CHƯƠNG 1 - NGƯỠNG CỬA

> "Aeris – kỳ nghỉ bạn sẽ không bao giờ quên."

Một giọng nữ nhẹ như gió biển vang lên, đầy mê hoặc.
Màn hình mở ra bằng một đoạn quảng cáo du lịch: những cánh chim lướt trên biển, các cặp đôi nắm tay nhau cười đùa, những ly cocktail đầy màu sắc, và một người phụ nữ đang dang tay đón gió trước một cánh cổng đá hình vòng cung dựng giữa đại dương.

> "Aeris – nơi mặt trời không bao giờ lặn."
"Nơi lòng tin được làm mới. Nơi bạn sẽ tái sinh."

Logo hiện ra – nét chạm khắc cổ xưa uốn lượn quanh cánh cổng.
Rồi... màn hình tối sầm.
Tiếng cạch vang lên khi chiếc laptop bị gập lại.

Người đàn ông trẻ – khoảng ngoài ba mươi – ngồi dựa lưng vào ghế bành, mắt vẫn dán ra ngoài ô cửa kính rộng của khoang thuyền.
Biển xanh trải dài, những bóng núi mờ hiện xa xa. Và rồi – Aeris.
Nó hiện ra như một giấc mơ: những dãy resort mái lá nổi trên mặt nước, nước xanh đến mức ánh sáng phản chiếu như lớp thủy tinh sống.

Anh cười khẽ. Ly cocktail trong tay sóng sánh.

> “Một giấc mơ thiết kế kỹ lưỡng…” – anh lẩm bẩm.

Trên boong thuyền, chín du khách đứng rải rác:

Một cặp đôi lớn tuổi – lặng lẽ, nắm tay nhau.

Một nhóm bạn trẻ bốn người – náo nhiệt, liên tục selfie, quay video.

Một cô gái tóc dài màu vàng – Lyra – đứng lặng, ánh mắt không rời khỏi hòn đảo.

Một chàng trai tóc dài, mặc sơ mi trắng – Ryu, người đã xem đoạn quảng cáo khi nãy.

Không ai biết rõ ai là ai. Không ai hỏi.
Họ chỉ biết rằng họ đều trúng một chương trình du lịch đặc biệt – miễn phí toàn bộ chi phí, nghỉ dưỡng tại hòn đảo chưa từng mở cửa cho khách đại trà.
Nghe như một phần thưởng từ thiên đường.

Chiếc du thuyền giảm tốc. Động cơ gần như im lặng.
Bên dưới, làn nước trong suốt tới mức thấy rõ từng đàn cá nhỏ bơi ngang.

Cầu cảng hiện ra – không phải là bến bê tông, mà là một lối đi bằng gỗ được đánh bóng đến phản chiếu ánh mặt trời.
Dọc hai bên cầu cảng, hàng nhân viên mặc trắng đứng ngay ngắn.
Họ không cử động, chỉ mỉm cười và cúi đầu khi thuyền cập bến.

> “Có gì đó... đồng bộ quá mức.” – Lyra thì thầm.

Ngay khi chiếc thang gỗ được đặt xuống mặt sàn, một người bước ra từ hàng cọ phía sau bãi cát: Dina.

Cô mặc sơ mi xanh nhạt, quần trắng, và mái tóc đen dài buông tự nhiên.
Dáng cô thon gọn, bước đi không tiếng động, như thể không hề chạm đất.

Mọi người đều nhìn về phía cô – một số vì vẻ đẹp tĩnh lặng, một số... vì cảm giác lạ.
Dina đứng giữa lối đi, ánh nắng rọi lên bờ vai khiến làn da trắng của cô gần như phát sáng.

> "Chào mừng quý vị đến Aeris," – cô cất giọng, nhẹ và tròn rõ như thể từng từ được đo bằng thước.

> "Tôi là Dina – người đồng hành cùng quý vị trong suốt kỳ nghỉ này."
"Mọi thứ đã sẵn sàng để đón chào từng người. Chúng tôi... đã chờ đợi quý vị từ rất lâu rồi."

Một cơn gió nhẹ thổi qua. Lyra rùng mình.
Dina mỉm cười – nụ cười vừa đủ, không quá rộng, không quá thân mật.

Và rồi – phía sau Dina, hai hàng nhân viên khách sạn bước ra.

Họ đều mặc áo trắng – giống hệt nhau.
Mỗi người bưng một chiếc đĩa thủy tinh lớn trên đó là những loại trái cây được cắt tỉa hoàn hảo: dứa, kiwi, thanh long, xoài chín đỏ.
Mùi ngọt lịm lửng lơ trong không khí – gần như gây choáng vì… quá “hoàn hảo”.

Họ xếp thành một hàng dài đứng yên bất động, không ai mời, không ai nói.
Mỗi cặp mắt đều nhìn thẳng, nụ cười bất động trên gương mặt.

> “Xin mời quý vị theo lối này. Chúng ta sẽ tham quan khu resort trước, sau đó là nhận phòng.”
“Hành lý đã được chuyển đi từ khoang riêng.” – Dina nói, mắt không rời ai một giây nào.

Cả nhóm bắt đầu di chuyển.
Con đường lát đá dẫn qua một hàng cọ, hai bên là những ngôi nhà gỗ nhỏ nằm trên mặt biển, nối nhau bằng lối đi gỗ uốn cong như một nhánh rễ khổng lồ.

Nước bên dưới trong vắt đến kỳ lạ.
Từng bước chân đều vang lên tiếng cót két rất nhỏ – như thể cây cầu biết người đang bước.

> “Đây là Villa Khu Nam,” – Dina nói khi chỉ về dãy nhà bên phải, “chuyên dành cho khách có nhu cầu riêng tư cao. Mỗi căn biệt lập hoàn toàn và được bảo mật tuyệt đối.”

> “Kia là Khu Trung tâm – nơi quý vị sẽ dùng bữa, tham gia hoạt động, hoặc đến khu chăm sóc trị liệu.”

Lyra bước chậm lại phía sau.
Cô cảm thấy mắt mình đang bị dẫn đi, mà bản năng thì lại muốn nhìn phía khác – muốn tìm xem có điều gì... không đúng.
Nhưng mọi thứ – quá yên. Quá hoàn hảo. Quá sạch.

> “Toàn bộ hệ thống ở đây hoạt động tự động và độc lập. Chúng tôi không phụ thuộc vào bất kỳ hệ thống lưới điện nào từ đất liền,” – Dina vẫn đều giọng.

> “Và vì mục tiêu bảo tồn, chúng tôi yêu cầu quý vị không xâm nhập vào khu rừng trung tâm, hoặc vượt khỏi các khu vực đã được đánh dấu vào ban đêm.”

Một trong bốn bạn trẻ – tên Kento – bật cười:

> “Đùa, có quái vật à?”

Dina quay lại. Cô nhìn anh ta, vẫn cười – nhưng nụ cười đó không phản chiếu vào đôi mắt cô.

> “Không có quái vật đâu.

Chỉ là... rừng có thể khiến người ta nhìn thấy những gì mình không nên thấy.”

Lyra quay đầu nhìn vào rừng.
Cô nghĩ mình thấy… một bóng người vừa lướt qua giữa hai thân cây.

> Hoặc không.

Ryu vẫn im lặng. Anh đang quan sát từng hành động nhỏ của Dina.
Ngón tay cô không hề co giãn khi bước đi. Nhịp bước không đổi.
Và nhất là: mọi lời nói của cô đều không có từ thừa.

> “Cô ta được đào tạo kỹ. Nhưng không phải cho ngành du lịch.” – anh nghĩ.

Cả đoàn đi dọc theo bờ biển.
Xa xa, tiếng chuông gió vang lên nhẹ nhàng – nhưng nếu để ý kỹ, nó không giống chuông kim loại… mà giống tiếng vật gì đó va vào nhau.

Họ đến trước khu khách sạn trung tâm – một toà nhà gỗ lớn nằm nép vào rừng, mái cao, tường bằng kính lẫn tre đan.

Phía trước là một cổng gỗ chạm trổ hình xoắn ốc – giống hệt biểu tượng trên quảng cáo.
Bên trong, một hành lang dài lót thảm trắng kéo về phía bóng râm.

Dina đứng trước cửa, quay lại.
Lần này – nụ cười của cô rộng hơn chút.

> “Mời quý vị vào trong.”

“Aeris đã chờ quý vị rất lâu rồi.”

HẾT

Nhân vật Mô tả xuất hiện trong chương 1

Dina :

Hướng dẫn viên nữ xinh đẹp, tóc đen dài, mặc sơ mi xanh nhạt và quần trắng. Xuất hiện đầu tiên trên đảo, nói chuyện nhẹ nhàng và đón tiếp từng du khách bằng giọng đều đều đáng ngờ. Sau lưng cô là hàng dài nhân viên cầm đĩa trái cây, xếp hàng trật tự.

Lyra:

Cô gái tóc vàng dài, ít nói, hay quan sát, đứng lặng bên lan can du thuyền. Ánh mắt hướng về khu rừng âm u trên đảo – không hề bị mê hoặc bởi cảnh đẹp. Từng rùng mình không rõ vì gió hay vì linh cảm.

Ryu :

Người đàn ông khoảng hơn 30 tuổi, trầm tĩnh, ngồi khoang VIP, xem đoạn quảng cáo Aeris trên laptop rồi mỉm cười mơ hồ. Quan sát rất kỹ Dina, chú ý đến từng hành động nhỏ của cô. Có vẻ không phải du khách bình thường.

Jay :

Một trong nhóm bạn trẻ, là người gọi Chloe dậy ở chương sau. Trong chương 1, chỉ được nhắc thoáng qua là đi cùng Kento, tính cách có vẻ điềm tĩnh hơn nhóm.

Kento:

Một chàng trai vui tính trong nhóm bạn trẻ, thích livestream, chọc cười và hỏi đùa về "quái vật trong rừng". Nhận xét rất nhanh về mọi thứ.

Minji:

(Chưa có lời thoại rõ trong chương 1, nhưng được giới thiệu là 1 trong 2 nữ của nhóm bạn 4 người.) Xuất hiện trong nhóm livestream, nói cười rôm rả.

Ava :

(Tương tự Minji) – một cô gái khác trong nhóm bạn, chủ yếu được mô tả là đang cười, chụp hình, tận hưởng cảnh biển.
Eun Người phụ nữ trong cặp đôi trung niên. Nắm tay Tomas, lặng lẽ, không nói gì trong chương 1.

Tomas:

Người đàn ông trung niên đi cùng Eun. Cũng không nói gì, chỉ đứng quan sát yên lặng từ đầu đến cuối chuyến đi thuyền.

Eun:

Người phụ nữ lớn tuổi trong cặp đôi trung niên. Có vẻ từng đến nơi này khi còn trẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #aries