Hương Tây Nguyên
Một lần em đến thăm anh
Hoa vàng nở trên nương ấy
Tây Nguyên mùa gió đang về
Hiu hiu cà phê nở rộ
Rộn ràng hồ tiêu ngát hương
Trên nương từng bậc thang nhỏ
Cheo veo đồng lúa vùng cao
Dẫu có xa cách vùng miền
Dẫu có núi cao chập chùng
Mà hương cà phê, hồ tiêu
Vẫn thắm ngất ngây hồn em
Yêu anh từ thưở ban đầu
Như hương cà phê nồng ấm
Hòa quyện trên đôi môi em.
Tây Nguyên: Quê nội mà tôi ít lần về, kĩ niệm trong tôi đó chính là hương sắc và hình ảnh cây cà phê. Những con người chân chất, lam lũ hàng ngày, cuộc đời họ gắn bó với nương rẫy. Tuy cuộc sống lắm gian nan nhưng nghĩa tình giữa những người hàng xóm vẫn đậm đà làm sao!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro