Bài 7 - Khúc tiễn đưa 1

Kính hương hồn soạn giả Nhâm Kính

Tới Kinh cùng không phải để thăm anh

Con lộ chạy dài theo bao nỗi nhớ

Chiều hoen mắt tứ bề đau phố chợ

Tới kinh cùng là để tiễn đưa anh

Người đang gần bổng trở nên xa

Bên kia lưng trời là nơi anh đến

Dài rộng thênh thang bao con đường trước mặt

Anh lại chọn lối nào đưa bè bạn trở nên xa?

Anh, vẫn là anh đăm chiêu bên trang giấy

Chọn sửa câu từ, cho tiếng hát bay cao

Anh đến thiên đàng, kết gió mây dựng thành sân khấu

Bỏ lại cuộc đời, nghiêng ngã những phong ba

Bỏ lại cuộc đời bao bè bạn những ngày qua

Sân khấu của anh, anh khép màn, tự diễn

Em còn nợ anh một lời hứa hẹn

Xoay một vòng tròn, ta vẫn phải nợ nần nhau

Xoay một vòng tròn, ta đành bỏ lại ở phía sau

Những nghiệt ngã của thời gian và qui luật

Nhưng anh hởi! trong trái tim những người bằng hữu

Anh vẫn ở cạnh bên, dù đã rất xa rồi

Anh vẫn ở cạnh bên, dù thân xác đã không còn

Vẫn những đứa em, vẫn ấm trà và dòng thơ máu mủ

Tưởng về anh bằng tất cả tấm lòng

Hơn bao người còn đó, ngỡ là không

Đêm cuối bên anh, bên di ảnh với nụ cười rạng rỡ

Em rót ly rượu đầy mong anh hãy thứ tha

Đêm đã buông màn, cánh cửa bồng lai mở lối

Đón chào anh, người nghệ sĩ đa tài

Em, và những người bạn, người thân còn ở lại

Thắp nén nhang, nhờ khói hương mang đến anh lời nguyện ước

Bình yên, an lạc chốn thiên đường.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro