Chương 27


Chương 27 : Mộng Giang Nam của Thất Thất (4)


Lăng quý phi bối rối ngẩng đầu nhìn Hạ Phi Hàn, vẻ mặt kinh hoảng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nước mắt ở hốc mắt đảo quanh. Tay ôm tỳ bà siết chặt một chút, ngón tay mảnh khảnh để ở dây đàn, xương ngón tay trở nên trắng."Hoàng nhi, ngươi đây là?" Thái hậu nhíu mày, ngữ khí bối rối hỏi.Hạ Phi Hàn bỗng nhiên cúi đầu cười, khóe môi gợi lên lãnh liệt: "Trẫm còn chưa có chết."Mọi người vừa nghe, sắc mặt đều thay đổi, tất cả mọi người lập tức quỳ xuống, hô to: "Ngô hoàng vạn tuế, Ngô hoàng vạn tuế."Lăng quý phi lại sợ tới mức hoa dung thất sắc, nhất thời ôm tỳ bà khóc nức nở: "Hoàng thượng, thần thiếp chỉ là cảm thấy Thanh Bình nhạc dễ nghe, không có ý tứ khác. . . . . .""Kéo xuống," Hạ Phi Hàn lạnh nhạt nói."Hoàng thượng, đây là ngoại sinh nữ của ai gia." Thái hậu đau lòng nói, liều mạng vì Lăng quý phi cầu tình, mặt phương hoa như trước lộ ra sắc thái bi ai."Mẫu hậu cũng chỉ có mỗi nhi thần!" Hạ Phi Hàn mặt không biến sắc nhìn Lăng quý phi bị kéo xuống, phun ra hai chữ: "Tiếp tục,"Thái hậu vô cùng đau đớn ngồi ở ghế trên, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.Thất Thất lúng ta lúng túng nhìn hết thảy những chuyện phát sinh trước mắt, thời điểm Lăng quý phi thượng trường đến khi bị kéo xuống, sợ là còn không có một khắc uống xong chén rượu đi? Tầm mắt ngừng lại ở một bên mặt gầy gò của Hạ Phi Hàn, sau đó thất thần.Vân Như Ngưng trầm mặc nãy giờ đứng lên, hướng Hạ Phi Hàn cúi mình, mềm mại nói: "Hoàng thượng, thần thiếp có điểm không thoải mái, muốn cáo lui trước. . . . . ."Vẻ mặt thái hậu thân thiết: "Vân Như Ngưng thân mình không khỏe, vậy cần phải hảo hảo nghỉ ngơi, chỉ là đây là sinh thần của hoàng thượng, màn biểu diễn của ngươi đều chuẩn bị tốt. . . . . .""Thất Thất sẽ thay thần thiếp biểu diễn, thần thiếp là tỷ tỷ của Thất Thất, thần thiếp tài giỏi bao nhiêu, Thất Thất đều có," Vân Như Ngưng gượng ép mở ra một mạt tươi cười, bộ dáng tiều tụy làm đau lòng người không thôi.Mọi người lập tức đem tầm mắt phóng tới trên người Thất Thất, Thất Thất không được tự nhiên nhìn chằm chằm mặt bàn, thân mình nhỏ gầy run nhè nhẹ."Lui ra đi." Thái hậu phất phất tay áo, ý bảo Vân Như Ngưng lui ra, đôi mắt đồng thời đảo qua Thất Thất, nhưng là lạnh lẽo như băng!Doãn Thanh Thiển đột nhiện đứng len, lại bị một thị vệ phía sau giữ lại, hắn lại phải ngồi xuống, nhìn theo bóng dáng Vân Như Ngưng rời đi. Đại chưởng mạnh mẽ nắm lại, gân xanh hiện rõ.Lúc này, một thái giám tiến vào, đi đến bên người Hạ Phi Hàn nói: "Hoàng thượng. Sứ giả Đông Hoàn tới rồi."Nghe thế, Thất Thất bỗng dưng quay đầu nhìn về phía Hạ Phi Hàn, trùng hợp Hạ Phi Hàn cũng đang nhìn nàng, nhưng mà trong mắt kia là mạt quang không rõ làm cho nàng kinh hãi."Truyền hắn vào điện,""Tuân chỉ,"Chỉ chốc lát sau, sứ giả Đông Hoàn liền được thái giám dẫn vào."Sứ giả Đông Hoàn Bắc Thương Kính bái kiến hoàng thượng, cung chúc hoàng thượng phúc như Đông Hải, thọ tỉ Nam Sơn!""Bình thân," Hạ Phi Hàn quét mắt qua Thất Thất, liền thấy Thất Thất vẻ mặt bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, cũng không có biểu hiện sự vui sướng."Tạ ơn hoàng thượng, hạ thần đại diện Đông Hoàn dâng lên hoàng thượng hạ lễ này!" Bắc Thương Kính dáng vẻ thập phần đậm chất thư sinh lại cười nói, tầm mắt đảo qua vẻ mặt bình thản của Thất Thất, không khỏi mỉm cười.Hạ Phi Hàn vuốt cằm một cái, một thái giám liền tiếp nhận hạ lễ sứ giả Đông Hoàn đưa lên."Hôm nay không chỉ vì chúc mừng sinh thần hoàng thượng, mà hạ thần còn vì tới thăm Thất Thất mới xuất giá một tháng, hoàng đế chúng thần rất nhớ Thất Thất, không biết hoàng thượng khi nào thì bằng lòng để Thất Thất trở về thăm người thân?" Bắc Thương Kính tiến lên cúi người, cung kính nói.Thân mình Thất Thất cứng ngắc, vẫn cúi đầu không nói."A," Hạ Phi Hàn bỗng nhiên cười nhạo một tiếng: "Thỉnh sử giả ngồi vào vị trí! Tiếp theo chính là màn biểu diễn của Thất Thất, sứ giả xem nhưng đừng nhìn sai." Nói xong, hết sức yêu dã nhìn Thất Thất.Bắc Thương Kính sắc mặt cứng đờ, tuy rằng bị Hạ Phi Hàn gạt bỏ trọng tâm, nhưng cũng phải ngồi vào vị trí an vị.Thất Thất chậm rãi đứng lên, ngơ ngác nhìn Hạ Phi Hàn, nhìn vào đôi mắt thu hút lòng người của hắn.Lúc sau đi đến chính giữa điện, Thất Thất chậm rãi ngẩng đầu, dùng âm thanh không lớn không nhỏ nói: "Kỳ thật Thất Thất cái gì cũng không biết, thỉnh hoàng thượng tứ tội," nói xong quỳ xuống, vùi đầu trên mặt đất.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro