_Xuất Sơn

*Lời & cover: Sakura Shan

☆☆☆
Lời 1:

Cầu cao chênh vênh, canh ba ta qua
Chẳng dám quay đầu, chỉ cất bước
Bao đông vui huyên náo ban ngày
Dưới chân ta bây giờ là Vong Xuyên
Lẻ loi ta đi qua nơi vách núi
Sói hoang đến bầu bạn bên ta
Âm u sơn lâm, mấy trăm thuyền lớn
Gió thu khẽ thổi quỷ môn quan.
Chớ mắt đã mấy năm dài
Trà cơm thanh đạm mà trôi qua
Khắp thế trần bốn phương trời
Chẳng ai nguyện làm bạn bên ta
Nhân gian cổ quái hoang đường
Ở nơi thư phòng rừng trúc ấy
An cư ngày tháng nơi này
Người thiện không qua kẻ xấu cứ tìm tới.

Là ta làm bộ làm tịch luôn nói dối?
Chẳng phải họ từ đầu đã xấu xa hiểm ác?

Có kẻ chẳng biết hối cãi
Trắng đen lẫn lộn trong sương giăng
Tâm cơ xấu xa khôn lường
Thế nhưng bên cạnh ai dám nói?
Như vận số đã thay đổi
Thật ra đang làm loạn nhân luân
Khi khúc ca hạ màn
Người vây xem tan đi, (lại) bước ra còn ai?

Lời 2:

Trải hai mươi năm tư nơi nhân gian
Đã nghe nước chảy mòn đá núi
Bao phen phong vần, đế vương, kỳ nhân
Thế gian xoay vần ai tránh được?
Chẳng quan tâm giang sơn ai nắm giữ
Luyến lưu năm nào còn thơ ngây
Vô tư gây mưa gió mọi nơi
Nga Mi sơn mình ta cố thủ.
Chớp mắt đã mấy năm dài
Trà cơm thanh đạm mà trôi qua
Khắp thế trần, bốn phương trời
Chẳng ai nguyện làm bạn bên ta
Nhân gian cổ quái hoang đường
Ở nơi thư phòng rừng trúc ấy
An cư ngày tháng nơi này
Người thiện không qua kẻ xấu cứ tìm tới.

Là ta làm bộ làm tịch luôn nói dối?
Chẳng phải họ từ đầu đã luôn xấu xa hiểm ác?

Có kẻ chẳng biết hối cải
Trắng đen lẫn lộn trong sương giăng
Tâm cơ xấu xa khôn lường
Thế nhưng bên cạnh ta ai dám nói?
Như vận số đã thay đổi
Thật ra đang làm loạn nhân luân
Khi khúc ca hạ màn
Người vây xem tan đi, (lại) bước ra còn ai?

Không gian dần ồn ào xôn xao
Ta đây xem qua rồi góp thêm nhốn nháo
Vai qua đường cũng đừng qua loa
Cũng như khi ăn hàu sống phải có tương này
Ngươi cũng dần không yên muốn náo
Ta đây xem ngươi cùng qua thêm nhốn nháo
Nếu ký hiệu ngươi cũng đã có
Thì xin hãy giữ kỹ, đừng rêu rao với người.
...

Lạc lối biết sai quay đầu
Là vui sướng sau gian khổ
Vài ba năm thoáng qua như mộng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro