39

Hứa Lộ đi rồi, trong đầu anh vẫn luôn hồi tưởng đến chuyện Amie có thích một người. Anh tưởng tượng đến cô thích người khác thì giống như là muốn mạng anh vậy.
Anh nghĩ anh có cần phải nấu ếch xanh qua nước ấm hay không.
Kiên nhẫn như vậy làm cái gì, đè cô ra, ngủ với cô rồi lại đặt cô ở bên người.
Không phải tốt lắm sao.
Thân sĩ như vậy làm gì.....
Tim Amie nhảy thình thịch.
Câu có khả năng em còn thích anh làm sao cũng nói không nên lời.
Cô chần chờ.
Jungkook lại nâng cằm cô lên, lạnh lùng mà nhìn cô.
Cơ thể Amie run rẩy, cô nhắm mắt lại rồi nói: "Jungkook , anh cho tôi chút thời gian, tôi sẽ nói với anh, được không?"
Bàn tay to ấm áp chống sau lưng Amie, Jungkook có thể cảm giác được cơ thể mềm mại của cô vẫn luôn run rẩy, Jeon Jungkook thực tế là thích cô như vậy.
Nhưng lại nhịn xuống chặt chẽ.
Anh cong môi, "Được, cho em chút thời gian."
Đừng để tôi chờ lâu nhé.
Amie lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
*
Đêm đó, Jungkook còn ở lại ăn ké mì sợi. Amie dùng trứng gà và thịt vụn còn sót trong tủ lạnh làm mì sợi cho Jungkook ăn, còn bỏ thêm gia vị cay mà bà ngoại ướp cho Amie ăn cùng với mì sợi.
Anh ăn xong thì trở về.
Amie tắm rồi nằm ở trên giường, chỉ cảm thấy môi vô cùng đau đớn.
Ngày hôm sau khai giảng.
Amie  đến trường học làm thủ tục nhập học, cũng thuận tiện mang hành lý của mình dọn về ký túc xá, nhưng trong ký túc xá chỉ có một mình cô trở về, cả ba người kia còn chưa tới.
Giữa trưa cơm nước xong xuôi, Amie nhận được điện thoại của Lục Quân nói buổi tối muốn cùng người Thịnh Dật ăn cơm, kêu Amie buổi tối lại đây.
Amie tất nhiên không dám chậm trễ, buổi chiều không có việc gì đã đến công ty.
Ước chừng 5 giờ rưỡi, Lục Quân trở về từ bên ngoài, vừa thấy Amie ở đây thì cười: "Sớm như vậy sao?"
Amie bỏ tư liệu vào túi công văn, đứng lên nhẹ giọng hỏi: "Đi bây giờ sao?"
"Ừ, đúng vậy, em buộc tóc lên một chút, có hơi loạn, áo khoác này có phải lỗi thời rồi hay không nhỉ? Anh đưa em về nhà, đổi cái khác nhé." Lục Quân thắt caravat đi vào trong văn phòng, vừa đi vừa đánh giá Amie.
Amie bị ánh mắt của gã ta nhìn hơi quái dị, nhưng gã ta là ông chủ nên cô gật đầu, "Được."
Nói xong cô xoay người đi toilet, ở toilet cột tóc lên. Sau khi ra ngoài, Lục Quân đã thay áo khoác, nhìn Lục Quân long trọng như vậy, Amie cũng không nghĩ nhiều. Trợ lý của Lục Quân đi lấy xe, Amie với Lục Quân cùng nhau đi xuống lầu, xe vừa lúc dừng lại.
Lục Quân vỗ vỗ bả vai của trợ lý: "Đưa Amie trở về thay quần áo....."
"Được." Trợ lý lên tiếng.
Amie chọn địa chỉ, không dám về nhà mà chỉ đến trường học. Ở trong ký túc xá tìm kiếm một chiếc áo khoác mới hơn mặc vào, Lục Quân nhìn thì gật đầu, rất vừa lòng. Hắn ta nhìn ký túc xá nam bên cạnh rồi hỏi Amie: "Jungkook ở nơi chỗ này à?"
Amie dừng một chút, cẩn thận mà trả lời: "Thỉnh thoảng ở......"
"À à." Lục Quân cười một cái rồi hai người trở lên xe.
Xe chạy một mạch rời khỏi đại học Hải Thành, đi đến nơi đặt trước. Lúc này phỏng chừng đã đàm phán xong, muốn xác định chắc nên chọn khách sạn Trung Hào ở Hải thị. Khách sạn này ở Hải Thị được xem như là khách sạn hàng đầu.
Amie nhìn Lục Quân và trợ lý, hai người bọn họ đều ăn mặc rất chỉnh tề.
Cô nhìn lại mình, ngay lập tức nghĩ ra, khó trách Lục Quân muốn cô thay áo khoác.
Ba người đi vào, lên lầu hai phòng bao Hoàng Đình, người phục vụ đi theo tiến vào, trong tay cầm một chiếc máy tính bảng. Lục Quân cười chọn vài món ăn, sau đó để người phục vụ mang rượu lên.
Amie ngửi được rượu thì trán đã nhảy dựng.
Chỉ lát sau, cửa phòng riêng được đẩy ra, hai vị giám đốc của khoa học kỹ thuật Thịnh Dật mang theo một người trợ lý đi đến, Lục Quân và hai người Amie theo chân bọn họ chào hỏi.
Lúc trước Amie đã gặp qua hai vị giám đốc này.
Đều là đàn ông trạc 30 tuổi, thân hình có hơi mập mạp, nhưng ăn mặc cũng có chút phong độ. Trước đây ba cô không thiếu những ông chủ cường tráng kiểu này.
Trợ lý của bọn họ chỉ có một nữ, một người khác là nam.
Tính thêm Amie nữa thì chỉ có hai người phụ nữ.
Amie và đối phương nhìn nhau một cái, trợ lý nữ kia cười với Amie sau đó từ từ ngồi xuống bên cạnh giám đốc Lâm. Amie trở lại bàn, ngồi xuống ở bên cạnh trợ lý của Lục Quân, tận lực giảm thiểu cảm giác tồn tại của mình.
Nắm tay của Lục Quân đặt ở trên bàn, cười nói: "Giám đốc Lâm, giám đốc Hà, đêm nay uống nhé?"
Tổng giám đốc Lâm vỗ vỗ bụng bia của mình: "Được thôi."
Giám đốc Hà thân sĩ cười: "Nhưng đừng chuốc say tôi à...."
Sau đó Lục Quân nhờ người phục vụ rót rượu Vôn vào ly. Amie nhìn thấy ly rượu trước mắt mình đầy thì ngừng lại rồi cười nói: "Tôi không uống rượu."
Mọi người sửng sốt.
Nữ trợ lý cười rộ lên, "Uống rồi biết."
Lục Quân trừng Amie, tựa như rất mất hứng.
Amie có hơi xấu hổ, cô muốn tìm người cầu cứu thì lúc này Lục Quân cười nói: "Vậy quên đi, không uống thì không uống, em uống đồ uống đi, Tiandi No. 1 được không?"
Sau khi Amie nghe xong thì lập tức gật đầu: " Được, vậy Tiandi đi...... Cảm ơn."

*Nước uống giấm táo
Lục Quân giơ tay lên kêu người phục vụ đổi ly cùng mang đến một chai Tiandi No. 1. Amie nhìn chai Tiandi No.1 kia thì thở phào nhẹ nhõm, cũng hơi ngượng ngùng. Cô nhìn mọi người xung quanh, phát hiện bọn họ cũng chưa nhìn cô mà uống rượu nói chuyện.
Lúc này Amie mới yên tâm.
Cô bưng ly lên, uống một hớp, lạnh băng ê ẩm, vẫn là hương vị kia.
Trợ lý của Lục Quân nhỏ giọng nói với Amie: "Ăn chút đồ ăn, đừng chỉ uống đồ uống....."
"Được." Amie gắp đồ ăn, ngẫu nhiên đụng tới bọn họ muốn chạm cốc, Amie cũng sẽ theo chân bọn họ chạm vào. Bởi vì cô uống Tiandi No.1 cho nên Amie cũng cảm thấy thoải mái, uống nhiều chút cũng không sao.
Đêm đã khuya.
Tiệc rượu còn chưa kết thúc nhưng Amie lại phát hiện cơ thể mềm yếu vô lực. Nhưng ý thức của cô rất tỉnh táo.
Ầm —— một tiếng, cô ghé vào trên bàn.
*
Điện thoại đặt trong túi xách vẫn luôn vang lên. Lục Quân nhìn trợ lý, trợ lý lấy điện thoại trong túi xách của Amie tắt nguồn. Sau đó trợ lý của giám đốc Hà tiến lên, giúp trợ lý của Lục Quân nâng Amie dậy. Giám đốc Hà vỗ bụng cười nói: "Đưa đến phòng tôi đi, được không giám đốc Lục?"
Lục Quân xoay người sang cười, "Được."
Cửa phòng riêng mở ra rồi lại đóng lại.
Nặng nề tựa như là khép lại âm mưu quỷ kế gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro