Dạo đầu .


Em tạm drop chuyện kia vì vẫn đề kỹ thuật lên viết tạm cái fic này để xin lỗi.

Lần này lấy ý tưởng từ " chuyện cổ tích nàng tiên cá" nhân vật trong nàng tiên cá vẫn giữ nguyên chỉ là thay đổi tí :"3 ( mà nó hơn "tí" khá nhiều haha )

Quy định một tí về dấu má. Thì
Dấu "-" là bắt cầu một câu thoại.
Dấu " ' " là dùng cho cụm từ sử dụng ẩn ý hoặc tên gọi của một sự vật, sự việc nào đấy.
Dấu "*" dùng để diễn tả âm thanh.
Dấu " " " là dùng để bắt đầu một đoạn suy nghĩ của nhân vật.
Dấu " (( ))" là để chỉ thời gian.
Dấu " []" đoạn chuyện trong dấu này là dùng 'thần giao' để nói với nhau. Còn nếu em dùng thêm chữ in nghiêng thì tức là nói nhỏ với nhau.
Dấu "/\" là thể hiện một đoạn hồi tưởng của nhân vật.

Oè hơi nhiều dấu nhỉ... Mà đừng lo, vào đọc là thấy liền à, dễ hiểu thôi!!

Chúc mọi người trải nghiệm vui vẻ hem :))


Cậu cố thoát ra khỏi bàn tay thô rát và to lớn của tên quái vật tím kia, cậu biết lần này sẽ không như những lần khác, rằng cậu sẽ không dễ dàng gì giả chết thêm lần nữa nên điều cuối cùng cậu có thể nói đó là cậu tuyên bố là con trai của Odin điều đó chứng minh cho con người thật cậu đến phút cuối.

Và nhận lại chính là một tiếng *rắc* đầy đau đớn khiến Thor gào thét trong thầm lặng. Cậu rơi xuống nền tàu lạnh lẽo, anh nhìn thân xác cậu bất động, lạnh dần trước mắt nhưng toàn thân bất lực vì bị những thanh sắt quấn quanh.

Anh đã khóc... cậu cũng khóc ... đã bao lâu kể từ lần cuối hai người vì nhau mà đổ lệ ? Thực lâu lắm rồi... liệu có phải lần anh liều mình cứu cậu khỏi con ma thú trong khu rừng ấy, nó khiến anh phải tĩnh dưỡng vài hôm, nhưng lần này quả thực rất khác. Hàng mi cậu khẽ rung nhìn mọi thứ xung quanh dần mờ nhạt, chìm vào bóng tối .Mà thứ đẹp đẽ nhất, làm cậu luôn muốn ngắm nhìn mỗi khi bên anh là thứ cuối cùng cậu có thể thấy, đôi mắt anh, đôi mắt xanh sâu thẳm như đại dương rộng lớn, tựa hồ chứa một câu chuyện dài cả nghìn chương.

Cậu mơ màng ... mơ màng nhớ lại một câu chuyện tưởng chừng đã quên lãng từ lâu ...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro