Chương 37


Chương 37 : Bí mật phía sau Như Ngưng (2)


"Hoàng thượng," Lí Thành Đức nhỏ giọng gọi.Hạ Phi Hàn ngước mặt nhìn hắn một cái, bàn tay nắm chặt tay Thất Thất buông ra, mệt mỏi day ấn đường: "Chuyện gì?" "Vân phi cầu kiến,""Nàng tới làm gì?" Hạ Phi Hàn nhướn mi."Nàng nói nàng lo lắng cho Mộ phi, muốn thăm nàng. . . . . . Còn nói, có đem theo kim sang dược đặc hiệu của Đông Hoàn.""Cho nàng tiến vào," Hạ Phi Hàn liếc mắt nhìn Thất Thất đang ngủ say, cúi đầu thoáng trầm tư nói."Thần thiếp khấu kiến hoàng thượng," Vân Như Ngưng vừa tiến đến liền quỳ xuống, ôn nhu nói."Bình thân,""Hoàng thượng, Lương tướng quân có chuyện quan trọng bẩm báo!" Lí Thành Đức vừa lúc này đi đến, hướng Hạ Phi Hàn bẩm báo.Hạ Phi Hàn liếc mắt nhìn Vân Như Ngưng một cái: "Vân phi, nhớ kỹ không cần lâu quá." Nói xong liền theo Lí Thành Đức rời đi.Vân Như Ngưng thấy Hạ Phi Hàn đi rồi, chạy nhanh tới bên giường Thất Thất, ôn nhu gọi: "Thất Thất, Thất Thất, ta là Như Ngưng, ngươi thế nào?"Thất Thất mở mắt ra, yếu ớt dật dật khóe miệng, cánh tay mảnh khảnh bỗng nhiên bắt lấy cánh tay Vân Như Ngưng: "Như Ngưng, ngươi đã đến rồi. Hai năm nay, Hạ Phi Hàn có hỏi ngươi chuyện binh phù không?"Hắn nhất định không có nghe được tin tức binh phù từ Như Ngưng, nếu không hắn nhất định sẽ không chỉ tên nàng hòa thân!Vân Như Ngưng ngẩn ra, lập tức phức tạp nhìn thoáng qua Thất Thất cầm lại tay nàng: "Hắn có hỏi qua, nhưng mà ta cũng không có quan hệ gì với binh phù, lão gia. . . . . . Ngươi có biết không?"Phía sau mành dày, một mạt thân ảnh tuyệt sắc khuynh thành tinh tế lắng nghe.Thất Thất lúng ta lúng túng nói: "Bắc Thương Kính là phụ thân phái tới, hắn là đến nói cho ta biết chuyện binh phù, nhưng lại bị Tiêu quý phi phá hoại. . . . . . Ta bị thái hậu vu oan cùng Bắc Thương Kính tư tương thụ thụ."Người phía sau rèm khóe môi gợi lên, quả nhiên không ngoài sở liệu của hắn.Vân Như Ngưng giật mình há to miệng: "Bắc Thương Kính được người cứu đi, này. . . . . ."Thất Thất lắc lắc đầu, môi ngập ngừng lại không nói gì."Thất Thất, ta phải đi, suy nghĩ hoàng thượng cẩn trọng, ta không thể ở lâu, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, làm theo lời hắn, hắn sẽ không làm khó ngươi," Vân Như Ngưng cẩn thận căn dặn, từ trong ngực, lấy ra một cái bình nhỏ: "Đây là kim sang dược thái hậu ban cho ta, ngươi cầm dùng đi."Thất Thất muốn đứng dậy, lại bị Vân Như Ngưng ấn xuống: "Hảo hảo nghỉ ngơi, thời gian ta ở trong cung so với ngươi nhiều hơn, rất nhiều việc không phải đơn giản như ngươi nghĩ đâu."Hạ Phi Hàn nhìn thấy làn váy Vân Như Ngưng biến mất ở cửa đại điện, lúc này mới từ phía sau rèm đi ra. Dường như đăm chiêu nhìn lại hướng Vân Như Ngưng đi xa, chung quy cảm thấy nàng đang che giấu gì.Hay là hắn để lộ gì sao?"Ngự y nói sao?" Hạ Phi Hàn vừa đi vừa hỏi.A, thiếu chút nữa bị Như Ngưng lừa, xem ra hắn cần phải đi thăm dò chân tướng của Vân Như Ngưng một chút."Thương thế nương nương đã tốt lên, chỉ là thân mình hư nhược, đi đường mệt nhọc sợ là sẽ có tổn hại đến tâm mạch." Lí Thành Đức đi theo Hạ Phi Hàn nói."Vậy dùng Thiên Sơn Tuyết Liên bảo vệ tâm mạch của nàng." Hạ Phi Hàn nói đơn giản xong liền biến mất ở chỗ ngoặt, Lí Thành Đức sửng sốt, cư nhiên quên đi theo.Hoàng thượng nói cái gì? Thiên Sơn Tuyết Liên, kia chính là hoa trăm năm khai một lần, trăm năm kết quả một lần thành Thiên Sơn Tuyết Liên! Hoàng thương cư nhiên lấy nó cho Mộ phi dùng?! Bao nhiêu người tìm đỏ mắt cũng không có Thiên Sơn Tuyết Liên, ngay cả lần trước thái hậu thỉnh hoàng thượng, hoàng thượng cũng chưa đồng ý, lần này lại vì một tiểu nha đầu. . . . . . Hoàng thượng nhất định là điên rồi. Lí Thành Đức lắc lắc đầu, nhưng cũng không thể không làm theo.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro