12
một màn xấu hổ khi nãy qua đi, minho ngượng ngùng trốn vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ cơ thể. cậu cố nán lại bên trong lâu nhất có thể với mong muốn khi bản thân đặt chân ra ngoài thì người nọ cũng đã trở về nhà rồi.
bất quá, chan lại không có ý định đó.
lúc minho mặc một bộ đồ ngủ sạch sẽ bước ra ngoài thì người nọ đang nằm dài trên sopha và làm gì đó trên di động.
"sao...sao anh còn chưa về"
nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của chan, trong đầu minho lại tự động khởi chạy khung cảnh ngượng ngùng của hai người vừa khi nãy. sự xấu hổ khiến cậu chẳng dám ngẩng cao đầu mà chỉ có thể thấp giọng hỏi chan, sau đó lại chậm rãi đi đến bên giường và đem cả người trốn vào bên trong tấm chăn dày cộm.
trời cũng đã muộn thế này rồi người nọ không rời đi thì chắc mười phần là muốn qua đêm ở đây. minho thật sự không muốn anh ở lại chút nào.
"tối nay tôi ở lại đây"
"không, không được" câu trả lời của chan không nằm ngoài dự đoán, minho nghe xong liền như mất hết can đảm đi ngủ mà lén lút quấn tấm chăn chặt lên một chút. cậu kéo chăn lên tận giữa mặt, chỉ chừa ra đôi mắt to tròn mang theo một chút đề phòng nho nhỏ nhìn vào mỗi hành động của chan.
và khi thấy đầu ngón chân người nọ chạm vào mép của tấm nện trải, minho liền xanh mặt.
cậu chỉ sợ người nọ sẽ tiếp tục làm chuyện kia.
"nhích qua một bên"
"anh không về phu nhân sẽ lo lắng đó" với một chút hy vọng nho nhỏ vẫn chưa mất đi, minho cố gắng thuyết phục cũng như khuyên nhủ người nọ lần nữa và cũng không có ý định sẽ nghe theo lời chan mà chừa ra một chỗ cho anh nằm.
mà nhưng sự kiên nhẫn của minho lại không bao giờ có thể đánh bại được sự cứng đầu của người đàn ông này. trong khi cậu vẫn còn đang nghĩ trăm phương ngàn kế để đuổi khéo thì người nọ đã nhấc bổng cậu lên và đặt vào bên trong góc phòng.
nệm trải không lớn nhưng người nọ vẫn cố chen chúc với cậu.
"còn đau không?"
và vừa đặt lưng xuống chưa được bao lâu, chan đã xoay người ôm lấy minho, bàn tay dùng lực lớn kéo tấm chăn đang quấn chặt trên người của cậu xuống sau đó chen vào giữa hai bắp đùi, ở vị trí mà người nọ dùng làm điểm ma sát khi nãy mà chạm nhẹ lên.
hành động bất ngờ khiến cho minho cả kinh, ngay tức khắc kẹp chặt hai chân, tay của chan cũng vì thế mà bị kẹp cứng ngắc, phản ứng này chẳng khác gì tự đem bản thân vào chỗ chết.
"không...đừng!"
"em kẹp chặt tôi như thế, đúng là có tinh thần thật nha"
còn chan thì vẫn luôn biết tận dùng thời cơ như thế, anh vừa nói vừa chậm rãi nhúc nhích bàn tay bị kẹp chặt giữa hai chân của minho, thấy cậu thả lỏng ra liền trượt hẳn vào khe mông tròn.
minho có lẽ vẫn rất đề phòng chan nên mặc cả quần ngủ và quần lót, nhưng vì kì phát tình của cậu vẫn chưa kết thúc mà nơi huyệt động vẫn còn chút dịch ruột tiếc ra, khiến cho đũng quần có chút ẩm ướt.
chan thích thí cong môi cười, thì thầm bên tai minho trêu đùa cậu.
"lúc nãy tôi dùng tay giúp em có phải rất sảng khoái không?" chan bóp lấy một bên mông kéo minho đến gần mình, chủ động dán xát thân trên trần trụi lên cơ thể sạch sẽ thơm tho của minho. bàn tay khi nãy cũng không chịu để yên mà lén lút chui tọt vào quần đùi ngủ của cậu, cách một lớp quần ngủ xoa nắn nhẹ nhàng miệng huyệt non mềm.
"dừng lại đi mà...chan à..."
mà minho lại đang ở trong giai đoạn nhạy cảm, vì sự trêu đùa này mà cơ thể bắt đầu nóng ran lên, ở trong vòng tay mạnh mẽ như gọng kìm của người nọ mà không ngừng vặn vẹo. hành động giống như đang cố tự giải thoát bản thân này lại chẳng khác nào châm dầu vào trong lửa.
người ở phía sau vốn còn đang dính chặt vào lưng minho liền không tránh khỏi bị còn thỏ bé nhỏ đang nhúc nhích không ngừng cọ đến mức trướng cứng vật mới phóng thích cách đây không bao lâu.
"nếu như thằng alpha khác chạm vào em thế này, em có bảo nó đừng mà một cách ngọt ngào như thể em đang quyến rũ nó không?" giọng chan khàn đi, khuôn mặt tuấn kiệt vùi vào cái gãy trắng nõn nồng một hương thơm dễ chịu của minho, đầu lưỡi khẽ liếm lên trên tuyến thể nóng rực không ngừng tỏa mùi của cậu.
"sẽ không đâu mà..." minho đáo lời một cách lắp bắp. tuyến thể bị người nọ liếm đến mức run lên bần bật mà bàn tay bên dưới của chan cũng sớm chui vào trong quần lót mỏng manh, một ngón tay còn đang cắm thẳng vào trong huyệt động để đùa nghịch.
lí trí của cậu hoàn toàn không vững vàng mà chỉ có thể dựa vào những gì bản thân nghe được run rẩy đáp lại.
nếu như không phải là chan, minho không biết bản thân sẽ cảm thấy ghê tởm thế nào khi một alpha không có chút quan hệ nào cứ thân mật quá mức bình thường như thế này với cậu nữa.
"alpha khác không được nhưng tôi thì lại có thể, minho à, có phải em thích tôi rồi không?" người nọ vừa nói vừa không ngừng gảy ngón tay chôn sâu trong huyệt động, rút ra rồi lại cắm vào với số lượng nhiều hơn. điểm mẫn cảm nhất của minho đang bị người nọ dùng đầu ngón tay liên tục ấn vào, co gãy rồi bới móc như đang đánh một khúc nhạc hay mà âm thanh phát ra từ nó chính là tiếng lách nhách của dâm thủy và cả tiếng nỉ non của minho.
đầu óc của cậu như muốn đờ đẫn, cổ họng không ngừng nhả ra những tiếng thở gấp dồn dập vì ba ngón tay chen chúc trong huyệt động đang không ngừng đẩy tiết tấu nhanh hơn.
cự vật của người nọ cũng chẳng biết là kéo ra lúc nào mà lần nữa trượt vào giữa hai đùi.
"tôi..ưm...không biết đâu" minho không biết thích một người là có cảm giác như thế nào, cậu chưa từng trải nghiệm chuyện yêu đương. mà cậu chỉ đơn thuần biết rằng bản thân không hề chán ghét và bài xích khi chan quá đáng với cậu như thế.
nó là thích chăng?
"hãy để tôi chỉ cho em biết thế nào là thích đi có được không?"
chan nhỏ giọng dỗ dành minho. anh cũng chưa từng kiên nhẫn với ai như thế này, nhưng nếu là minho thì chan sẽ tạo ra một và rất nhiều ngoài lệ khác.
"ừm"
và khi nghe tiếng đáp ứng nhỏ bé ngại ngùng của minho, trái tim anh liền không nhịn được mà hưng phấn tột độ. anh đem người trong chăn đào ra, đôi môi nóng rực hôn khắp nơi trên khuôn mặt tinh xảo của cậu.
"em đừng nuốt lời!"
"..." mà minho thì làm gì đủ hơi sức mà giải bày, cậu nằm trên nệm để mặc cho chan hôn một lúc, lỗ nhỏ bên dưới rời khỏi sự chăm sóc của chan liền không nhịn được mà ngứa ngáy đến tận mọi tế bào.
minho ôm lấy cổ chan, hai chân chủ động mở ra cọ vào bắp đùi của người nọ. lỗ nhỏ ướt đẫm dâm thủy trượt dọc trên bắp đùi của chan theo mỗi nhịp chuyển động của cậu.
"chờ tôi ra ngoài mua bao đã" chan gầm gừ, lí trí căng ra như dây đàn trước sự quyến rũ mê người của minho.
"bắn bên ngoài là được mà, chan vào đi, em khó chịu quá..."
hết 12.
anh chan nhớ bắn ra ngoài nha anh
bé còn đi học đó 🥺
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro