Hai Phong
30.6.2023
Gửi anh,
Chẳng biết anh có giữ gìn sức khoẻ, có ngắm bình minh khi trời vừa sáng, có nhớ về những tháng ngày ta có nhau?
Để viết ra những dòng này thật sự quá khó, tình mình giờ trôi về đâu?
Có lẽ ta đã vô tình làm tổn thương nhau giữa biển người trong những tháng hè chói chang? Hải Phòng giờ không có anh, chỉ có thể mặc kệ mọi thứ dần quên lãng trong màn đêm.
Xin lỗi anh vì những lần nóng nảy giận hờn bỏ mặc anh.
Xin lỗi anh vì những lần vô tình làm tổn thương anh.
Xin lỗi anh vì đã yêu anh.
Tái bút.
1.7.2023
Gửi anh,
Một sớm viết thư cho anh hay cho những tháng ngày đã mất? Chính em cũng không thể tin được đã vụt mất anh.
Em cũng chẳng còn muốn bước đi bên ai. Trách than bây giờ anh có quay lại bên em không?
Bước đi qua những nơi mình từng đi, đến những nơi mình hẹn hò giờ chỉ còn mình em ở đó nhìn lại những kí ức vụt mất.
Chỉ còn mình em chờ anh, chờ chuyện tình chúng ta như xưa.
Tái bút.
7.7.2023
Gửi anh,
Người ta bảo em sắp chết vì tình yêu rồi. Nhưng làm gì có tình yêu nào cho em?
Em cảm thấy trống rỗng, chết dần chết mòn.
Em vẫn ở đây, nơi mà tình yêu còn rộng lớn hơn hai người.
Liệu anh còn nhớ em không? Hay chỉ còn em và những kỉ niệm về anh? Em nhớ anh, nhớ những giấc mơ ta từng nói với nhau, nhớ những lời còn bỏ ngỏ...
Có những điều em nghĩ điều gì khiến ta phải xa?
Tái bút.
14.7.2023
Gửi anh,
Anh chẳng quay về nơi mà em vẫn đợi anh.
Nếu thời gian quay trở về, em vẫn sẽ yêu anh. Dù cho tình yêu sẽ làm lòng em nát tan. Dù cho tình yêu sẽ làm em ghét chính em.
Yêu người không yêu mình khiến mình chết nhanh hơn, chết trong tim.
Mùa hạ lạ thật, nắng làm cháy phai cuộc tình của anh và em. Những nhánh phượng lả lơi, những cơn mưa bất chợt ập tới, những bước chân đến rồi đi.
Liệu anh có trở về cùng mùa hạ?
Tái bút.
17.7.2023
Gửi anh,
Tình yêu là gì thế? Mà sao em tìm hoài mà chẳng thấy.
Mỗi đêm em đều đặt ra hàng nghìn câu hỏi tại sao anh lại bỏ rơi em với cả đống cảm xúc hỗn độn này. Chả biết tình ta đã đi lệch hướng từ bao giờ.
Liệu có ai cứu em ra khỏi đây không? Liệu có ai lắng nghe em nói, lắng nghe em khóc?
Vì từng sống trong đau khổ nên em không muốn mất anh, có mỗi hai con người nơi ta dựa vào nhau, viết cho anh, cho chính em và cuộc tình của chúng ta. Cuộc tình mà chỉ còn mỗi em...
Lạ thật, sống cho mình mà sao lại để người khác tổn thương?
Ở đây có một người dựa vào những hồi ức cũ mà yêu một người từ năm nay qua năm khác.
Tái bút.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro