#7


“Nói tôi bất lực, để tôi cho em xem bất lực là như thế nào!”

Người đàn ông này thật sự cầm thú quá rồi!

Hắn vậy mà có thể trèo rào, rồi lại trèo tường để có thể lên được phòng cô.

Hứa Uyển gạt tay Cố Thành Đông ra, chạy ra ngoài ban công, nhìn xuống dưới. Phòng của cô rõ ràng ở trên tầng ba!

“Cố Thành Đông, chú cũng ghê gớm như vậy sao? Chú không sợ c.h.ế.t à?”

“C.h.ế.t dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.”

“Chú…”

Hứa Uyển thực sự cạn lời rồi. Cố Thành Đông ôm lấy vòng eo thanh mảnh của cô, giọng khàn khàn.

“Người ta cũng tự mình dâng đến cửa rồi, chẳng lẽ em lại không muốn nếm thử một chút?”

Vẫn là dụ dỗ cô…

Hứa Uyển vừa lèm bèm, vừa ngẩng đầu lên, bỗng dưng nhìn thấy cơ bụng rắn chắc của Cố Thành Đông. Hắn không mặc áo, chỉ mặc quần!

Mặt Hứa Uyển nóng ran lên.

Hắn có biết là cô thích lắm không?

Hắn dùng đúng thứ để quyến rũ cô rồi, hắn biết không? Cô suốt ngày ngắm mấy anh đẹp trai thân hình sáu múi trên mạng, giờ đây… người đàn ông với cơ thể cường tráng đang đòi làm chồng cô.

Cố Thành Đông biết cô sắp c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt với thân hình hoàn mỹ này rồi. Hắn cầm lấy tay cô, đặt lên múi bụng săn chắc.

“Của em tất đấy…”

Hứa Uyển nuốt nước bọt ừng ừng. Lần đầu tiên cô được sờ múi…

Cố Thành Đông cắn lên vành tai cô.

“Uyển Uyển… đảm bảo đêm nay, tôi sẽ…”

Không, cô không thể bị quyến rũ nhanh như vậy được!

“Chú đừng có tưởng bở.”

Hứa Uyển phán một câu xanh rờn, dập tắt đi mấy phần hi vọng của Cố Thành Đông. Hắn ngơ ngác một hồi. Lúc sau, hắn lại cố gắng thuyết phục cô.

“Uyển Uyển, em nhìn này, tôi tắm rửa sạch sẽ, thơm tho thế này, là để cho em thưởng thức đấy.”

“Uyển Uyển… tấm thân trong sạch này đóng mạng nhện 31 năm vì em rồi…”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro