Chương 5: Một Đao Phong Hầu

Sự việc bại lộ! Phải chạy!

Đó là phản ứng đầu tiên của Phượng Cửu. Nàng lập tức lao ra ngoài, nhưng một đạo hàn quang lóe lên trước mắt, mang theo hơi thở sát khí lạnh lẽo khiến người ta run sợ. Thanh kiếm sắc bén chém tới, nàng không do dự ôm đầu ngồi xổm xuống.

“Hưu!”

“A!”

Kiếm khí sắc bén lướt qua đỉnh đầu, tiếng thét chói tai vang lên, đám đông hoảng loạn xô đẩy nhau bỏ chạy. Phượng Cửu ngẩng đầu, kinh hãi phát hiện xung quanh mình, lấy nàng làm tâm điểm, người ngã rạp xuống, tất cả đều bị một kiếm lấy mạng.

May mà ta tránh kịp, nàng thầm nghĩ, chuẩn bị lặng lẽ di chuyển. Nhưng một đôi giày đen bất ngờ xuất hiện trước mặt. Nàng ngẩng lên, đối diện cặp mắt âm độc, lạnh lẽo của một hắc y nhân. Hắn che mặt, chỉ để lộ đôi mắt như rắn độc, tay cầm kiếm còn nhỏ máu, từng giọt rơi xuống đất, đỏ như hoa mai.

Không rõ vô tình hay cố ý, tấm lụa mỏng trên người nàng trượt xuống, để lộ làn da trắng như ngọc. Nàng che mặt, đôi mắt long lanh ngấn nước, thân hình run rẩy trông yếu đuối, đáng thương.
Nhưng hắc y nhân không màng vẻ đẹp ấy. Ánh mắt hắn chỉ thoáng dao động trước làn da trắng mịn, rồi nhanh chóng dời đi, lướt qua đám đông như đang tìm kiếm gì đó. Tay cầm kiếm khẽ động, chuẩn bị kết liễu kẻ cản đường.

Sát khí tràn ngập, Phượng Cửu hoảng loạn kêu lên: “Đừng giết ta!” Nhưng ngay khoảnh khắc đứng dậy, tay nàng lướt qua đùi, rút ra con dao găm lóe sáng, nhanh như chớp đâm vào cổ tay cầm kiếm của hắn.

“Keng!”

Hắc y nhân không ngờ nàng ra tay, cổ tay bị thương, máu tuôn trào, thanh kiếm rơi xuống đất. Theo bản năng, hắn tung một cước mang theo kình lực sắc bén, đủ khiến người có tu vi cũng khó sống sót. Nhưng Phượng Cửu, bằng thân pháp quỷ dị, né được đòn hiểm, lao tới, dao găm nhắm thẳng ngực hắn. Hắn vội giơ tay hóa giải, không ngờ đó chỉ là đòn giả. Nàng tung cú đá hiểm vào hạ bộ hắn.

“Ư!”

Tiếng rên đau đớn vang lên, hắc y nhân ôm bụng, hai chân khép chặt, nửa quỳ xuống. Phượng Cửu không bỏ lỡ cơ hội, dao găm lướt qua yết hầu hắn. Một đao phong hầu! Một kích trí mạng!

Đến chết, đôi mắt hắc y nhân vẫn mở to, đầy không cam lòng và phẫn hận, không thể tin mình thua trong tay một nữ tử.

Đám đông xung quanh sững sờ, không tin nổi nữ tử yếu đuối vừa khóc thút thít lại hóa thành sát thần, hạ gục hắc y nhân chỉ trong chớp mắt. Không đợi họ định thần, Phượng Cửu đã lao đi, biến mất vào bóng đêm…

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro