"Ah cặc vào trong rồi. Um um đụ lồn em đi chú. Lồn em nứng lắm rồi."
"Con mẹ nó lồn ướt quá đụ sướng cặc quá. Biết em dâm như vậy ta đã đụ em từ sớm rồi. Ui cái lồn thật biết cách siết làm sao..." Lão Tam vừa thốt những câu dâm tục vừa nắc lộng vào lồn cậu như một cái máy.
Tên truyện: Kiếp Chồng ChungTác giả: Tiêu Dương (gautruckungfu)Thể loại: tự viết, thuần Việt, girls love, vợ lớn vợ nhỏ, ngọt.-----Truyện bối cảnh dao động tầm cỡ khoảng 1940 trở đi của miền Tây Nam Bộ Việt Nam, truyện tự viết tự đọc nên tiến độ ra chương rất chậm. Cảm phiền ai có lỡ đọc thì xin hay thông cảm, tác giả cũng có công việc riêng và những thứ khác nữa. Nhiều lúc đọc sẽ thấy mấy dòng tâm sự xàm láp của con tác giả để giải tỏa nỗi lòng😬 Nêu bạn có góp ý về truyện thì xin bạn hãy góp ý một cách nhẹ nhàng và lịch sự, tui chân thành đón nhận❤…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
💗Hán Việt: Phiêu lượng tiểu hạt tử dã yếu bị pháo hôi mạ💗Tác giả: Hàn Vụ Ẩn💗Tình trạng: Hoàn thành (81 chương + 6 PN)💗Bản edit: Hoàn thành💗Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hệ thống , Chủ thụ , Pháo hôi , Kim Bảng 🏆 , 1v1 , Cứu rỗi🆘 [BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC! XIN CẢM ƠN Ạ!!] 🆘 🆘 Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad @ThThanhHinVng và AOTFE💡 Mong các bạn đọc thấy lỗi thì góp ý cho mình nhé! Mình sẽ sửa lại cho phù hợp nha!🆘 Truyện được edit chỉ đúng từ 70-80%. Mong được mọi người góp ý!!🌟 Chúc mọi người có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ!!!…
Tác giả: Hỏa SưThể loại: bách hợp, hiện đại, H, HE.Couple chính: Ưng Tôn Chi x Tông Mặc Hy Couple phụ: Hứa Niên Khâm x Niêm TưP/s: Đây là truyện bách hợp(nhắc lại n lần)- Đem truyện đi đâu nhớ báo không sẽ xóa truyện.Bản truyện chính ở wattpad, ở chỗ nào khác chính là ăn cắp. Ăn cắp thì liều hồn tui ớ ( ಠ ಠ )…
Bách hợp tiểu thuyết.Tác phẩm: Đối Thủ Một Mất Một Còn, Chúng Ta Rất Xứng Đôi. Tác giả: Rau mùi nêm canh.Thể loại: Ngọt văn, nhẹ nhàng, chậm nhiệt, hiện đại, oan gia, 1×1, H scene, HE. Nhân vật chính: Lê Mộc, Ngả Hi. Nhân vật phụ: Mạc Nhiên, Phương Hi Hàm, Hồ Tiểu Uyển.Couple: Lê Mộc x Ngả Hi, Phương Hi Hàm x Mạc Nhiên.Raw: Hoàn, 83 chương + 1 phiên ngoại.Translate: QT + Google.Edit: Sun.Tiến độ: Hoàn thành. Văn Án: Lê Mộc thâm sâu biến thái khó lường vào công ty mới có rất nhiều mỹ nữ. Mục tiêu chỉ có một: Thoát ế. Có kỹ năng tán gái yếu kém. Cô Lê chưa bao giờ nghĩ sẽ kéo đối thủ một mất một còn lên giường... Giới thiệu câu chuyện: No.1 -- Đối thủ một mất một còn gặp lại tình yêu bùng cháy. No.2 -- Bất khuất tán gái không được ngược lại còn bị nhào đầu. No.3 -- Chuyện tình yêu thường ngày của chân ngắn và chân dài.***Vui lòng KHÔNG COVER truyện, xin cám ơn.…