Năm.
Giờ thành thiếu nữ thật rồi
Lại nhỏ bé về bên mẹ
Lại nhẹ nhẹ ôm lấy mẹ
Mẹ ơi mẹ hãy yên tâm.
Nói rằng là mẹ yên tâm
Thực ra vì con hơi lớn
Thực ra vì con muốn tự
Gỡ rối từ bàn tay con.
An yên không còn như xưa
Không còn là điều nhỏ bé
Không còn là nắng rất nhẹ
An yên chỉ là mẹ yêu
Con mong mỗi sớm mỗi chiều
Mẹ đều thật vui và khoẻ.
An yên chẳng ít như xưa
An yên còn là cơn mưa
Điệu đà như lòng con gái
Đỏng đảnh và cũng hớt hải
Trĩu nặng tâm tình của con.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro