3
Cảnh báo sớm trong chương 1!
Garp, người đang ở trên chiến hạm và Dragon, người đang ở đâu đó tình cờ nhìn thấy cảnh tượng này, a, tên nhóc Luffy đó trông rất quen, có phải đã gặp qua ở đâu hay không?
Hai cha con rơi vào cùng một suy nghĩ ở những địa điểm khác nhau. Tuy nhiên, màn hình này và hòn đảo cuối cùng...
Nghĩ đi nghĩ lại, đầu óc Garp vô thức chuyển hướng, ông vô thức nắm chặt nắm đấm, nhìn thấy tên nhóc đó không hiểu sao cảm thấy nắm đấm có chút ngứa ngáy, chẳng lẽ ảo giác sao? Cảm giác rất giống với cảm giác khi nhìn thấy đứa con trai nổi loạn Dragon của mình và muốn tung ra nắm đấm sắt của tình yêu.
Sengoku cảm thấu khuôn mặt của cậu bé đội mũ rơm Luffy quen thuộc đến kì lạ, luôn cảm thấy giống như đã gặp qua, nhưng thế nào cũng nghĩ không ra. Nhưng sau đó ông đã bỏ qua, dù sao đã xuất hiện tin tức kích thích. Hội nghị thế giới bắt đầu? Rõ ràng vẫn chưa đến lúc.
Sora không biết tại sao, nhìn thấy đầu bếp Sanji trên màn ảnh, trong lòng cô luôn có loại cảm giác thân thiết.
"Đều là những cái tên chưa từng nghe qua, thật nhàm chán."
Màn hình vẫn đang tiếp tục, nhưng nghe càng ngày càng không đúng?"Hả? Hội nghị thế giới không phải bốn năm một lần sao? Hơn hai năm trước không phải đã tổ chức rồi sao? Tính cả năm nay, hội nghị tiếp theo hẳn là diễn ra vào năm sau? Tại sao trên màn hình lại bắt đầu rồi? Mọi người trên thế giới vẻ mắt bối rối mà suy nghĩ
Vẻ mặt Rayleigh trở nên nghiêm túc "Hội nghị thế giới tiếp theo sẽ diễn ra vào năm sau, và có điều gì không ổn với tấm màn trên kia. Vậy... Vấn đề là ở thời gian bên trên sao..."
"Đừng lo lắng, chúng ta không phải sớm biết là có chuyện gì đó không ổn rồi sao? "Roger không thèm để ý vỗ mạnh vào lưng Raileigh.
"Hình ảnh nay là thật hay giả? Nếu là giả thì cũng không sao cả, coi như xem cho vui thôi. Nếu là thật, vậy thì phía trên hình ảnh là quá khứ, hay là... tương lai... ? Ítt nhất không phải là bây giờ. Hiss... Đau quá!! Đồ khốn! Trước khi cậu xuống tàu dù sao cậu vẫn là thuyền trưởng, cậu phải chịu trách nhiệm cho tôi! Thuyền trưởng khốn kiếp!" Hành động của Roger làm dán đoạn suy nghĩ của Rayleigh, giây tiếp theo anh ta chống trả không chút do dự.
"Ha ha ha ha...... Khụ khụ...... Á, cậu định bẻ gãy xương của tôi à?"
Một lúc sau, Roger tiếp tục nói: "Đừng quên, nó xuất hiện từ hòn đảo cuối cùng. Thứ trên hòn đảo cuối cùng chẳng lẽ chỉ xuất hiện cho mọi người xem vui vẻ? Hả? Xem ra không có khả năng này? Ha ha ha ha ha, nhưng tôi cảm thấy đó là thật, cảm giác như vậy."
Shanks ở một bên im lặng nghe đột nhiên chen vào "Tôi tin tưởng trực giác của thuyền trưởng Roger."
"Tôi cũng vậy. "" Tôi cũng vậy. "Buggy cùng Jabba cũng phụ họa theo. "Thuyền trưởng Roger nói là thật thì là thật, vậy thì... có thể là tương lai hay không? Chúng ta có thể nhìn thấy tương lai của mình hay không?"
"Có lẽ là vậy. "Nhìn khung cảnh sôi động, Rayleigh bất đắc dĩ nở nụ cười.
"Gura ra ra ra, càng ngày càng thú vị. "Râu Trắng rót một ngụm rượu cười nói.
"Bố già, người phía trên...... "Băng chi ma nữ Wydibe còn chưa nói xong thì Râu Trắng lại mở miệng" Ta biết con muốn nói gì, đó có lẽ là thứ ở trên hòn đảo cuối cùng, lần lượt xuất hiện tin tức Roger leo lên đảo cuối cùng, chỉ có kẻ ngốc mới tin nếu nói không sao. Nhưng mà không có gì phải lo lắng cả."
Wydibe nhìn bố gì, mặt cũng thả lỏng xuống không còn căng thẳng nữa, "Con biết rồi, bố già."
Marco nói: "Dù sao bây giờ cũng chỉ là hình ảnh thôi, sẽ ổn thôi yoi."
"Cậu...... "Wydibe bất đắc dĩ nhìn Marco.
【 một cô gái mái tóc dài màu cam từ trong khoang thuyền đi ra, khi cô ấy di chuyển, màn hình xuất hiện một dòng chữ <Hoa tiêu băng hải tặc Mũ Rơm 'Miêu Tặc' Nami>
"Hội nghị thế giới sẽ bắt đầu vào ngày hôm nay phải không?" Nami hỏi.
"Đúng vậy Nami-suan, đây là báo hôm nay. Vậy tôi sẽ chuẩn bị trà chiều. "Ánh mắt Sanji tràn đầy yêu thương, anh đưa tờ báo cho Nami. "Cảm ơn, Sanji-kun."
Luffy ngồi ở mũi thuyền nghe vậy lập tức quay đầu lại nói: "Sanji tôi muốn đồ ăn."
"Tôi biết rồi."
Trong khoang thuyền truyền đến tiếng leng keng, thì ra là một con tuần lộc và một bộ xương khô đang cầm tấm ván gỗ sửa chữa những chỗ hư hỏng. Ở bên cạnh tuần lộc, dòng chữ lại một lần nữa xuất hiện <Bác sĩ băng hải tặc Mũ Rơm 'Thú Cưng' Tony Tony Chopper>.
Mà bên cạnh bộ xương, xuất hiện dòng chữ là <Nhạc sĩ băng hải tặc Mũ Rơm 'Linh Vương' Brook>.
Nami còn đang xem báo, đột nhiên vẻ mặt kinh ngạc nói: "Năm nay vương quốc Ryugu của đảo Người Cá cũng tham gia Hội nghị thế giới, đây là lần đầu tiên sau hơn 200 năm tham dự. Vua Neptune, Shirahoshi và các anh trai của cô ấy đều tham gia"
"Cô ấy đã lên mặt đất, Shirahoshi nhát gan đã mạnh mẽ hơn rồi. "Luffy quay đầu lại nói.
"Những người cá đang tiến một bước lớn tới ước mơ di cư lên mặt đất."
Với Carrot không hề hay biết gì, Nami giải thích rằng Shirahoshi là công chúa người cá, con gái của Vua Neptune.
Sau đó, khi Nami liên tiếp đem hai người cản trở cô độc báo đánh sấp mặt, tất cả mọi người tập trung lại cùng một chỗ thảo luận về những người quen xuất hiện trên báo là Vivi, Dr Kureha, Viola, Rebecca.
Sau đó, Sanji và Chopper cắt tờ báo ra, không thấy rõ tin tức của Kaido và Big Mom ở mặt sai.
"Mọi người trông rất tràn đầy năng lượn và vui vẻ, chúng ta sẽ đến gặp họ sau khi đi du lịch vòng quanh thế giới một tuần."】
Lại xuất hiện nhân vật mới, một cô gái, một con cáo miêu cùng một bộ xương khô biết di chuyển và nói chuyện. Chuyện gì đang xảy ra với băng hải tặc này vậy! Sinh vật kỳ lạ gì cũng có sao? Hơn nữa, thú cưng là bác sĩ thuyền? Có ổn không vậy? Một đám người yên lặng ở trong lòng phàn nàn.
Sau đó, lời nói của Nami khiến tất cả mọi người đều bị sốc. Hai trăm năm? Đã 175 năm kể từ lần đầu tiên và duy nhất Vương quốc Ryugu tham dự Hội nghị Thế giới! Điều đó có nghĩa là, hình ảnh đang chiếu về tương lai 25 năm sau? Có thật không?
"Hai trăm năm, tức là hai mươi lăm năm sau. Đó là hình ảnh hai mươi lăm năm sau. Này, Roger, băng hải tặc kia có phải là băng chúng ta đang chờ đợi hay không. "Rayleigh cảm khái nói.
"Ha ha ha ha ha, tôi thật may mắn khi có thể gặp được những người mà thế giới chờ đợi trước khi chết. Ha ha ha ha, Luffy cũng muốn đi vòng quanh thế giới một tuần sao." Roger không có trực tiếp trả lời Rayleigh, nhưng tiếng cười có ý nghĩa đang trả lời.
Rayleigh nghe vậy cũng mỉm cười, thật tốt, cậu còn có thể nhìn thấy tương lai vào thời điểm thích họp. Những người khác cũng nhìn thuyền trưởng không khỏi nở nụ cười.
Mà Crocus kinh ngạc nghĩ tới bộ xương đầu nổ tung vừa mới xuất hiện, Brook, là trùng tên sao? Không đúng, không đúng, nhìn tỉ lệ xương cốt của bộ xương, so với bộ xương của Brook cũng rất giống, hơn nữa bộ xương đó cũng là một nhạc sĩ của băng hải tặc Mũ Rơm. Vậy, bộ xương đó có phải là Brook mà anh ấy đang tìm không?
Jabba vỗ vỗ Crocus "Có chuyện gì vậy?"
"Tôi cảm thấy bộ xương tên Brook rất giống với một thành viên của băng hải tặc Lombard mà tôi đang tìm kiếm, anh ấy cũng tên Brook."
"Thật sao?"
"Bây giờ chỉ là cảm thấy giống, tiếp tục xem đi, hẳn là còn có thể nhìn thấy nhiều hình ảnh hơn."
Marco hưng phấn nghĩ, đây thật sự là tương lai. Tuy nhiên, sau 25 năm thì có lẽ còn hơi xa. Không biết tương lai mình sẽ như thế nào, tương lai băng hải tặc Râu Trắng sẽ như thế nào?
Mà người được nhắc tới trong hình, Brook nhìn mình, lại nhìn tấm màn, ngơ ngác. Thì ra, tương lai tôi cuối cùng cũng đi ra ngoài sao, cuối cùng rời khỏi vùng biển Ma này. Những người ở trên là đồng đội tương lai của tôi? Yo ho ho ho ho, thật sự có chút mong chờ nó đấy.
Trên đảo Sakura, bác sĩ Kureha nhìn tuần lộc khi thấy mình thì rất hưng phấn, nhướng mày.
Trong hoàng cung Dressrosa, vua Rikku nhìn con gái chưa đầy năm tuổi bên cạnh mình, lại nhìn cô gái xinh đẹp Viola xuất hiện trên báo trên màn hình rơi vào trầm tư.
Neptune cũng sững sốt hỏi, bản thân mình còn chưa kết hôn bây giờ nhìn thấy diện mạo của bốn đứa con tương lai nên làm cái gì bây giờ? Chà, cảm giác cũng không tệ lắm, chỉ là không biết mẹ bọn họ là ai.
【"Này, Luffy nhìn này, lần này phụ trách bảo vệ vương quốc Ryugu chính là ông nội cậu." Nami nói.
"A" nghe vậy, mặt Luffy có chút nhăn nhó, hiển nhiên là đang nhớ lại một số kí ức không mấy tốt đẹp.
Ngược lại Carrot bên cạnh lo lắng nói: "Ông nội của Luffy... Lại nói tiếp, lúc chúng ta ở các quốc gia, Big Mom có nói, nếu Luffy dám chạy thì sẽ không tha cho người nhà của anh, ông nội Luffy có sao không?"
Luffy nghiêng đầu, nói: "À, ông nội nói, không cần lo lắng gì cả."
Nami giật giật khóe miệng, nghĩ lại thân phận cùng sức chiến đấu của ông nội Luffy, người thực nên lo lắng là chúng ta mới phải. Cô sờ sờ tóc Carrot nói: "Người trong gia đình Luffy đều mạnh đến đáng sợ, cho dù là ông nội, cha hay là anh trai. Tôi chưa bao giờ thấy gia đình nào như vậy cả."
"Đồng cảm. "Sanji và Chopper phụ họa. Lúc trước bọn họ ở Water 7 đã gặp Garp, tính cách đó...... Không hổ là ông cháu ruột.
Carrot thở phào nhẹ nhõm "Vậy là tốt rồi."】
Hể- Ông nội là hải quân, cháu trai là hải tặc? Đứa cháu này thật sự sẽ không bị đánh sao?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro