chương trình 11:Võ Thần Điện Thánh Cảnh
-Một đêm qua đi, bên trong sơn cốc dần tràn đầy ánh sáng.
-Sương khói trắng bao phủ Long Kình Thiên từ từ tán đi, lộ ra thân hình hắn.
-Long Kình Thiên mở hai mắt ra, tia sáng chợt lóe, thở mạnh ra một hơi. Trải qua một đêm vận công, hắn rốt cuộc cũng đã thu nạp hết lực nguyên thủy của Linh Lung Tuyết quả.đứng lên, thầm mừng rỡ tự nhủ.
-Còn may, dù đan điền không thể giống như kiếp trước trực tiếp thu nạp chân khí của người khác hay là lực yêu nguyên của yêu thú nhưng có thể giống như người bình thường hấp thu linh lực của linh dược."
-Lần này thu nạp lực nguyên thủy trong Linh Lung Tuyết quả, chân khí ở đan điền của Long Kình Thiên đậm đặc gấp đôi, rốt cuộc cũng đã đạt đến Luyện Khí trung kỳ.
- Chủ nhân, ngươi đã tỉnh.
-Cửu Vĩ Miêu nằm ở một bên thấy Long Kình Thiên tỉnh lại thì bay tới trước mặt hắn, nhưng khi mở miệng gọi hắn là chủ nhân,thì nó có vài phần miễn cưỡng.
-Long Kình Thiên liếc nhìn Cửu Vĩ Miêu, nói:
- Công pháp của ngươi tu luyện có rất nhiều sai sót, bây giờ ta sẽ cho ngươi một bộ công pháp khác để tu luyện.
- Công pháp của ta tu luyện có nhiều sai sót?
-Cửu Vĩ Miêu chợt ngẩn ra sau đó 'phì', cười, trong lòng hơi tức giận. Nó tu luyện Thiên Miêu công pháp được truyền thừa không biết bao nhiêu vạn năm,là một trong những công pháp được Đại Lục Thiên Lam công nhận là đỉnh cấp thần cấp.
-Nhưng Bây giờ lại bị một tiểu tử chưa dứt sữa dám nói công pháp của nó có sai sót!
-Nếu không phải Long Kình Thiên là 'chủ nhân' của nó thì Cửu Vĩ Miêu sớm bùng cháy lửa giận rồi.
-Nhưng khi Cửu Vĩ Miêu muốn phát tác thì có một luồng sáng trắng nhập vào óc nó, tiếp theo trong đầu nó hiện lên một bộ công pháp.
- Bát Hoang Hợp công pháp!?
-Vốn Cửu Vĩ Miêu có Ý khinh thường nhưng khi nó chiêm nghiệm Bát Hoang Hợp công pháp một lần thì biểu tình nghiêm trọng, sau đó biến sắc, vẻ mặt cực kỳ kinh sợ.
-Mặc dù chưa chính thức tu luyện nhưng lấy kiến thức của Cửu Vĩ Miêu, nó đương nhiên nhận thức được bộ công pháp này cao minh hơn công pháp lúc trước nó tu luyện rất nhiều.
-Điều này khiến Cửu Vĩ Miêu vừa mừng vừa sợ.
-Hồi lâu sao Cửu Vĩ Thiên Miêu tỉnh táo tinh Thần lại,đôi mắt mèo phức tạp nhìn Long Kình Thiên.nó ngập ngừng nói.
- Chủ nhân, cái này...cái này là?
-Lần này Cửu Vĩ Miêu kêu chủ nhân đã có vẻ lưu lóat hơn.
-Long Kình Thiên phẩy phẩy tay, nói:
- Đây là công pháp lúc trước một tọa thú của ta tu luyện, sau này ngươi hãy tu luyện bộ công pháp này,nó không chỉ làm tạm thời ngừng lại sự trôi đi sức sống của ngươi,mà còn dần dần hồi phục vết thương trên Yêu Hạch của ngươi.
-Cửu Vĩ Miêu nghe vậy thì mừng như điên, rắc rối lớn nhất của nó là sức sống không ngừng chảy ra khỏi cơ thể,nếu cứ tiếp tục như vậy thì không quá mười năm nữa nó chắc chắn sẽ chết.
-Bộ công pháp này còn có thể tạm ngừng sự sống trong người nó trôi đi? Lại còn hồi phục vết thương Yêu Hạch?
-Ánh mắt Cửu Vĩ Miêu nhìn Long Kình Thiên càng phức tạp hơn.
-Cái này chỉ là công pháp lúc trước một tọa thú của Long Kình Thiên tu luyện?
-Cửu Vĩ Thiên Miêu thầm nghĩ.
-Không lẽ chủ nhân thật sự là viễn cổ đại năng chuyển thế?"
-Long Kình Thiên thấy Cửu Vĩ Miêu thay đổi sắc mặt liền biết trong lòng nó nghĩ gì, lòng liền máy động, nói:
- Ngươi có biết Đại Lục Thiên Lam nơi nào có Sắc Hoa, Vô Diệp Tử quả, Kim Ngưu Thảo...Long Kình Thiên liên tục nói tên vài chục loại linh dược.
-Cửu Vĩ Miêu nghe mà trợn mắc há hốc mồm.
-Bởi vì những loại linh dược mà Long Kình Thiên nói đều là loại hiếm thấy, dù nó đã sống hơn một vạn năm thì có một số chỉ nghe tên chứ chưa từng nhìn thấy.
- Chủ nhân, cái khác thì ta không biết nhưng Sắc Hoa, Vô Diệp Tử quả, Kim Ngưu Thảo...Cửu Vĩ Miêu nói:
- Ta biết một chỗ có bọn chúng.
Long Kình Thiên hai mắt sáng lên, hỏi dồn:
- Ồ, ở đâu?
-Bây giờ đối với hắn trừ tăng lên thực lực ra thì điều quan trọng hơn là trị khỏi vết thương kinh mạch và linh hồn trong cơ thể. Những loại linh dược mà Long Kình Thiên nêu ra có tác dụng rất lớn cho hắn hồi phục kinh mạch, linh hồn.
-Cửu Vĩ Thiên Miêu mở miệng nói:
- Võ Thần Điện, Thánh cảnh!
-Long Kình Thiên ngây người ra, nhìn Cửu Vĩ Miêu hỏi lại:
- Võ Thần Điện, Thánh cảnh?
- Đúng vậy thưa chủ nhân.
-Cửu Vĩ Miêu gật đầu, nói:
- Tại Thánh cảnh trong Võ Thần Điện có một tòa tên là Linh Dược phong, bên trên trồng đầy các loại linh dược quý hiếm trên toàn Đại Lục Thiên Lam. Nếu nói trong Đại Lục Thiên Lam ở đâu có nhiều linh dược nhất thì đó chính là Linh Dược phong của Võ Thần Điện.
Long Kình Thiên hỏi:
- Vậy phải làm sao mới tiến vào Thánh cảnh Võ Thần Điện được?
-Cửu Vĩ Miêu đáp:
- Muốn vào Thánh cảnh Võ Thần Điện thì chỉ có thể làm đệ tử tinh anh trở lên thì mới có tư cách để đi vào.
- Đệ tử tinh anh trở lên của Võ Thần Điện?
Long Kình Thiên nhướng mày, hỏi:
- Còn có cách nào khác không?
-Cửu Vĩ Miêu lắc đầu, nói:
- Trừ phi cưỡng ép xâm nhập, nhưng dù là cường giả thánh cấp xông vào cũng khó thoát ra. Năm đó ta vì tìm một loại linh dược từng xông vào Thánh cảnh nhưng chưa đến được Linh Dược phong đã bị những thái thượng trưởng lão của họ phát hiện, nếu không phải ta trốn nhanh muốn thoát ra được cũng khó.
-Long Kình Thiên nghe vậy thì im lặng.
-Cửu Vĩ Miêu hỏi:
- Chủ nhân, ngươi muốn có mấy linh dược đó là vì để chữa trị khỏi kinh mạch trong người?
-Long Kình Thiên cũng không giấu diếm nói:
- Ừm.
-Cửu Vĩ Miêu đề nghị:
- Thật ra lấy thiên phú của chủ nhân muốn trở thành đệ tử của Võ Thần Điện cũng không khó khăn gì. Mỗi phân điện của Võ Thần Điện mỗi năm sẽ mở một lần, tuyển nhận đệ tử có thiên phú xuất chúng, không bằng chủ nhân thử một lần xem sao?
- Trở thành đệ tử của Võ Thần Điện?
Long Kình Thiên suy tư một lát, nói:
- Cũng đành vậy.
- Vậy chúng ta đi thôi!
-Long Kình Thiên nhảy người lên bay ra hướng phía ngoài sơn cốc. Cửu Vĩ Miêu thì nhảy lên vai hắn.
-Thế là một người một thú liền chạy hướng chủ thành bên ngoài Thanh Diễm sâm lâm.
-Long Kình Thiên còn nhớ Mộ Dung Thiền cũng tham gia trắc nghiệm thiên phú Võ Thần Điện cũng hơn mười ngày,lúc này chắc cũng còn chưa kết thúc.
-Bởi vì Long Kình Thiên ở vòng ngoài của Thanh Diễm sâm lâm nên chỉ mất hai ngày là đã ra khỏi rừng.
-Long Kình Thiên không đi tới Hải Thiên thành có Mộ Dung gia tộc mà là một chủ thành khác tên gọi Thiên Tuyền thành.
-Thiên Tuyền thành cũng là một chủ thành của Lạc Vân vương quốc nhưng cách Hải Thiên thành mấy tòa thành thị.
-Long Kình Thiên đi tới Thiên Tuyền thành, xuyên qua đường lớn đông đúc người, hướng tới phân điện của Võ Thần Điện.
- Cửu Vĩ Miêu nằm trên vai hắn nếu không lên tiếng thì nhìn từ bề ngoài không khác với mấy con mèo mà một số cường giả quý tộc của Đại Lục Thiên Lam nuôi dưỡng, không gây chú ý.
-Hơn một canh giờ sau, Long Kình Thiên đi tới phân điện của Võ Thần điện ở Thiên Tuyền thành.
-Khác với tưởng tượng của Long Kình Thiên, phân điện của Võ Thần điện không quá ồn ào, so sánh với con đường xung quanh nhộn nhịp thì trước cửa phân điện hơi quạnh quẽ.
-Khi Long Kình Thiên nói đến đây tham gia trắc nghiệm thiên phú của Võ Thần Điện, hai thủ vệ phân điện liếc hắn một cái rồi cho đi vào.
- Hôm nay là ngày cuối cùng rồi tiểu tử này mới chịu đến?
- Đến cũng vô dụng, chắc lại là một kẻ tự nhận là thiên tài, ta đoán không tới hai phút liền đi ra.
- Muốn vào Võ Thần Điện đâu có dễ như vậy.
Hai thủ vệ nhìn bóng dáng Long Kình Thiên,thái độ trêu chọc nói.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro