Chương 39

Editor: Dạo này Wattpad lỗi, tui dùng VPN cũng lúc vào được lúc không. Tui vẫn update đều đều 3 ngày 1 chương trên wordpress đến hơn 60 chương rùi. Mọi người nếu gặp khó khăn khi đọc trên Watt thì zô đây nha https://rydieshouse.wordpress.com/category/thien-kim-that-chan-trau-o-tinh-te/

“Kỳ lạ thật.” Bác sĩ nhìn phiếu kiểm tra tinh thần lực của Mục Tinh Thần, dần dần nhăn mày lại, giống như là gặp được câu hỏi hóc búa nào đó.

Ứng Tây đứng phía sau Mục Tinh Thần, âm thanh trầm ổn, “Có vấn đề gì không ạ?”

Ngự Kỳ Kỳ phiền chết loại thái độ không rõ ràng này, không kiên nhẫn cau mày, lại ngại không dám nói gì.

Ngược lại, Mục Tinh Thần ngồi thừ người ở đó như người không có vấn đề gì, hai mắt không có tiêu cự, chẳng biết đang nghĩ gì.

Bác sĩ đẩy mắt kính, “Vốn không phải vấn đề to tát gì, nhưng tinh thần lực bị tiêu hao có chút quá mức, nhưng mà...”

Một chữ ‘nhưng’ lại khiến cho lòng người căng thẳng, Ngự Kỳ Kỳ không kiên nhẫn, “Nhưng mà sao?”

Bác sĩ liếc mắt nhìn người trẻ tuổi nhuộm tóc bạc này một cái, dễ tính mà không nói gì, “Nhưng nguyên nhân chủ yếu khiến cô bé đau đầu không phải bởi vì tiêu hao khi sử dụng, mà là bị rút mất từ bên trong.”

Lúc này Mục Tinh Thần cũng ngẩng đầu lên, “Hả? Rút mất từ bên trong?”

Ứng Tây nhíu mày, “Có thể nói kỹ càng tỉ mỉ hơn chút không?”

Bác sĩ cũng cảm thán liên tục, “Đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy tình huống này, vô cùng kỳ lạ.”

“Nếu nói tinh thần lực của người bình thường giống như một hồ chứa nước. Vậy hồ chứa nước của cô giống như bị thủng một lỗ to dưới đáy. Tinh thần lực bị xói mòn liên tục. Ngày thường cô có thể miễn cưỡng khôi phục tinh thần lực thông qua giấc ngủ, nhưng gần đây hẳn là cô ngủ rất ít còn tiêu hao tinh thần liên tục, lượng khôi phục không đủ, tinh thần lực bị tiêu hao hết sẽ dẫn đến tình trạng tinh thần lực gần như khô kiệt như hiện tại.”

Mục Tinh Thần: “Nói cách khác, thực ra lượng tinh thần lực mấy ngày nay tôi tiêu hao không nhiều lắm, phần lớn đều xói mòn do cái động kia à?”

Bác sĩ gật đầu, “Đúng vậy.”

Mục Tinh Thần: “Vậy tinh thần lực bị xói mòn của tôi chảy đi đâu vậy?”

Bác sĩ lắc đầu, “Không biết, phiếu kiểm tra cho biết tất cả vẫn bình thường.”

Mục Tinh Thần lặng im một lát, “Vậy trong tình huống bình thường, cái gì sẽ khiến tinh thần lực tiêu hao nhiều như vậy?”

Bác sĩ nói: “Bệnh về não hoặc sử dụng một dị năng nhiều và liên tục. Nhưng phiếu kiểm tra đo lường lại biểu hiện não của cô khỏe mạnh. Hơn nữa cô cũng nói, gần đây cô không sử dụng dị năng. Kỳ lạ thật.”

Não không có vấn đề, vậy rất có thể chính là do dị năng...

Không biết Mục Tinh Thần nghĩ cái gì, có chút mất tập trung.

“Tôi kê cho co một ít thuốc bổ sung tinh thần lực, về nghỉ ngơi đi. Tốt nhất là ngủ đủ 8 tiếng mỗi ngày, ngày thường đừng để bản thân bị mệt nhọc quá độ...”

Ứng Tây đi lấy thuốc, Ngự Kỳ Kỳ bước theo Mục Tinh Thần từ phòng khám bệnh ra, “Cái bệnh viện đểu này không đáng tin, hay là cứ đổi sang bệnh viện lớn khác đi.”

Mục Tinh Thần không thèm để ý mà xua tay, “Không cần, không phải em vẫn đang tung tăng nhảy nhót sao. Chỉ là gần đây quá mệt mỏi thôi. Có thể sống sót sau 24 buổi thi chuyên ngành liên tục, quả thật quá là đỉnh.”

Ngự Kỳ Kỳ cười nhạo một tiếng, “Cái này đã là gì, còn có thi cuối kỳ và luận văn tốt nghiệp đang chờ em đấy.”

Mục Tinh Thần: “Sao cứ phải nói chuyện ngay lúc này chứ?”

“Nói gì vậy?” Ứng Tây lấy thuốc xong đưa cho Mục Tinh Thần, nói: “Thi giữa kỳ xong có một kỳ nghỉ 7 ngày, về nghỉ ngơi đàng hoàng đi.”

Đã hơn một tháng Mục Tinh Thần chưa về nhà, thật đúng là hơi nhớ nhà. Cô dắt số 48, số 49 đi thẳng về nông trường nhà mình.

Thời gian Mục Tinh Thần vừa vặn bắt kịp thời điểm lô thịt dê thịt bò đầu tiên của nông trường đưa đi giao dịch.

Đáng lẽ lô dê bò này nên được đưa đi bán từ hơn nửa tháng trước, nhưng Mục Xuyên muốn chờ Mục Tinh Thần về tham gia đợt bán thịt đầu tiên của nông trường nên đã giữ đến hiện tại.

“Em đã về rồi!” Mục Tinh Thần còn chưa thấy người đã thấy tiếng.

Mục Xuyên đang chăm sóc hoa cỏ trong vườn, vừa nghe thấy âm thành này đã cười. Cũng không tưới nước nữa, sờ lung tung lấy gậy chống đi ra cửa nghênh đón. Thấy phía xa xa đằng sau Mục Tinh Thần, hai đứa nhỏ 48, 49 đang vui vẻ chạy về phía mình.

Mục Tinh Thần dừng trước mặt Mục Xuyên. Anh nhìn kỹ khuôn mặt Mục Tinh Thần, “Gầy rồi. Cơm ở nhà ăn không ngon à?”

Mục Tinh Thần xua xua tay, “Không phải, em vừa mới thi giữa kỳ. Anh biết đấy, em học song song 9 ngành liền, phải thi 24 môn, đau đầu.”

Mục Xuyên liếc cô, “Anh thấy em rất kiêu ngạo.”

Mục Tinh Thần nhướn lông mày, “Đúng vậy chứ sao, không phải người bình thường nào cũng chịu được chín chuyên ngành đâu.”

Mục Xuyên cảm giác từ sau khi dọn ra khỏi khu mười ba, nhập học vào trường quân đội Tinh Lập, tính cách của Mục Tinh Thần đã rộng rãi hơn rất nhiều. Có lẽ cũng bởi không cần phát sầu vì kế sinh nhai, cô cũng gỡ được gánh nặng trên người xuống, nụ cười cũng tươi tắn hơn trước nhiều.

Có lẽ là bị Mục Tinh Thần cảm nhiễm, cũng hoặc là bởi Mục Tinh Thần về mà vui vẻ, ý cười trên mặt Mục Xuyên càng thêm rõ ràng.

“Hai người kia đâu?” Mục Tinh Thần nhìn nhìn bốn phía.

“Ở bãi chăn.” Mục Xuyên cong lưng xoa xoa 48, 49, số 48 kêu một tiếng be, số 49 rung đùi đắc ý đảo quanh Mục Xuyên, dáng vẻ vô cùng vui vẻ.

Mục Tinh Thần hít hít, “Anh lại đang hầu hạ hoa hồng của anh đó à?”

“Đúng vậy.” Mục Xuyên mang theo hai hai đứa nhỏ về trong nhà, “Sao em biết.”

Mục Tinh Thần bám theo sau, “Em ngửi được mùi hương trên người của anh, còn thơm hơn cả con gái nữa.”

“Con nhóc thúi, nói anh em thế đấy à.”

“Hề hề, bao giờ mình đến bên thu mua thịt để kiểm tra?”

“Một lát nữa, chờ phi thuyền đến đón rồi đi...”

m thanh và bóng dáng càng lúc càng xa.

Một giờ sau, phi thuyền của bên thu mua thịt đã chạy đến cửa nông trường nhà họ Mục. Lần này có tổng cộng 30 con trâu và 30 con dê ra lò. Bọn họ gọi phi thuyền loại nhỏ chuyên môn dùng để vận chuyển dê bò, tải trọng tối đa của phi thuyền loại nhỏ này là 100 con trâu, để chở đám dê bò của nhà bọn họ còn dư dả.

Sau khi đuổi đàn dê bò vào khoang sau, Mục Tinh Thần, Mục Xuyên, Mục Phong, Chử Chấn ngồi vào khoang trước, phi thuyền cất cánh.

Mục Phong ngồi bên cạnh Mục Tinh Thần, đang dùng trí não đọc một quyển sách điện tử. Trí não là món quà Mục Tinh Thần đã tặng cậu ta và Chử Chấn sau khi nhậm chức.

Mục Tinh Thần thuận miệng hỏi, “Đang đọc sách gì vậy?”

Mục Phong: “Bách khoa toàn thư Địa lý.”

Mục Tinh Thần nhớ đến cái gì, “Đúng rồi, quyển “Tàu ngầm biển sâu” lần trước cậu nói hình như tôi đã nhìn thấy trong thư viện khu. Để tôi chia sẻ quyền cho cậu, cậu có thể dùng thẻ thư viện của tôi để đi mượn sách về đọc.”

Mục Phong liếc mắt nhìn Mục Tinh Thần một cái, “Cảm ơn.”

Chỉ tốn khoảng 15 phút đã đến nơi thu mua các loại thịt. Mục Tinh Thần lấy số thứ tự, đưa dãy số cho cả tài xế phi thuyền. Anh ta sẽ trực tiếp đưa dê bò ở khoang sau vào kho để hàng hoá chuyên chở tương ứng, chờ kiểm tra đo lường chất lượng thịt và bắt đầu bán đấu giá.

Mấy người Mục Tinh Thần thì cầm bảng số vào bàn, chờ bắt đầu kiểm tra và bán đấu giá trực tiếp. Thật ra nơi thu mua thịt này có hơi giống với hội đấu giá. Bọn họ đi vào một hội trường lớn, ngồi tại thính phòng. Phần lớn người ngồi trong thính phòng này đều là chủ nông trường như bọn họ hoặc là lái buôn thịt. À, hoặc có thể gọi theo cách bọn họ tự đặt tên cho chính mình, là người môi giới sản phẩm.

Những người môi giới sản phẩm này nắm trong tay một số lượng lớn khách hàng. Bọn họ chọn lựa thịt tốt từ hội đấu giá này, sau đó bán trao tay cho các khách hàng có nhu cầu, ăn phần trăm chênh lệch ở giữa.

Mục Tinh Thần nhận được số 69, trước cô có 68 vị chủ nông trường khác.

Phòng triển lãm bọn họ đang ngồi chỉ có một người chủ trì và một màn hình lớn. Thời gian vừa đến, trên màn hình xuất hiện rào chắn đánh số 1, bên trong là 5-60 con trâu.

Chủ nông trường số 1 là một người đàn ông trung niên bụng phệ ngồi phía trước bên phải Mục Tinh Thần. Hình ảnh vừa hiện lên màn hình, ông ta đã ngồi nghiêm chỉnh lại. Nhìn qua biểu cảm có thể thấy ông ta rất tin tưởng vào trâu nhà mình.

Người chủ trì nói: “Cùng xem số 1 nào, nông trường Tiền Quảng Tiến, là một nhãn hiệu nông trường đã lâu đời rồi đấy. Nông trường này vẫn luôn sản xuất được các loại thịt tươi mới màu mỡ, được nhiều người khen ngợi, có danh tiếng trong ngành không tồi. Chúng ta cùng xem, lần này nông trường Tiền Quảng Tiến mang đến niềm vui gì đây?”

Đây là lần đầu tiên Mục Tinh Thần tham gia trường hợp như vậy, cảm thấy cái gì trước mắt cũng đều vô cùng mới lạ.

Người chủ trì nói xong, một hàng người mặc quần áo thí nghiệm màu trắng xuất hiện phía sau màn hình. Bọn họ cầm trong tay một loại máy móc, kiểm tra ngoại hình của trâu trước. Người đàn ông cầm đầu đánh giá, “Trâu vàng cấp B, 13 tháng, ngoại hình đẹp đẽ mạnh mẽ, da lông bóng bẩy, chất lượng sừng trâu cũng rất không tệ, là một con trâu thịt cấp B khỏe mạnh.”

Sau đó anh ta lấy máy rà quét trên trâu một lần, trên màn hình lớn liền xuất hiện hai hàng số liệu. Hàng thứ nhất là: độ dày thịt tại bụng trâu, độ dày mỡ dưới da, tỷ lệ phần trăm lượng thịt, cuối này còn có đánh giá cuối cùng được ghi là cấp B.

Hàng thứ hai là thành phần chất béo, màu thịt, độ săn chắc của thịt và mỡ, đánh giá cuối cùng của hàng là cấp 4.

Người chủ trì vỗ tay, “Là loại thịt cấp B4 vô cùng ưu tú. Loại thịt mà ông trường Tiền Quảng Tiến cung cấp trong quý này rất tuyệt vời đấy.”

Mọi người dưới đài cũng vỗ tay, Mục Tinh Thần nghe thấy xung quanh có nông trường chủ nhỏ giọng nói chuyện, “Lần trước đến đây nông trường Tiền Quảng Tiến chỉ được đến cấp B2, quý này lại đã thăng cấp ngay lên B4 rồi.”

“Ông ta làm như thế nào vậy nhỉ, lần này kiếm bộn rồi.”

“Giá đấu giá trực tuyến và lượng mua dự trữ của đại lý chắc chắn không thấp.”

Người chủ trì: “Hiện tại, mời chủ nông trường ra giá.”

Người đàn ông trung niên bên phải phía trước viết một con số xuống thẻ bài, sau đó giơ lên. Ông ta định giá 66 vạn tinh tệ.

“Giá này không thấp đâu.”

“Thì B4 đều khoảng chừng đó mà.”

“Nông trường Tiền Quảng Tiến định giá 66 vạn tinh tệ một con.” Người chủ trì gõ búa, “Hiện tại bắt đầu bán đấu giá.”

Màn hình biểu hiện số lượng trâu mà lần này nông trường Tiền Quảng Tiến cung cấp là 60 con.

Theo người chủ trì gõ búa, lượng cung ứng nhanh chóng giảm bớt, rất nhanh sau đó đã được bán đấu giá hết.

Người chủ trì: “Chúc mừng chủ nông trường Tiền Quảng Tiến.”

Dưới đài lại vang lên tiếng vỗ tay, chủ nông trường Tiền Quảng Tiến đứng lên tháo mũ khom lưng cảm ơn.

Mục Tinh Thần đã xem tư liệu, cuộc bán đấu giá này còn tổ chức online nữa. Trên đó nói, loại hình bán đấu giá này sẽ mở hằng tháng, những kẻ có tiền trên khắp toàn tinh tế có đôi khi sẽ tự mình tham dự, có khi sẽ bảo người môi giới sản phẩm hoặc là quản gia chú ý, nhìn thấy sản phẩm vừa lòng thì mua về. Tóm lại người xem online của buổi đấu giá này vô cùng nhiều.

Mục Tinh Thần theo dõi một hồi, phát hiện thật ra số thứ tự này được phát cũng có quy luật. Hẳn là bên thu mua đã nghiên cứu trước chứ không phải hoàn toàn ngẫu nhiên.

Ví dụ như, ban đầu nhất định là phải có một số nông trường với chất lượng thịt không tồi xuất hiện làm nóng bầu không khí, cho nên mở màn nhiều là thịt cấp B. Mà đến giai đoạn giữa, khán giả đã mệt mỏi, nhân số xem trực tiếp đã ít đi, thịt được bán cũng đều là thịt cấp C, còn đại khái cuối cùng là thịt cấp A áp trục.

Mục Tinh Thần suy đoán, đoán chừng là người mua cũng sẽ chọn thời gian online dựa theo giai đoạn thịt mình muốn xuất hiện.

Mà trong mỗi một giai đoạn này, số thứ tự càng sau thường sẽ càng bất lợi. Bởi vì phần lớn người mua đều đã mua đủ lượng thịt mình muốn từ trước rồi, thị trường bão hòa, càng vè sau càng khó bán.

Mục Tinh Thần nhìn dãy số trong tay chính mình, số 69. Cô hơi chau mày, phía trước phía sau con số này hẳn đều là thịt cấp C. Mà nguồn tài chính của khán giả lúc này có lẽ cũng chỉ đủ để bọn họ mua thịt cấp C.

Nhưng cũng có ngoại lệ, chính là những người môi giới sản phẩm đó.

Quả nhiên giống như Mục Tinh Thần suy đoán, từ số 30 trở đi đều là thịt cấp C. Trước Mục Tinh Thần, số 65 cũng là một chủ nông trường mới, chất thịt được đánh giá là C2. Chủ nông trường có chút uể oải, giáo báo ra cũng rất thấp. Nhưng cho dù như vậy, 30 con trâu của anh ta vẫn còn lại 16 con không bán được.

Chủ nông trường kia là một người trẻ tuổi, chán nản sờ khóe mắt, nhìn như là muốn khóc.

Bởi vì con đường duy nhất cho loại trâu thừa sau đấu giá này là giảm giá bán đi, có khả năng không hồi được vốn.

Mà sau đó là số 67, 68, cho dù là thịt cấp C3, C4 báo giá cũng rất thấp. Tuy vậy vẫn không thể bán được bao nhiêu, bởi vì thị trường trên cơ bản đã bão hòa từ giai đoạn trước rồi.

Thật ra tới lúc này, Mục Tinh Thần thấy được mọi người đều đã không còn hứng thú lắm rồi. Cô hẳn là mấy người cấp C cuối cùng. Mục Tinh Thần suy đoán, người mua thịt cấp A chắc cũng đã dần online rồi, không biết trâu của cô có thể được đánh giá đến cấp bậc mấy.

Trên màn hình xuất hiện rào chắn số 69, bên trong là 30 con trâu đến từ nông trường nhà họ Mục. Người chủ trì đã không còn vẻ nhiệt tình lúc ban đầu, âm thanh cũng mang theo cảm giác mệt mỏi, không kích nổi dục vọng mua sắm của người xem, “Chúng ta cùng xem số 69 nào, nông trường nhà họ Mục. Nông trường nhà họ Mục là một nông trường mới, cùng xem bọn họ sẽ mang đến sản phẩm gì cho chúng ta đây?”

Nhân viên mặc quần áo thí nghiệm trắng cầm máy kiểm tra bước vào bãi săn số 69 trên màn hình. Bọn họ kiểm tra ngoại hình trước. Người đàn ông cầm đầu xem xét trâu của nông trường nhà họ Mục, vốn đang hứng thú rã rời, vừa nhìn đã biết là một con trâu cấp C thấp kém nhàm chán.

Nhưng đột nhiên, nhân viên kiểm tra “ơ” một tiếng, “Nhìn qua rõ ràng là trâu cấp C, 13 tháng, ngoại hình đẹp và khỏe mạnh hơn so với trâu cấp C khác. Da lông bóng bẩy và tính chất của sừng trâu này..., lạ thật, có khi còn ưu tú hơn cả trâu cấp B, không biết nông trường số 69 có bí quyết gì trong việc chăn nuôi không. Thịt trâu của nông trường số 69 vô cùng tuyệt vời đó. Cùng xem cấp bậc nào.”

Nhân viên kiểm tra dùng máy móc rà quét con trâu một lần, sau đó, trên màn hình lớn liền xuất hiện hai dòng số liệu.

Nhân viên kiểm tra nhìn thấy số liệu, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, nhóm chủ nông trường cùng lúc thấy rõ số liệu trên màn hình lớn cũng ồ lên, “A5!”

“Sao có thể?”

“Tôi nuôi trâu hơn hai mươi năm, sao có thể không phân rõ trâu cấp C và trâu cấp A được. Trâu nông trường số 69 rõ ràng là trâu cấp C mà.”

“Nhưng ngoại hình của con trâu kia quả thật không phải dạng tầm thường.”

Đừng nói khán giả giật mình, ngay cả bốn người của nông trường nhà họ Mục này cũng mang vẻ mặt kinh ngạc.

Mục Tinh Thần cảm thấy ngoài ý muốn. Tuy ngay từ đầu tiến hành cải cách thức ăn chăn nuôi đã nghĩ đến thịt cấp A, nhưng không ngờ lại thật sự làm được.

Người chủ trì vội vàng trấn an hiện trường: “Mọi người tạm thời đừng nóng nảy, máy móc ngẫu nhiên bị lỗi cũng là chuyện bình thường. Hãy để nhân viên chúng tôi kiểm tra lại máy móc một lần nữa nhé.”

Nhân viên kiểm tra nghe được chỉ thị thông qua tai nghe, vì thế lại dùng máy kiểm tra đo lường một lần, số liệu vẫn không thay đổi, vẫn là cấp A5.

Sắc mặt của người chủ trì thay đổi, tiếng ồn ào của chủ nông trường đã sắp không đè ép được. Nhân viên kiểm tra vội gọi điện thoại, mời chuyên gia đến kiểm tra lại một lần nữa.

Chuyên gia mang theo thiết bị kiểm tra càng chuyên nghiệp hơn, không chỉ kiểm tra một con trâu mà còn kiểm kỹ từng con một. Thậm chí ông ta còn tóm lấy một con trâu, cắt ra một miệng vết thương để tiến hành xét nghiệm quan sát.

Tốn khoảng chừng hơn nửa giờ, rất nhiều người dùng cấp A đã xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp. Rốt cuộc chuyên gia tóc trắng xoá cũng buông dụng cụ, nói với màn ảnh: “Sau khi đoàn đội chúng tôi kiểm tra đo lường tất cả các yếu tố, đây quả thật là một nhóm thịt trâu cấp A5. Hẳn là một chủng loại mới, có ngoại hình giống trâu cấp C. Chất thịt của loại trâu này vô cùng hoàn mỹ, là một trong số những nguyên liệu nấu ăn cao cấp hiện tại.”

Toàn trường ồ lên.

Người chủ trì cũng mấy nửa ngày mới phản ứng lại được, “Mời, mời chủ nông trường nhà họ Mục số 69 ra giá.”

Mục Xuyên nói: “Nếu trâu nhà chúng ta cấp A5, có thể chào giá hơn giá gốc khoảng 20 lần. Nhưng bởi vì chúng ta là nông trường mới, chưa có người tiêu dùng trung thành, cho nên ban đầu chắc phải giảm giá một chút. Bình thường hẳn là nên báo giá bằng khoảng 17-18 lần giá gốc, cũng chính là khoảng 136-144 vạn tinh tệ.”

Mục Tinh Thần nâng bút đang muốn viết, lại do dự. Cô nghĩ nghĩ, viết xuống thẻ bài một con số, 300 vạn tinh tệ.

Mục Xuyên nhìn thấy con số này hơi ngoài ý muốn, nhưng cũng không ngăn cản.

Mục Tinh Thần giơ thẻ bài.

Người chủ trì: “Được rồi, nông trường nhà họ Mục ra giá 300 vạn tinh...300 vạn tinh tệ?”

Nhóm chủ nông trường dưới đài cũng ồ cả lên, “300 vạn? Điên rồi à, thịt bò Hehu thượng hạng cũng chỉ có giá 200 vạn thôi đấy. Giờ bọn họ còn chưa có một chút danh tiếng nào, làm sao dám chào giá 300 vạn tinh tệ một con chứ?”

“Dù sao cũng là chủ nông trường mới, không có kinh nghiệm. Nếu báo giá này, sao người ta không đi mua thịt bò Hehu đi cho rồi?”

Người chủ trì xoa xoa mồ hôi trên trán: “Chủ nông trường nhà họ Mục, cho hỏi ngài xác nhận mức chào giá 300 vạn tinh tệ sao?”

Mục Tinh Thần lấy một cái microphone, “Xác nhận. Thịt trâu của tôi xứng đáng với cái giá này.”

Người chủ trì xấu hổ cười cười, “Vậy giờ cùng bắt đầu...”

Mục Tinh Thần ngắt lời người chủ trì, “Thịt trâu nhà chúng tôi là một loại mới. Điểm đặc biệt nhất của thịt trâu này không phải chất thịt hoàn mỹ của nó, mà là vi lượng dị năng có trong cơ thể nó. Nếu dùng để ăn có thể khiến thân thể khỏe mạnh, thân thể và thể trạng của người ăn lâu dài cũng sẽ trở nên ngày càng khỏe mạnh.”

Lời này vừa ra, toàn trường yên tĩnh, sau đó là tiếng cười nhạo ha ha ha.

“Nhóc con, đây là chỗ nói chuyện bằng thực lực và  số liệu, không phải chỗ có thể tuyên truyền quảng cáo kiểu khuếch đại như trên Tinh Võng đâu.”

Mục Tinh Thần nói với người chủ trì: “Anh có thể cho nhân viên kiểm tra đo lường thử là biết ngay lời tôi nói là thật hay giả.”

Người chủ trì nửa tin nửa ngờ cho nhân viên kiểm tra. Chuyên gia khi nãy còn chưa rời đi, nghe vậy cũng cảm thấy rất ngạc nhiên. Ông ta để nhân viên công tác đi lấy thiết bị xét nghiệm dị năng cho loài người, bởi vì trước mắt còn chưa có thiết bị xét nghiệm chuyên dụng dùng trong chăn nuôi.

Sau hơn mười phút, nhân viên công tác mới tìm ra thiết bị xét nghiệm dị năng lượng để nâng lại đây. Chuyên gia lấy một chút máu từ miệng vết thương vừa cắt khi nãy, đặt vào máy xét nghiệm dị năng lượng.

Mục Tinh Thần ngẩng đầu nhìn số người online được biểu thị trên màn hình lớn, đã đột phá mức cao nhất của buổi phát sóng hôm nay. Đại khái là bởi vì biến cố này, ngày càng nhiều người nghe tin mà đến đây xem phát sóng trực tiếp.

Người càng nhiều càng tốt, vừa lúc giúp cô tuyên truyền.

Đại khái sau năm phút, kết quả ra lò.

Chuyên gia kiểm tra đo lường khiếp sợ phát hiện, “Thật sự có chứa dị năng lượng, trong thân thể con trâu này có chứa tổng cộng 0.5% dị năng lượng. Thiết bị biểu hiện, dị năng lượng này có ích cho thân thể, mang lại hiệu quả gia tăng sức khỏe ở mức độ nhất định. Chỉ tiếc là hàm lượng quá thấp, hiệu quả tương đối nhỏ.”

Nhưng câu nói sau đã không quan trọng. Làm gì có ai từng thấy thịt trâu chứa dị năng lượng cơ chứ? Cho dù là hàm lượng thấp thì cũng có sao! Dù gì cũng vẫn là có!

Mục Tinh Thần lại bổ sung: “Dị năng lượng chứa trong thịt trâu đã được hấp thu và đồng hóa nên không có thuộc tính. Bất kì ai cũng đều có thể ăn, sẽ không bị xung đột với dị năng của bản thân. Ai không tin có thể tự mình mua về đưa đi cơ cấu chuyên nghiệp để tiến hành nghiên cứu.”

Người xem dưới đài đều đã sợ ngây người. Ngành chăn nuôi giờ đã ganh đua khốc liệt đến vậy rồi sao?

Thịt trâu cấp A5 đã không còn thỏa mãn được dã tâm của những kẻ cuồng tranh đua, đã bắt đầu so nhau đến mức dị năng lượng tăng cường sức khỏe rồi phải không!!

Cho nên, còn không mau mua về nếm thử? Ai mà chẳng muốn một thân thể khỏe mạnh cơ chứ?

Người chủ trì nói: “Vậy, vậy hiện tại, bán đấu giá bắt đầu.”

Tổng cộng Mục Tinh Thần mới chỉ mang đến 30 con trâu. Từ khi bắt đầu bán đấu giá đến mới chỉ sau một giây, 30 con trâu đều đã bị mua sạch.

Mục Tinh Thần lại nói dê nhà mình cũng có hiệu quả như vậy. Sau khi được chuyên gia kiểm tra đo lường, chứng thực đích xác như thế, Mục Tinh Thần ra giá 200 vạn một con, trong một giây đã bị cướp hết.

Bán đấu giá xong, Mục Tinh Thần cũng không định ở lại đây xem tiếp, chuẩn bị đưa mọi người rời đi, thuận tiện tìm một nhà hàng cao cấp ăn một bữa.

Cô mới vừa đứng lên, người chủ trì đã ngăn Mục Tinh Thần lại, “Chủ nông trường nhà họ Mục, xin cô chờ một chút.”

Người chủ trì ấn tay trên tai phải của mình, có thể là người phía hậu trường đang truyền lời cho cậu ta.

Người chủ trì nói: “Hậu trường của chúng tôi nhận được không ít điện thoại. Các vị khách hàng cảm thấy rất hứng thú đối với thịt trâu cô cung cấp, nhưng lượng cung ứng lượng thật sự quá ít. Mọi người muốn hỏi thử, bao lâu sau cô sẽ tới nữa? Lần sau có thể cung ứng nhiều hơn một chút không?”

Mục Tinh Thần: “2 tháng sau tới, vẫn chỉ có 30 con, không có nhiều hơn.”

Các chủ nông trường khác nghe được lời này, không biết là nên thở phào hay là nên tiếc nuối. Thứ tốt như vậy bọn họ cũng muốn có, nhưng lại sợ bị chiếm trước thị trường, tâm trạng vô cùng rối rắm.

Người chủ trì nghe vậy cũng cảm thấy đáng tiếc, “Cô có định mở rộng quy mô không?”

Mục Tinh Thần nói dối, “Vì một số khó khăn trong chăn nuôi, sản lượng chỉ được như vậy.”

Mọi người bừng tỉnh, thứ gì càng hiếm lạ càng xịn sò, số lượng lại càng ít. Thứ thịt trâu có chứa dị năng lượng này cũng phải có hạn lượng mới bình thường.

Mấy người Mục Tinh Thần đi ra khỏi phòng bán đấu giá, đến chỗ không ai, Mục Phong mới khó hiểu nói: “Vì sao lại phải nói dối, rõ ràng có thể mở rộng sản lượng mà.”

Mục Tinh Thần cười nói: “Cái gì càng hiếm thì càng quý.”

“Chúng ta bán đắt như vậy, phải dùng hạn lượng để đề cao địa vị lên thì những kẻ coi tiền như rác kia mới tình nguyện mua lâu dài. Phải lợi dụng tâm lý đua đòi và theo đuổi sự khác biệt của bọn họ.”

Mục Phong không nói chuyện, không biết có hiểu hay không.

Mục Tinh Thần: “Đi thôi, chúng ta đi tìm một nhà ăn địa vị cao sang ăn bữa tiệc lớn!”

Hôm nay kiếm về 150 triệu, đó là 150 triệu đấy! Nhất định phải chúc mừng hẳn hoi chứ đúng không?

Cả đời này Mục Tinh Thần chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, cười đến nỗi khóe miệng sắp nứt đến khóe mắt.

Mục Xuyên cười mắng: “Cái đồ nhóc tham tiền.”

Mục Tinh Thần: “Đúng rồi, cơm nước xong mọi người về trước nhé, em phải qua chỗ thầy Công Lương Ủy một chuyến.”

Mục Tinh Thần nhìn tay phải của mình, có chuyện cô cần hỏi Công Lương Ủy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro