Chap131.2:
Cố Tĩnh Trạch chuẩn bị một chút, chợt nghĩ đến Lâm Triệt, không biết cô nhóc có làm sao không, anh hơi suy tư, quyết định bước vào phòng. Có vẻ như khác với suy nghĩ của anh, Lâm Triệt khá vô tư, cô ngồi trên ghế sofa, cầm ipad lướt mạng, bộ dáng vô tâm của cô khiến người ta thật ứa gan...
Uổng công anh suy nghĩ cho cô!!
Cố Tĩnh Trạch bước tới, gọi một tiếng: "Lâm Triệt"
" Hả, sao anh lại ở đây, Mạc tiểu thư đâu?"
Anh nhìn cô một cái thật sâu: " Lát nữa tôi sẽ đưa cô ấy lên khách sạn."
" Hơ, chỗ này không phải còn
nhiều phòng sao? Đi khách sạn làm gì cho nó phiền phức, nếu cảm thấy vì em mà không tiện thì không sao đâu, thật ra em đã ổn rồi, có thể về nước tối nay."
" Đủ rồi!!"
Cố Tĩnh Trạch bực bội ngắt ngang lời cô, anh lấy tay nâng cằm cô lên, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mà trở nên nghiêm túc: "Tôisẽ không để cô ấy ở đây, chắc chắn một điều như thế. Và em cũng không cần phải rời đi ngay, tôi đã hứa với em đi trượt tuyết với em thì phải đi."
Lâm Triệt im lặng, ánh mắt bình tĩnh nhìn Cố Tĩnh Trạch.
Anh lấy tay xoa đầu cô, bất đắc dĩ nói:
"Đồ ngốc..."
"Sao chứ? Anh làm gì mà xoa đầu em mãi vậy? Em không phải con nít đâu!" Lâm Triệt bất mãn nhìn anh một cái, sau đó liền vuốt lại mái tóc của mình.
Kể cả Cố Tĩnh Trạch cũng không biết tại sao lại xoa đầu cô, nhưng động tác này lại mang cho anh một cảm giác an toàn, như thể cô luôn ở trong vòng tay anh.
Nhìn Lâm Triệt chu môi phản bác, anh lại lấy tay xoa đầu cô một lần nữa: "Em là con mít thật mà, chỉ số của em khác gì con nít!"
"Gì chứ, hoàn toàn không phải vậy mà..."
Đột nhiên, Mạc HuệnLinh đẩy cửa vào, cô ta liếc mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch và Lâm Triệt ở cạnh nhau. Anh đang nắm tay cô, còn cô đang có vẻ đang giận dỗi đẩy ngực anh ra.
Cô ta bàng hoàng, không thể tin được Cố Tĩnh Trạch lại có thể nắm tay được Lâm Triệt, đây có thể là hành động bình thường với những người khác, nhưng đối với Cố Tĩnh Trạch lại là một kì tích. Từ khi nào anh có thể chạm được nữ giới?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro