Đêm đầu tiên ở Sài Gòn lúc chưa quen biết Ngọc Hương mỗi khi lên nơi phồn hoa đô thị này Khánh thường tới quán Bar Pháp để nghe nhạc những bản nhạc du dương nghe thật sự dễ chịu ,Khánh cũng muốn được đưa Ngọc Hương đi chơi nhưng sợ nàng mệt nên vì vậy để nàng nghỉ ngơi lúc nãy ăn cơm xong Khánh cũng phụ nàng rửa chén cho dù nàng một mực không chịu
" Anh đi ra đi...em rửa xong pha trà cho anh uống...đàn ông con trai gì mà rửa chén" Khánh nghe vậy thì phồng má ra nói
" Anh phụ vợ anh thì mắc mớ gì...ở đây có anh với em anh phụ em có sao đâu" Khánh không phải là người không biết phép tắt nhưng chỉ có hai người nên Khánh không muốn Ngọc Hương phải làm một mình Khánh muốn được cùng nàng sang sẻ mọi khó khăn từ nhỏ cho đến lớn
"Anh ôm một cái rồi mình đi ngủ" Khánh đòi ôm Ngọc Hương trước khi ai về phòng người nấy chưa là vợ chồng sao mà Khánh dám ngủ chung thêm việc sợ phát sinh ra vài thứ lỡ nàng phát hiện Khánh là con gái chắc chỉ có nước khóc tiếng Pháp mà thôi
" Hay là mình ngủ chung đi...anh đã hứa là không làm gì em mà đúng không" Ngọc Hương e thẹn nói với Khánh nàng muốn ngủ chung với Khánh vì nàng tin tưởng vào người này, người luôn ân cần dịu dàng với nàng khi nhìn vào đôi mắt của Khánh chẳng thấy gì ngoài sự chân thành đem hết lòng mình yêu một người chứ chẳng có chuyện ham muốn dục vọng gì ở đây cả " Anh có hứa...nhưng anh vẫn sợ làm vậy em sẽ ngại...nhưng nếu em đồng ý anh hứa chắc chắn anh chỉ ôm em ngủ" Khánh cũng nói ra nổi lòng của mình cũng muốn ngủ với nàng nhưng sợ nàng ngại rồi chửi mình là đồ vô liêm sỉ thì sao
Nhưng bây giờ Ngọc Hương còn tỏ ý muốn ngủ chung thì làm sao mà từ chối được đây nên Khánh cũng đành thuận theo ý trời vậy " Anh ẵm em lên phòng nháaaaaa" Khánh thích thú bồng nàng lên rồi cười gian xảo mặc dù như vậy vẫn không làm Ngọc Hương lo sợ mà còn ôm lấy cổ của Khánh để khỏi té
" Em nằm đây đi..anh đi qua phòng lấy đồ cho em mặc ngủ" Khánh đặt nàng lên giường rồi đi qua phòng Ngọc Hương lấy đồ bà ba tay ngắn cho nàng , Ngọc Hương nằm trên chiếc giường to lớn rồi nhìn xung quanh phòng Khánh công nhận chồng nàng có mắt tinh xảo quá không ngờ lại có thể trang trí căn nhà ở giữa lòng thành phố theo phong cách Pháp- Việt vừa hiện đại theo cách Châu Âu nhưng cũng lại rất mộc mạc đơn giản sự kết hợp vô cùng tuyệt vời
" Anh mua căn nhà này khi nào" Ngọc Hương sau khi thay đồ xong cùng Khánh lên giường nàng đặt tay lên ngực Khánh rồi nhỏ giọng hỏi " Anh mua trước khi cưới em...anh còn định làm đơn giản như nơi để nghỉ ngơi khi lên đây thôi...mà khi thương em rồi nên anh suy nghĩ lại" Khánh muốn dùng hết sự yêu thương cho nàng tất cả của Khánh thì cũng sẽ là của Ngọc Hương , Ngọc Hương nghe Khánh nói vậy thì càng say đắm hơn nữa không ngần ngại mà ngước lên ngắm nhìn gương mặt của người nàng yêu mà hôn lên đôi môi mềm của Khánh , Khánh cũng nhịp nhàng đáp trả cả hai kết hợp đồng đều nụ hôn thuở đầu còn nhẹ nhàng nhưng càng ngày càng mãnh liệt tới nổi Ngọc Hương không chịu nổi mà rên khẽ " Ưm.." Sao khi trao nhau nụ hôn nồng cháy thì cả 2 ôm nhau ngủ một giấc đến sáng
Sáng sớm thức dậy mở mắt ra đều đầu tiên Khánh thấy là áo sơ mi quần tây của mình đã được treo sẵn ở tủ, đôi giày da cũng đã được đánh bóng một cách không tì vết xoay đi xoay lại thì chẳng thấy vợ đâu chỉ thấy mình nằm ở đây một mình , Khánh cũng lặng lẽ rời giường rồi đi tắm thay đồ, trước khi xuống nhà còn lại kính chỉnh lại tóc rồi xịt một chút dầu thơm thấy mình đã chỉnh chu rồi thì còn cười tươi một cái rồi nói " Đẹp trai như vậy Ngọc Hương không mê cũng uổn haha" tự tin như vậy là tốt đó Cậu 2
" Sau em không ngủ thêm mà thức sớm chuẩn bị cho anh vậy...thức dậy không thấy em buồn quá trời luôn" Khánh bước xuống nhà liền thấy Ngọc Hương đang làm đồ ăn sáng vì tối qua nàng hỏi Khánh thì biết sáng nay Khánh sẽ đi gặp thống đốc nên nàng dậy sớm làm đồ ăn cho Khánh " Em nấu ít món ăn sáng cho anh ăn lấy sức...lát anh phải đi công việc mà" Khánh cười với nàng rồi nắm tay nàng lại ghế cùng ăn với mình
" Hôm nay anh đi gặp thống đốc...anh bàn bạc với ông ấy sản xuất trà...anh muốn mở thêm cửa hàng trà vì loại này khá là ngon chắc sẽ làm nên chuyện...à em đừng đợi cơm anh chắc đến tối anh mới về"
Ngọc Hương đang gấp đồ ăn cho Khánh thì cũng dừng đũa
" Sao anh đi đến tối lận bộ anh còn đi đâu nữa hả??" Ngọc Hương hơi nhăn nhó hỏi Khánh vì nàng không muốn ở nhà một mình quá lâu từ khi có Khánh thì nàng không còn ở một mình nữa ngày nào cũng có Khánh ở bên cạnh nay lại nói đi đến tận tối mới về
" Anh đi gặp mấy quan Pháp để ký tiếp hợp đồng làm ăn với họ...nơi họ ưa đến để làm ăn là quán Bar Pháp ...họ tới đó uống rượu rồi cùng nhau nói chuyện...anh hứa sẽ về sớm nhất có thể với em...đừng giận...ở nhà em có thể đọc sách, nghe nhạc ở phòng khách có máy hát đĩa than,còn chán quá em có thể đi ra ngoài mua đồ tiền anh để sẵn cho em rồi" Khánh sợ nàng buồn nên đã tạo điều kiện cho nàng, nàng không cần làm gì cả thích gì muốn gì Khánh đều đáp ứng được
" Anh nhớ về sớm với em..em nhớ anh lắm,đi bàn công việc xong rồi về với em đừng uống nhiều rượu...à mà còn không được ôm ấp mấy cô kỷ nữ ở đó nghe chưa" nhìn gương mặt Ngọc Hương bắt đầu đanh lại khi nhắc đến việc gái gú Khánh như lạnh ngắt tay chân, Ngọc Hương tuy đằm thắm nhưng khi ở với Khánh cậu mà làm gì trái ý nàng thì y như rằng đôi mắt hình viên đạn sẽ đâm thẳng vào tim Khánh, có lần Khánh lỡ chọc Ngọc Hương ai ngờ nàng không khóc mà quay lại cắn Khánh rõ đau từ đó Khánh cũng hết dám đụng đến nàng vì sợ lỡ đâu nàng giận quá cạp mất đầu Khánh luôn thì sao
Ăn sáng xong xuôi thì Khánh ngồi uống trà nàng thì đã lên phòng lấy sổ sách với cái cặp táp của Khánh
" Em lấy đồ cho anh rồi nè...đi đi kẻo trễ..mau về với em" Ngọc Hương đưa cặp cho Khánh rồi tay vòng lên cổ Khánh nũng nịu dặn dò là mau về sớm với mình
"Anh biết rồi...anh sẽ về sớm với em mà...có đi đâu ra ngoài thì kêu thằng Kha lái xe chở em đi" Khánh cũng dặn dò Ngọc Hương ở nhà ngoan ngoãn đợi Khánh về nếu có ra ngoài thì kêu thằng Kha đi theo vì nàng đi một mình Khánh không an tâm
Nàng cười rồi hôn lên môi Khánh một cái rồi chỉnh lại áo cho Khánh nàng vừa vuốt áo vừa nói " Anh đi đi...anh đẹp trai như vậy em sợ quá...anh phải giữ mình đó không là em cắn anh" Nàng bắt đầu lớn tiếng rồi đôi mắt hình viên điện lại xuất hiện làm Khánh muốn rụng rời đúng ông bà ta có câu " sợ vợ sống lâu"
" Anh chỉ thương một mình em thôi...chỉ cần là em" Khánh hôn lên má nàng tạm biệt rồi bước ra xe trước khi lái xe đi còn vẫy tay với nàng một cái , Ngọc Hương nhìn Khánh rồi cười tươi đợi Khánh đi khuất rồi nàng mới vào nhà đọc sách rồi cũng nghe lời chồng mà đi mở nhạc nghe công nhận chồng nàng là một người rất tinh tế từ cách ăn nói cách yêu thương đến cả âm nhạc cũng vậy băng đĩa toàn là những bản nhạc du dương và sâu lắng làm nàng nghe cả buổi cũng không chán
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro