạnh thêm."


sau khi xem phim xong

hai người ngồi ăn không nói gì mấy.
cô ăn mì không cay, cậu thêm ớt vào phần mình.
nhìn cô suýt xoa mà cười.

"hồi lớp 8, tụi bạn cứ nghĩ cậu lạnh lùng.
nhưng thật ra chỉ là không ăn được cay."

cô múc nước súp, trả lời nhỏ:

"còn cậu hồi đó toàn giả vờ quên bài để hỏi tớ. nhưng tớ biết cậu biết hết."

cậu nhìn sang.

"ừ,tớ biết,nhưng chỉ muốn cậu quay lại nhìn tớ một lần."


chiều xuống

trên đường về, hai người cùng ghé một sạp sách cũ bên đường.
cấu chọn một quyển mỏng, bìa xước nhẹ,mở ra thấy một tờ giấy kẹp giữa:

"có những người không cần giữ bên cạnh, chỉ cần giữ trong ký ức cũng đã đủ ấm lòng."

cậu mua luôn cuốn đó,không nói lý do.

tối về, cô mở sổ tay.
cô dán vào một mảnh giấy nhỏ:

"tụi mình không hẹn, mà vẫn trùng ý định.
có thể gọi là duyên không?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #healing