Chương 1
Gió Về Không Nói Gì
Gió về nhè nhẹ cuối hoàng hôn,
Lá rơi vàng úa giữa đường trơn.
Một người đứng đợi, người không đến,
Chiều tắt lâu rồi, mắt vẫn mơn.
Mưa bay như lệ chảy không tên,
Ước gì năm tháng ngủ yên bên.
Lòng như gương vỡ, ai hàn gắn,
Chỉ biết âm thầm giấu nỗi quên.
Ngày xưa ai hứa chẳng rời xa,
Giờ mây theo gió, gió bay qua.
Ta còn ngồi đó ôm kỷ niệm,
Nhặt bóng thời gian giữa chiều tà.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro