Chương 8: Hầu Hạ Mợ Hai

Sáng hôm sau, trời vẫn còn vương chút hơi nước của trận mưa đêm qua. Không khí mát mẻ hơn, nhưng trong phủ lại càng trở nên trầm lặng.

Như thường lệ, con Nhàn dậy từ sớm, nhanh chóng làm xong việc dưới bếp rồi mang nước ấm lên phòng mợ Hai. Nó rón rén gõ cửa.

“Mợ ơi, con mang nước cho mợ rửa mặt.”

Bên trong im lặng một lúc, rồi giọng mợ Hai mới nhàn nhạt vang lên: “Vào đi.”

Nhàn đẩy cửa bước vào. Mợ Hai vẫn đang ngồi trước gương, mái tóc đen dài buông xõa trên vai. Ánh nắng buổi sớm hắt qua khung cửa, phản chiếu lên gương mặt thanh tú nhưng lạnh lẽo của nàng.

Nhàn đặt chậu nước xuống, cẩn thận vắt khăn rồi mang đến cho mợ Hai.

“Mợ để con lau mặt giúp mợ nha?”

Mợ Hai hơi nhướng mày, ánh mắt thoáng chút bất ngờ.

“Con biết làm sao?”

Nhàn gãi đầu cười hì hì: “Dạ, con hay làm cho má con hồi ở nhà. Để con lau nhẹ thôi, không đau đâu ạ.”

Mợ Hai im lặng một lúc, rồi nhẹ gật đầu.

Nhàn cẩn thận cầm lấy chiếc khăn mềm, nhẹ nhàng lau qua trán, hai má, rồi đến cằm của mợ Hai. Làn da nàng mịn màng, lạnh lạnh, làm Nhàn có chút căng thẳng.

Nhưng mợ Hai không nói gì, cũng không tỏ ra khó chịu. Đôi mắt nàng khẽ khép lại, như thể đang tận hưởng khoảnh khắc yên bình hiếm có này.

Nhàn hít một hơi, cố gắng làm thật nhẹ nhàng. Nó không muốn làm mợ Hai khó chịu, cũng không muốn bị đuổi đi.

Một lát sau, mợ Hai mở mắt, nhìn Nhàn.

“Con cũng không đến nỗi vụng về như mợ tưởng.”

Nhàn cười toe: “Dạ, con hơi khờ thôi chứ con không lười biếng đâu ạ.”

Mợ Hai nhìn con hầu nhỏ cười ngốc nghếch, ánh mắt bỗng trở nên dịu dàng hơn một chút.

“Tốt. Sau này cứ làm vậy.”

Nhàn sáng mắt, vội vàng gật đầu. Nó không biết tại sao lòng lại vui đến thế, chỉ biết rằng, từ giờ nó có thêm một việc quan trọng là hầu hạ mợ Hai thật tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro