au : ôi lần đầu mị chân chính viết cảnh nóng,có chuối thì bỏ qua nha ,và mị dừng cảnh nóng giữa đoạn hot để sang chương cho nó đúng quy trình .Và vì mi thích dừng khúc cảnh đẹp nhất .
*****
Mùa hè năm 2023 ,JeJu , trong đêm đầy dục vọng ấy ,cơn mưa lớn bao trùm hòn đảo như sự tang thương mà nó cảm nhận được từ anh và cậu .
Ẩm thấp,lạnh và tanh hôi .Mùi hôi của nơi vắng vẻ đã bị bỏ hoang từ lâu ,bên tai còn nghe văng vẳng tiếng rỉ nước chảy *tách........tách.......tách........ tách * ,đó là những gì cậu cảm nhận được khi tĩnh lại ,đôi mắt cậu bị tấm vải đen che mất tầm nhìn ,hai chân và hai tay đều bị trói chặt trên chiếc ghế .
Toàn thân đau nhứt , mở mắt cảm nhận xung quanh , bắt đầu cố gắng sắp xếp lại mọi chuyện đã xảy ra . Chỉ mới hôm trước cậu là người hạnh phúc nhất trên đời khi có một gia thế hiển hách,có cha mẹ tài giỏi xinh đẹp và cả anh,người đàn ông hoàn hảo .Vậy cớ gì vì sao chỉ trong một ngày cậu mất hết tất cả, thậm chí lại để cậu thấy anh hiển nhiên ung dung đứng trước cha me cậu,mặc cho họ tự treo cổ tự sát.
Anh vì sao lại có thể thản nhiên nhìn cảnh đó mà mỉm cười ,nụ cười lạnh lẽo chết tiệt .Con người ấm áp trước đây của anh đã đi đâu ?hay nói đúng hơn anh của ngày hôm qua mới chính là anh,còn anh mà cậu và cha mẹ của cậu biết chỉ là một anh giả tạo do chính anh tạo ra .
"vì sao lại bức tử họ ?"
"vì sao lại cười như thế ?"
"cái gì ?cha mẹ nói gia đình họ Chae phá sản rồi ,tất cả đều là do anh bày ra, rốt cuộc đây là vì sao ?"
Cậu yếu ớt lẩm bẩm từng câu hỏi mà cậu không có lời giải đáp,cậu hỏi lớn nhất ở cậu chính là anh vì sao lại đánh ngất cậu ,tại sao lại trói cậu ở đây ?anh muốn làm gì ?Cậu yếu ớt,khép kín sợ hãi đủ thứ nhưng cậu không ngu ngốc,chuyện ngày hôm qua đã làm cậu biết giữa cậu,cha mẹ và anh có một mối liên hệ gì đó .
Nhưng.............. Là vẫn không thể hiểu,gia đình của cậu,cha mẹ cậu rất tốt với anh mà, họ coi anh như con ruột ,còn anh chẳng phải từng nói cậu là người anh yêu nhất,chẳng phải từng nhìn cậu bằng ánh mắt ấm áp và dịu dàng?.Thế thì ngày hôm qua vì sao ,là vì sao lại lạnh lẽo dùng đôi mắt đen đó nhìn cậu ,nụ cười ấy cũng không còn ấm áp và dịu dàng, nó ngược lại thật đáng sợ .
"Shin Wonho ! Rốt cuộc là vì sao ?"
[Két ] -Cánh cửa lớn rốt cuộc cũng mở ra, một cơn mưa bão lạnh giá từ ngoài tràn vào ,cậu nghe rõ có tiếng bước chân ai đó, nước mưa từ trên người đó còn chảy xuống sàn nghe khá rõ .
*róc ......róc .....róc *-đây chính là bằng chứng người này đã dầm mưa đi đến đây .Tiếng bước chân càng lúc càng gần,mặc dù cánh cửa lớn kia đóng lại rồi,nhưng cậu vẫn cảm thấy cơn lạnh chẳng thua gì cơn bão ngoài kia .Người đó đang dừng lại trước mặt cậu,đưa bàn tay thấm nước mưa nâng lấy cằm cậu.
"là anh đúng không Wonho !"
Sự Lạnh lẽo này chỉ có thể duy nhất của mình anh,và cậu chẳng đắc tội với ai ,chỉ duy nhất có mình anh muốn huỷ đi tất cả của cậu .Anh trong chiếc sơ mi trắng dính mưa thấy rõ thân hình nóng bỏng của mình ,khoé môi nhếch lên nụ cười lạnh tràn trề sát khí .
"em rất thông minh Hyungwon !"-giọng nói của anh vẫn trầm ấm như ngày nào,vậy vì sao cậu khi nghe thấy chỉ cảm nhận được sự thê lương và lạnh .
Anh đưa tay cởi bỏ lớp khăn đen dùng để che mắt cậu lúc ấy , tấm khăn rớt xuống đất,cậu khẽ mở mắt ra ,khung cảnh xung quanh cậu là một căn nhà cũ kỹ ẩm móc và có vết tích bị cháy .
*Cau mày *
"chào mừng em đến với đảo JeJu,ừm đây là nhà của anh, nhưng là đã có trận cháy lớn vào hai mươi năm trước !" -anh mỉm cười nhẹ nhìn cậu, nhưng là cực kỳ xa cách .
"anh cười cái gì ?"-anh hoàn toàn khác với anh mà cậu biết .
" anh cười cái gì ư ? Anh cười vì cuối cùng cũng có thể cho em xem ngôi nhà anh ở lúc nhỏ, em có biết không ,em có một gia đình rất tuyệt vời !"- đi qua đi lại từ từ chậm rãi nói chuyện với cậu .
" thả tôi ra,anh rốt cuộc là điên rồi, vì sao anh lại đứng nhìn họ treo cổ tự sát một cách tự nhiên như thế ? Khốn nạn ,uổng công họ xem anh là con trai họ, uổng công tôi....."-cậu chẳng thể nói tiếp,chỉ biết vùng vẫy trong vô vong với đám dây này .
Anh nhìn cậu rồi đưa tay lên miệng ra dấu cho cậu bình tĩnh lại ,vẫn là ánh mắt ôn nhu như lúc trước,vẫn là nụ cười ấm áp khi xưa ,cứ như chưa hề xảy ra điều gì .Tuy nhiên giờ phút này ngoài chữ lạnh toát ra từ anh ,cậu còn cảm thấy gì ,cậu hiện tại đang rất sợ nụ cười ấy cùng ánh mắt ấy .
"đừng sơ ,không phải lúc trước em và anh rất nồng nhiệt sao? Không phải em từng nằm trong vòng tay của anh rên những tiếng mật ngọt quyến rũ ư ?" -Mặt anh nói những lời như thế vô cùng gian xảo .
Đi vòng ra sau người cậu ,anh chậm rãi,ân cần tháo từng nút thắt của sợi dây thừng rắn chắc do chính anh đặt,do chính anh dùng nó để cột cậu lại ,gỡ rồi gỡ ,còn cậu vùng vẫy cứ vùng vẫy ,mặc cho mấy lần anh bảo đừng động đậy .Vừa gỡ nút thắt của dây thừng,anh vừa kể cho cậu nghe một câu chuyện ,cái câu chuyện mà nhiều năm rồi anh muốn quên nhưng vẫn không có cách nào quên ,ngày đó ,cái ngày anh vẫn còn nhỏ ,khi những đứa trẻ được vui đùa cười vui vẻ trong vòng tay cha mẹ thì anh lại bị chính người mẹ nát rượu của mình vung từng đòn roi đánh lên lớp da mỏng manh của cậu bé chỉ mới mấy tuổi đầu .
" đừng động nữa, không phải em muốn biết chân tướng mọi chuyện sao ?anh kể em nghe .............Ba mươi năm trước ,có một người đàn ông đã bỏ vợ và con trai ruột vừa mới sinh để đi cưới con gái của tập đoàn ẩm thực lớn nhất Đại Hàn , người đàn bà bị bỏ rơi ấy rất đáng thương,một tay ôm lấy đứa con vừa sinh khóc nhìn theo bóng lưng người đàn ông phụ bạc ấy ................."
Anh kể đến đây,cậu cũng ngừng động đậy,im lặng lắng nghe câu chuyện anh đang chia sẽ ,cậu có cảm giác anh đang mang trong mình sự đau buồn rất khó tả ,nhưng nó có liên quan gì đến gia đình cậu và cậu.
" người đàn bà ấy một thân làm rất nhiều việc để nuôi đứa con trai ấy lớn lên,bởi vì gia đình của người đàn bà ấy đã sớm từ bỏ bà khi bà chọn đi theo người đàn ông phụ tình bạc nghĩa đó.Năm tháng trôi qua biến người đàn bà xinh đẹp tài giỏi trở thành một người đàn bà nát rượu,hay khóc và rất hay lên những cơn điêndại,mỗi lúc như thế người bị chịu khổ chính là con trai bà ta .Hễ bà tĩnh thì bà không nhìn mặt nó,hễ bà nhớ đến người đàn ông đó và say xỉn thì liền vung roi vào tấm thân ấy .Đánh rất mạnh mẽ,rất dứt khoát ,từng đòn một đều có thể hằn lên những vết thương đủ lớn,chảy rất nhiều máu ở tấm lưng nhỏ bé ấy.Đỏ lắm, nhức mắt lắm .......... Đánh xong thì lại ôm mặt khóc thét đau đớn gọi tên người đàn ông đã bỏ rơi bà !"
Nút thắt cuối cùng cũng gỡ ra được ,để rồi khi sợi dây kia hoàn toàn rời khỏi cậu ,cũng chính là lúc câu chuyện anh muốn kể cũng dừng lại :
" để có một ngày người đàn bà ấy chịu không nỗi những nổi đau,sự cô đơn trong hơn mười năm kể từ ngày người đàn ông phụ tình đã rời bỏ bà ,một đêm tối bà đã đẩy cậu con trai ra ngoài rồi khoá trái cửa, mặc cho nó gào thét cỡ nào bà cũng không mở cửa ,một mình ở trong tự thiêu sống mình và cả căn nhà có liên quan đến người đàn ông đó ! "
"Lửa vụt cháy rất nhanh ,cháy rất lớn,nóng ,đứa trẻ chỉ biết bất lực khóc lớn .Cũng may trời cao có lẽ cảm thương số phận khắc nghiệt của hai mẹ con họ ,đã cho cơn mưa lớn dập tắt ngọn lửa, tuy không hư hại bên ngoài gì nhiều ,nhưng khung cảnh bên trong nhà toàn bộ bị huỷ hoại, và bà đến bộ xương khô cũng không còn !"
*Rớt *
Dây thừng ngay chân cậu cuối cũng cũng mở xong,rớt xuống đất,cậu đứng dậy,anh cũng đứng dậy,anh nhìn cậu cười với đôi mắt thấm đậm nước mắt khi nhớ lại quá khứ đau đớn đó ,cái quá khứ trời cao đã ban tặng cho anh .
Cậu hận anh,cũng không hiểu ,nhưng lúc nhìn anh khóc cậu đau lòng lắm, muốn đưa tay lên khuôn mặt ấy ,muốn như lúc trước chỉ có hạnh phúc vui vẻ giữa anh và cậu.Nhưng anh tàn nhẫn cực kỳ,câu nói tiếp theo của anh khiến cậu chết đứng tại chỗ, trái tim như bị róc ra .
" người đàn ông phụ tình ấy là Chae lão gia,cha ruột của em Chae Hyungwon ,còn người đàn bà khiến ông ấy chạy theo chính là mẹ ruột em, người phụ nữ trưởng thành trong đại gia tộc lớn ở Hàn quốc này.Em chính là đứa con ông ấy cần,còn anh chính là đứa con ông ấy bỏ rơi !"
"anh nói dối !"-cậu nhìn anh phủ nhận lại điều anh nói .
" còn em chính là em ruột anh , một người em ruột có tất cả những gì người anh trai này không có !" -giọng anh cay nghiệt đay nghiến lại cậu,hai tay anh bóp chặt bờ vai mỏng manh của cậu .
"không,..........không anh nói dối,buông tay tôi ra !"
* lay mạnh *-" lúc em hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ,anh trai của em từng ngày ,từng giây từng phút đều sống cảnh tra tấn bởi máu và nước mắt từ người mẹ ruột của mình !"
" buông ra !"
Cậu vùng khỏi tay anh ,nhưng lại rơi vào vòng ôm của anh ,vòng ôm rất chắc chắn và rất lạnh .Anh bóp miệng cậu ,dùng đôi môi ướt át của mình phủ lên bờ môi của cậu,cậu ra sức ngậm chặt nó thì anh cắn thật mạnh một cách không thương tiếc vào vành môi,đưa lưỡi của anh vào bên trong khoang miệng ,rồi xuống sâu cuống họng của cậu ,cậu vùng vẫy thì anh ép chặt cậu vào tấm thân của anh,cậu cắn mạnh lưỡi của anh đến máu cũng chảy,cả hai cũng đều cảm nhận sự tanh nòng từ máu .Vậy mà anh vẫn không rời bỏ môi của cậu.Lưỡi của anh bá đạo ngang nhiên quấn chặt lưỡi của cậu , hút lấy sự thơm tho và mật ngọt cũng như sự đắng cay đau đớn mà nó có .Lúc trước anh hôn cậu rất nhẹ nhàng dịu dàng và lãng mạn,còn bây giờ nụ hôn ấy của anh chỉ còn máu tanh và lạnh .Hơn hết nếu như những lời anh nói là thật thì anh và cậu chính là anh em ruột, ha ha ha ,cậu chỉ biết cười lạnh trong lòng ,trái tim của cậu cứ như thế từng chút một chết đi .
Anh như con thú hoang rời bỏ mọi tri giác của con người ,chỉ còn lại bản năng sinh tồn trước con mồi của mình,cậu may mắn vinh hạnh làm con mồi của anh.Anh vật cậu ngã lăn ra sàn , nhếch môi cười khinh bỉ cậu rồi tiếp tục bá đạo chiếm lấy môi của cậu, cánh môi dường như bị anh hôn đến sưng tấy , bàn tay ấy còn chậm rãi di chuyển xuống phía dưới của cậu,nó hiển nhiên xoa xung quanh quần ở khu vực nhạy cảm .Cậu giựt mình bắn người vì hành động của anh .
Nói riêng đến việc cậu chứng kiến anh đứng nhìn cha mẹ mình treo cổ,đến việc anh huỷ hoại gia đình của cậu và tình cảm của cậu,cậu đã là không muốn tha thứ cho anh ,nói chi đến cả hai lại là anh em ruột theo lời anh nói.Sai đã sai rồi,đến cuối cùng tất cả đều là sai .
Đưa tay chăn lấy bàn tay đang mân mê vùng khu vực ấy ,cậu phải chặn lại trước khi nó luồng kéo quần của cậu xuống mà xâm nhập vào .
" buông tôi ra,khốn khiếp!"-dùng hết sức bình sinh đẩy anh ra ,rồi tiện tay tặng cho anh một bạt tai không thương tiếc .
*ôm mặt *
* nhếch môi *
* lãnh khốc *
*vật ngã *
Anh vật cậu ngã ra sàn lần hai, leo lên người cậu trói đi đường thoát của cậu, một tay ah kiên định giữ chặt đôi tay dài mềm mại của cậu ở phía trên đỉnh đầu,tay còn lại mơn trờn khuôn mặt của cậu .
Giọng cười lả lướt :" em đánh tôi ? Em không biết rằng sự chống đối của một người đàn ông sẽ làm người đàn ông của họ bị kích thích dục vọng !"
Đưa mũi hít một hơi từ hương thơm ngọt ngào toả ra từ cậu,điều anh bị mê hoặc ở cậu chính là sự thơm tho tự nhiên mà không cần bất cứ loài ngước hoa giả tạo nào .
"em trai của anh,em quyến rũ lắm, gương mặt nhìn anh căm tức này thật sự kích thích ấy ,hận sao ?điều em và cha mẹ em trải qua nào bằng một phần nỗi đau của anh và người mẹ đáng thương kia !"
*cười * -cậu nhìn anh cười lạnh đáp trả.
" hận?câu nói đó phải là tôi nên nói ? Anh hận tôi sao ? Tôi chẳng làm gì anh hết,vì sao anh lại tàn nhẫn như thế ?tàn nhẫn chà đạp lên tình cảm của tôi, tốt thôi anh giết họ rồi, vậy thì giết luôn tôi đi,chẳng phải đỡ chướng mắt anh ?"
Anh lắc đầu, đưa tay còn lại vuốt từ trên đỉnh đầu của cậu xuống đến khuôn mặt xinh đẹp khả ái ,rồi đến cái cổ trắng nỏn kia .Không tự chủ, không chờ đợi,anh ngã mình vào cổ của cậu cắn một cái thật mạnh,cắn đến khi máu từ đó chảy ra anh mới dừng lại .
Cậu đau đớn đi kèm là cơn co giật ,đau từ thể xác đến tinh thần và cả tâm hồn ,khoé mắt của cậu đã dần đỏ ngầu ,nhưng cậu lại chẳng cầu xin anh tha .Nhìn biểu hiện vừa kích thích vừa đau đớn vùng vẫy chống lại sự quen thuộc của thân xác nhau,anh vô cùng hài lòng, thì thầm nhỏ bên tai của cậu :
" em sai rồi , là họ tự mình treo cổ ,anh chỉ là đứng xem kịch vui thôi, là họ tin người quá mức mới khiến gia tộc họ Chae phá sản ,là họ,không phải anh.Riêng em,ừ anh sẽ giết em chứ,anh hận em đến tận xương tuỷ huyết quản sao lại không giết em,nhưng anh phải huỷ hoại đi sự kiêu ngạo trong em đã mới có thể một nhát tiễn em xuống gặp cha mẹ của em !"
"cần sao ? Anh hận tôi,còn muốn ân ái với tôi ,anh không thấy ô nhuc thân thể quý báu của mình ? Huống hồ anh không phải bảo anh là anh trai tôi ?"-cậu trừng mắt nhìn anh,một chút lùi bước cũng không, nhường anh căn bản là không có, trái tim của cậu đúng là chính anh cứ thế bóp nát lấy .
"cần, bởi vì em là em trai anh,bởi vì anh không thể có được hạnh phúc,em cũng không thể có ,bởi vì dù hận em nhưng anh lại rất thích cơ thể và phản ứng khi làm tình của em,anh em ruột thì đã sao ?"
Cậu cố nhìn rõ anh, cậu cảm nhận được sâu trong nu cười hiện hữu trên đôi môi ấy không còn sự chờ đợi,cũng chẳng còn hị vọng .Và ánh mắt đen ấy chỉ còn bóng tối ,tuyệt vọng ,ngày mai sớm đã lụi tàn trong cái nhìn đó .
Môi chạm môi ,lưỡi quấn lấy lưỡi, răng va chạm lấy nhau , kiên quyết có sự cứng rắn bao lấy , kích thích được đáp trả bằng sự mạnh bạo ,bàn tay bận rộn kia đang từng chút một gỡ lấy dây nịch rắc rối chướng mắt ấy .Để cho nó có cơ hội xâm nhập vào lãnh địa canh gác kia .
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro