Đây là những câu chuyện nhỏ, chưa thực sự hoàn chỉnh (về câu từ và ý tưởng) mà mình viết ra để thỏa mãn sự vã hàng của mình với thế hệ ba má Harry. Vì dù sao thì mình cũng đang ấp ủ những câu chuyện khác hoàn thiện hơn. Nên mong các bạn đọc câu chuyện này chỉ để giải trí mà thuii 💖
Đây là những cặp mà mình ship: Woflstar (top!Sirius; bot!Remus) JPSS (James Potter x Severus Snape) RegLily (Regulus Black x Lily Evans) LucCissy (Lucius Malfoy x Narcissa Black) Và một chút HarDra 🚫XIN ĐỪNG ĐỤC THUYỀN MÌNH NẾU MỘT TRONG NHỮNG CẶP TRÊN LÀ NOTP BẠN🚫
Tác giả: Ngọc Ngọc (watermelon_xigua)Tình trạng bản gốc: HoànTình trạng chuyển ver: Hoàn (15/10/2018), beta (08/09/2023)Link bản gốc: https://www.wattpad.com/story/91697804-thi%C3%AAn-nguy%C3%AAn-ho%C3%A0n-xin-h%C3%A3y-%C4%91%E1%BB%83-t%C3%B4i-ch%E1%BB%8Bu-tr%C3%A1ch-nhi%E1%BB%87mChuyển ver đã được sự đồng ý của tác giả (Cảm ơn Au nhiều lắm nha, yêu nàng ghê cơ!!!)Văn án:Điền Chính Quốc bị một tên tù nhân thuộc khu chính mình làm quản giáo cưỡng bức, sau đó có bầu với hắn ta. Qua 2 tuần nhận thấy khác lạ, Điền Chính Quốc mới chịu đi khám cẩn thận, kết quả xác định trong bụng có hài tử thì không khỏi ngỡ ngàng. Sự việc tưởng như vô lý vô căn cứ này mà cũng có thể xảy ra.Kim Thái Hanh, tên tù nhân hành động cầm thú với Điền Chính Quốc ngày hôm đó, trùng hợp sau 3 tháng kể từ sự cố thì lại được tại ngoại. Điền Chính Quốc Quốc không rõ vì sao hắn ta làm thế nào mà tìm hiểu được cuộc sống hiện tại của Chính Quốc mà tìm tới được tận căn hộ mà cậu đang trọ.Điền Chính Quốc đương khi ấy đã có bầu được ba tháng hơn, toàn thân mệt mỏi cộng thêm kích động sợ hãi Kim Thái Hanh mà bị động thai khí. Kim Thái Hanh chính là người bế cậu vào bệnh viện nên mới tình cờ biết được thiếu niên kia trong bụng là hài tử của mình.Sau đó là câu chuyện một người đàn ông đã sắp ba mươi và có tiền án tiền sự đầy mình, nhưng không ngừng vì vợ vì con mà nỗ lực hoàn lương.…
Văn Án:Niên Kiều: "Cô tiếp cận tôi đến cùng vì mục đích gì?"Đinh Tư Sổ: "Tôi quay lại để phản công !"Sau khi xuất ngũ, Đinh Tư Sổ dấn thân vào sự nghiệp của một vệ sĩ, lại vô tình bắt gặp bóng dáng Niên Kiều. Sặc. . . Đây không phải người đêm đó đã. . .…
Tên gốc: 卿本包袱 Tác giả: Nhĩ Nghiên Edit: Zinny Thể loại: Cổ đại, hài. Câu chuyện về một đứa con bị bỏ rơi cùng một sát thủ máu lạnh lưu lạc. Thẩm Thế Liên lớn lên tại một vùng vịnh hẻo lánh, cả đời không gặp được mấy nam nhân. Ngày gặp Phượng Thất Thiềm, hắn cầm quỷ kiếm, đứng ở đầu dốc, máu đỏ tươi nhuộm đầy đất vịnh, hờ hững nói một câu "Trốn nhiều năm như vậy, sống cũng đủ rồi." khiến lòng nàng lạnh toát. Kỳ thật nàng muốn nói, "Tiên sinh, ta chỉ đi ngang qua thôi mà."…
[BTS] Trọn đời dung túng⇝author: MeooAka99Sau một đêm, tập đoàn JJK tuyên bố chính thức phá sản, phó tổng lạm dụng công quỹ cá độ, chơi bời rồi ôm tiền bỏ trốn để lại một núi tàn dư lại cho Jeon gia. Bà Jeon mất sớm, ông Jeon vì quá sốc nên đột quỵ, để lại con trai 10 tuổi loay hoay giữa đống nợ chồng chất. Đứa trẻ đáng thương, chỉ một đêm mất đi người bố yêu thương, tan tành luôn mái ấm gia đình, họ hàng thì bỏ mặc, cậu mất hết tất cả, và mất luôn cả nụ cười thiên thần trên môi. [...][...]"Kim thiếu, cái này,..."-Jimin trừng mắt nhìn Taehyung, lắp ba lắp bắp. Mũi súng từ tay hắn bắt đầu chuyển về phía thái dương của Jimin, hắn lên đạn.-"Dùng mạng của cậu đổi lấy Jeon thiếu tôi thấy không đủ. Giết thêm ba người của Park gia miễn cưỡng mới đủ."[...] "Nếu người ta bắt buộc em nói họ..."-Taehyung cầm lấy cằm của JungKook quay về phía mình.-"...thì cứ nói em họ Kim, tên đầy đủ Kim JungKook là được rồi."[...] "Cái gì cũng có cái giá của nó thôi, cậu nghĩ tính mạng của cậu đáng giá bao nhiêu thì cậu phải trả lại như vậy."[...] "Này, mới 10 tuổi đã giết người rồi, không sợ sao?"-Hoseok ngồi xuống cạnh JungKook."Sợ chứ, sợ lắm."-Mắt cậu cụp xuống, hai bàn tay bấu bấu vào nhau, cơ thể cũng run lên bần bật.-"Nhưng là họ ép tôi, nếu tôi không giết họ, họ sẽ giết tôi. Tôi đủ nhục nhã lắm rồi, đằng nào cũng chết tại sao còn phải giữ lại sự tinh túy làm gì? Nhà tôi ai cũng hiền lành, giúp đỡ người khác như thế cũng chỉ vì tin người mà mất tất cả. Họ đã không thương tôi thì thôi lại lôi tôi…