86

Triệu Giác, sinh ngày 24 tháng 7 năm XX, nam, con thứ Triệu gia, có một anh trai Triệu Trinh, một em gái Triệu Linh, tổng phụ trách khu đông nam đương nhiệm của Long tổ. Làm người khiêm tốn hữu lễ, nhưng có thù tất báo. Rất có khả năng giao lưu và quản lý, tương đối khiến người kính phục. Sở thích...

Nhìn Bách Thần nhanh chóng lấy ra dữ liệu từ cơ sở dữ liệu của Ám Ảnh, hai người Chiêu Bạch gần như đồng thời nhíu mày —— Hèn gì thời cơ tập kích vào Long tổ lần này của Thiên Sát chuẩn vậy, đúng lúc phòng ngự Long tổ đang thấp nhất, với thân phận của Triệu Giác, muốn biết loại chuyện này cũng chẳng phải gì khó.

Cứ vậy, vì sao Thiên Sát luôn bắt được nhược điểm của Long tổ cũng có giải thích hợp lý.

Địch trong tối ta ngoài sáng, căn bản là ngay từ đầu, Long tổ đã đứng ở vị trí bị động tuyệt đối!

Trong nháy mắt này, trong đầu hai người nhanh chóng xẹt qua màn kiếp trước, trong lòng mỗi người đều có một loại dự cảm không ổn —— Việc này, sao lại giống kiếp trước như vậy? Vô hình trung, có một bàn tay lớn đang đẩy vận mệnh đi trên con đường như vậy!

Đồng thời, Triển Chiêu cũng bỗng nhớ tới một chuyện:

"Nguy rồi! Với thủ đoạn của Tương Dương vương, Đồ Thiện ——"

"Mau! Gọi điện hỏi Bao Chửng!"

Bạch Ngọc Đường nhíu mày, nhưng trong lòng mơ hồ nghĩ đến, với thủ đoạn trước sau như một của Thiên Sát, Đồ Thiện kia sợ là dữ nhiều lành ít...

Quả nhiên không ngoài suy nghĩ của hai người, sau khi Triển Chiêu gọi điện qua, đáp án nhận được là, ba giờ trước, Đồ Thiện bị phát hiện chết trong mật lao, chết cùng hắn, còn có cảnh ngục xung quanh, nguyên nhân chết là ——

Thuốc độc.

"Lý Cúc Phong!"

Hai người đồng thời nói ra cái tên này, có thể vô thanh vô tức giết người trong Long tổ, ngoài tên kia ra, hiện tại không nghĩ được đến ai!

"Đích xác! Loại chuyện này có vẻ chỉ có tên biến thái kia làm được, dùng độc... Tên kia cũng không giao độc của mình cho kẻ khác, có thể đã sớm lấy độc giết người trong Long tổ..." Bách Thần hít sâu một hơi, sau đó lại có ý nhìn về phía hai người Chiêu Bạch.

"Chỉ là, con chuột này thì thôi đi, Tiểu Chiêu, sao cậu biết nhiều chuyện vậy? Với tính cách của cậu, hẳn sẽ không hứng thú với mấy chuyện linh tinh này mới phải!"

"Chuyện này..." Triển Chiêu cười khổ, kiếp này quả thực cậu rất không muốn lội vũng nước đục đó, nhưng mà, trời mới biết vận mệnh sắp đặt thế nào, người vật cậu gặp tất cả đều giống lạ thường với kiếp trước, tựa như trong mơ hồ có một bàn tay lớn từng bước đẩy cậu lên con đường như kiếp trước —— Vô tâm tiến vào, lại vì cứu đám người Bao Chửng thành thành viên bên ngoài của Long tổ; vô tâm lo bao đồng, lại vì đủ loại nguyên nhân phải nói tạm biệt với cuộc sống bình yên. Có Lý Cúc Phong, lại có Tương Dương vương, hiện tại lại——

Trên tay bỗng thắt chặt, Triển Chiêu ngạc nhiên quay đầu lại, lại phát hiện Bạch Ngọc Đường vô cùng nghiêm túc nhìn vào mắt cậu:

"Miêu Nhi, cậu thành thật nói cho tôi, sau vụ Trùng Tiêu, đã xảy ra chuyện gì? Tôi muốn cậu kể rõ từ đầu cho tôi!"

Đây là lần đầu tiên, Bạch Ngọc Đường nhắc tới hai chữ cấm kỵ này trước mặt Triển Chiêu, mà Bách Thần, cũng run tay, ánh mắt nhìn về phía hai người cũng trở nên vô cùng kinh hãi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro