6
Chứng kiến sự khó khăn khi đi vào Wano của băng Mũ Rơm, tất cả mọi người hiểu vì sao Wano ít giao tiếp với bên ngoài, tuy rằng Wano bị phong tỏa nhưng những người không thoải mái ở nhà cũng sẽ không bỏ qua. Nhưng hải vực của Wano, thật không phải người bình thường có thể khiêu chiến, người không có bản lĩnh sau khi nhìn thấy cảnh tượng này sẽ bị chùn bước.
【Tiếng sóng biển và tiếng gió ầm ầm vang lên bên tai, Sunny bị lốc xoáy dần dần cuốn vào chính giữa, trong tay Luffy còn cầm cá chép, lực lớn vừa rồi mang theo con tàu trèo thác lúc này lại kéo tàu đi về phía trung tâm. Dù có xoay bánh lái thế nào cũng vô dụng.
"Luffy, mau thả cá chép ra! "Nami cuống quít kêu lên.
Luffy như thế nào cũng không chịu buông tha thức ăn của mình, cự tuyệt nói: "Không được, đây là đồ ăn của tôi."
Tàu không ngừng rơi vào vòng xoáy, lại nhìn thuyền trưởng ương ngạnh, Nami không thể nhịn được nữa, cô học được cách 'dịch chuyển' mà không cần ai dạy, dịch chuyển đến bên cạnh Luffy và đấm vào đầu cậu "Cậu nghiêm túc cho tôi!"
Cú đấm này khiến Luffy không kịp phản ứng, thu tay lại và không nhúc nhích. Nami kéo theo Luffy trở lại boong tàu. Nhưng lúc này đã không còn kịp, nước chảy quá nhanh, tàu đã không thoát ra được.
"Chết tiệt, nó gần quá. "Sanji bám chặt lan can ảo não nói.
Chopper đã từ bỏ giãy dụa, nằm trên mặt đất nhìn Dr Kureha nước mắt chảy dài trên mặt "Quả nhiên không được rồi, Dr Kureha."
Luffy từ từ tỉnh lại, vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: "A, cá chép của tôi đâu?"
"Bây giờ là lúc quan tâm cá chép sao?"
"Nguy rồi, sắp bị hút vào rồi!"
Hình ảnh vừa chuyển và xuống trong nước, có thể thấy rõ ràng trong nước trôi nổi không ít rương, còn có hình bóng của Luffy đang chìm dần.】
"Thật đáng sợ, Wano thật đáng sợ. Đầu tiên là hải lưu, sau đó thác nước, cuối cùng còn có một vòng xoáy nước. Người thường có thể đi tới đó sao!" Tuy rằng trong Grand Line có cái gì cũng không kỳ lạ, nhưng một cái tiếp một cái như vậy cũng rất quá đáng rồi!
Đối với người trên Grand Line mà nói đều rất khó khăn, đừng nói chi là người dân trong tứ hải ổn định, thật sự có người có thể an toàn tới Wano sao?
"Ha ha ha ha, nắm đấm của cô gái đó thật lợi hại." Một cái rất hiển nhiên cũng không phải người thường người đang hăng hái bừng bừng dự định đi tới Wano, Garp nhàn nhã uống trà nhai bánh gạo và nhìn màn hình làm giải trí, thỉnh thoảng nói một vài câu. Một chút cũng không có cảm thấy lo lắng về vùng biển của Wano.
"Luffy bị cuốn vào, không sao chứ, cậu ấy là người có năng lực trái ác quỷ."
"Có lẽ là ổn thôi."
"Tôi nhớ rằng bất cứ thứ gì bị cuốn vào đó sẽ bị cuốn trôi vào Kyuri yoi, lãnh thổ cũ của Oden yoi," Marco hỏi, khi họ đến Wano vài năm trước, Moby dường như đã bị cuốn trôi vào vùng biển gần Kyuri, và sau đó gặp Oden ở đó, người đang cố gắng hết sức để đi ra biển, và các thuộc hạ của anh ta đang cố gắng ngăn chặn.
"Có phải đều đến Cửu Lý không biết, chúng ta đổ bộ ở Cửu Lý không sai. "Vista cố gắng nhớ lại tình huống lúc đó. "Oden, bây giờ Roger đã đến hòn đảo cuối cùng, Oden sắp trở lại rồi phải không?"
"Vậy thì chúng ta có nên tổ chức một bữa tiệc thật lớn khi gia đình Oden đoàn tụ không?" Marco rất hưng phấn, gia đình Oden xa nhau trên tàu hơn một năm, thật sự rất lâu không gặp, không biết anh ta gần đây thế nào, Roger chết tiệt, hắn cư nhiên cướp đi người nhà của bọn họ! Nghĩ đi nghĩ lại, Marco lại có chút tức giận.
Đột nhiên, biểu tình trêu tức của Marco nhìn về phía Râu Trắng "Lại nói đến, lúc ấy bố rõ ràng rất thích Oden yoi, lại gắt gao không cho Oden lên tàu. Cuối cùng vẫn là Oden mạnh mẽ đuổi theo yoi."
Râu Trắng vỗ đầu Marco, nhớ lại chuyện cũ, cười nói: "Nói bậy bạ gì đó, Oden là vương tộc, muốn mang vương tộc của một quốc gia đi dễ dàng như vậy sao?"
"Vậy lúc con muốn cởi bỏ xiềng xích, bố già sao còn không cho yoi."
"Im đi, Marco. "Râu Trắng hừ một tiếng, yên lặng quay đầu đi, trong lòng biết là được rồi, nói ra làm gì! Hắn không cần mặt mũi sao!
Ha ha ha ha, mọi người trong băng hải tặc Râu Trắng im lặng cười thầm trong lòng, nhưng trên mặt lại vô cảm, phải để lại chút mặt mũi cho bố già thân ái của bọn họ.
"Không phải chứ, thật nguy hiểm, chúng ta thật sự còn muốn đi sao?"Buggy che mặt hoảng sợ, những gì nhóm Mũ Rơm trải qua gợi lại hồi ức lần trước hắn đến Wano, nhưng mà hình như nhìn không có nguy hiểm như nhóm Mũ Rơm như vậy?
"Muốn đưa Oden trở về, đương nhiên phải đi! Lần trước Rayleigh-san kịp thời trấn áp thuyền trưởng Roger. Lần này thuyền trưởng Roger phải là người đầu tiên xuống tàu, cũng sẽ không đi. Yên tâm đi, không có sao đâu! Sẽ không bị cuốn vào. "So với hải vực nguy hiểm, Shanks để ý hơn vẫn là cá chép, to như vậy mạnh mẽ như vậy, nhất định ăn sẽ rất ngon! Vẻ mặt khát khao, nước miếng không tồn tại từ khóe miệng Shanks chảy ra.
【Đột nhiên, hình ảnh nhanh chóng chuyển động, một cô gái đeo một cái đeo mặt nạ xuất hiện ở trong màn hình, cô không ngừng gảy dây đàn, tấu lên một đoạn âm nhạc kỳ dị của Wano. Theo âm nhạc theo đó mà đến một tòa thành thị phồn hoa, hoa anh đào bay múa đầy trời, trên đường phố người đi đường lui tới. <Wano>
Trên đường cái người đến người đi náo nhiệt, tiếng rao hàng của các thương nhân không dứt bên tai. Một người đàn ông tóc xanh lá cây mang theo ba thanh kiếm đi trên đường cái, thờ ơ nhìn lại. Đột nhiên, ánh mắt của anh ta bị thu hút bởi hình ảnh phản ánh trăng lưỡi liềm trên cổ chân của một người đi bộ đi ngang qua.
Âm nhạc dừng lại, hình ảnh cũng chuyển sang nơi khác. Nơi này chất đống một lượng lớn gỗ, các thợ mộc cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, lúc này, một tên biến thái nửa người dưới chỉ mặc đồ béo đi tới, đột nhiên bị đốc công gọi lại vừa mắng vừa khen, nói hắn làm hoàn hảo.
"Đó không phải là đương nhiên sao! "Biến thái kinh ngạc lại tức giận nói. Đột nhiên, hắn nghĩ là nghĩ tới cái gì, trên mằn hình hiện lên khuôn mặt phóng đại của Kinemon nói: "Có nhiệm vụ!"
Nghĩ vậy, thái độ biến thái đột nhiên thay đổi, thanh âm cũng dịu dàng xuống, cười giả dối nói: "A, thật sự cảm ơn." Thật khốn kiếp! < Thợ mộc, Franosuke> <Thợ đóng tàu băng hải tặc Mũ Rơm 'Người Sắt' Franky>
Trên đường phố, một người đàn ông mũi dài miệng lưỡi lưu loát, cực kỳ khuếch đại đang rao bán hàng hóa của hắn, hấp dẫn không ít người chú ý. Vốn tưởng rằng hắn muốn bán kiếm, thực tế hắn đang mua thuốc. "Đặc sản của biển Đông, dầu cóc, mau tới mua đi. " <Thương nhân dầu cóc Usohachi> <Xạ thủ băng hải tặc Mũ Rơm 'God' Usopp>】
Đây chính là Wano sao? Đều là những thứ chưa từng thấy qua. Lại nói tiếp, sự khác biệt giữa mỗi quốc gia đều rất lớn.
"Oden-san, mau nhìn kìa, quê hương của anh rất đẹp." Shanks hưng phấn nói, bọn họ mặc dù đến Wano, nhưng chưa có tiến vào thị trấn, chỉ là ở bờ biển ngắn ngủi dừng lại một lúc, đối với phong cảnh bên trong Wano, thành thị cái gì đều chưa từng thấy qua. Sự hiểu biết về Wano xuất phát từ việc có một người đến từ Wano ở trên tàu.
"A, thủ đo Hoa, đã lâu không gặp. Bây giờ nghĩ lại còn có chút hoài niệm. Đúng rồi, thủ đô Hoa chính là thủ đô của Wano, chính là nơi ở của tướng quân. "Nhìn cảnh sắc quen thuộc của thủ đo Hoa, Oden cảm thán, còn không quên nói rõ cho Shanks.
Rayleigh nhìn thành viên mới xuất hiện của băng hải tặc Mũ Rơm, cười nói: "Ồ, trách không được trên thuyền ít người như vậy, cho dù thuyền không tính là lớn, thành viên cũng quá ít. Thì ra một số người đã sớm đến Wano."
"Ha ha ha ha, thuyền viên kỳ quái của Luffy thật nhiều, nhìn thật thú vị. "Tiếng cười của Roger càng lúc càng lớn," Này, Oden, đó là thuộc hạ của cậu sao, sao mặt lại chen chúc kỳ quái như vậy, đôi mắt đều một lớn một nhỏ, ha ha ha quá thú vị."
"Đúng, đó chính là Kinemon. Nhắc mới nhớ, hơn hai mươi năm trôi qua, Kinemon cũng không thay đổi nhiều, so với lần trước gặp cũng không khác biệt nhiều lắm, hắn không già đi sao?"
Trên đảo Water 7, Ice Burg nhìn chằm chằm màn hình không biết đang suy nghĩ cái gì, đột nhiên, anh ta nói ra: "Này, Franky ngu ngốc, người đóng tàu chỉ mặc quần có phải cậu không?"
"Hả? Làm sao có thể!" Franky quay đầu mắng anh ta: "Ice Burg ngu ngốc, tên của tôi là Cady Franky! Mặc dù cậu gọi tôi là Franky không sai, nhưng đó không phải tên của tôi! Và thân hình đó, tuy rằng tôi đẹp trai, nhưng tôi là người bình thường!"
"Một tên biến thái chỉ mặc đồ béo, trừ cậu còn có thể có ai! Còn có mặt mũi, rõ ràng nhìn cũng rất giống!"
"Cậu đùa cái gì! Grand Line chẳng có gì cả. Tấm màn kì lạ đó đã xuất hiện, chỉ mặc quần thì có cái gì kỳ quái? Mặc quần cũng không thoải mái!"
"Có khá nhiều người không mặc quần, nhưng thợ thuyền không mặc quần cũng rất ít!" Tom và Kokoro ở một bên cười ha hả nhìn hai đứa nhỏ oán hận lẫn nhau, người trẻ tuổi thật có sức sống.
Tại làng Syrup ở biển Đông, Yassop ngẫu nhiên tìm một thân cây tựu leo lên nằm, hắn luôn cảm thấy xạ thủ vừa mới xuất hiện của băng hải tặc Mũ Rơm có chút quen thuộc, nhưng xét theo độ tuổi, thì Usopp bây giờ cũng còn chưa ra đời đâu, lẽ ra hắn không nên nhìn thấy nó. Tại sao lại trông quen thuộc như vậy? Hắn bối rối không tài nào giải thích được.
Kiku lao vào, nhìn Kinemon đang ngồi thẳng xử lí mọi việc, rồi nghĩ đến Kinemon nháy mắt trên màn ảnh, không khỏi thở dài, Kinemon thật sôi nổi, gọi là ghì nhỉ? Một sự ngây thơ như trẻ con.
"Kin-san, những tên hải tặc đó thực sự biết anh."
"Chúng ta hiện tại không biết chuyện đó có phải thật không, đừng tin vào những thứ không rõ nguồn gốc. Tại sao tôi phải làm nhiệm vụ với hải tặc? Hơn nữa, băng hải tặc này cần phải hoàn thành nhiệm vụ gì?" Kinemon cảm thấy đau đầu, hắn không hiểu tại sao hắn lại dính líu tới hải tặc, hắn từng nghi ngờ liệu trước đây có phải cùng tên không, nhưng khuôn mặt xuất hiện vừa rồi rõ ràng là của hắn. Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro