Ngày mà Tiêu Ngư nàng lên kiệu hoa gả cho Hoàng đế biểu ca cũng chính là ngày nàng trở thành quả phụ.Nàng chưa từng mang thai nhưng lại trở thành nương của tiểu hoàng đế mới bốn tuổi.Chưa được bao lâu thì đã có quân phản loạn.Triều đại thay đổi, Tiêu Ngư thu dọn hành lí bỏ trốn với tiểu Hoàng Đế, lại bị Tân Hoàng vừa soán ngôi kia bắt trở về.Còn nói không sinh cho y nhi tử thì không thả nàng ra ngoài... Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn…
Cảnh báo: Những creepypasta trong này 1 ít dựa trên câu chuyện có thật. Cân nhắc trước khi xem. Một vài fic trong này ít nhiều có ảnh hưởng đến người đọc đặc biệt là những fic được tác giả nhắc nhở trước. Cấm người dưới 12 tuổi. Không dành cho người yếu tim. Ai mà thích đọc những câu chuyện kinh dị, hãy bơi về đây với ta Mọi phản hồi của người đọc sẽ hãy gửi lên tường nhà hay hộp thư của ta.... Nào.....! CHÚNG TA BẮT ĐẦU.....…
Nochu97 vừa theo dõi bạn. | Xóa | hay | Theo dõi lại | #1 - crush #1- write #1- text #17- vkook*Trong quá trình beta Ù wao thật là một quả truyện gợi đòn =))) hãy tha thứ vì tác giả lúc này còn đang bị khùm…
Tên truyện: Cùng nam chính ngọt văn yêu đươngTác giả: Bản Lật TửTình trạng bản gốc: Đã hoànSố chương: 155Editor: HangDuduVăn ánThời Yên, một diễn viên quần chúng tuyến một trăm linh tám đang bên bờ vực chết đói, đã dùng 5 đồng còn lại trên người đăng ký tham gia thử thách do công ty Cảnh Thời tổ chức.Người khiêu chiến sẽ được phân ngẫu nhiên vào thế giới trong tiểu thuyết, cùng nam chính yêu đương đạt được kết thúc HE thì được tính là khiêu chiến thành công, thông qua tất cả thế giới sẽ nhận được được một món quà siêu phong phú và bất ngờ, có thể biến giấc mộng đạt đến đỉnh cao của đời người thành sự thật.Thời Yên xem qua ngược văn, huyền huyễn, kinh dị văn liền dứt khoát chọn lựa ngọt văn, nhưng lại phát hiện mình đã bị lừa.Thời Yên: Đại móng heo! Sủng văn như đã nói đâu!!![Chú ý]1. Nữ chính mỗi lần xuyên vào ngọt văn có thể ngẫu nhiên trở thành một nhân vật nữ trong tiểu thuyết, không nhất định sẽ là nữ chính nhưng ngọt là chân lý (bắn tim)2. Mỗi lần đều xuyên vào thời điểm bắt đầu của tiểu thuyết3. Nhẹ nhàng ngọt ngào, nam chính đều là một người chính là Lục Cảnh Nhiên.Nhân vật chính: Thời Yên, Lục Cảnh Nhiên.…
Tên gốc: 卿本包袱 Tác giả: Nhĩ Nghiên Edit: Zinny Thể loại: Cổ đại, hài. Câu chuyện về một đứa con bị bỏ rơi cùng một sát thủ máu lạnh lưu lạc. Thẩm Thế Liên lớn lên tại một vùng vịnh hẻo lánh, cả đời không gặp được mấy nam nhân. Ngày gặp Phượng Thất Thiềm, hắn cầm quỷ kiếm, đứng ở đầu dốc, máu đỏ tươi nhuộm đầy đất vịnh, hờ hững nói một câu "Trốn nhiều năm như vậy, sống cũng đủ rồi." khiến lòng nàng lạnh toát. Kỳ thật nàng muốn nói, "Tiên sinh, ta chỉ đi ngang qua thôi mà."…
Tác giả: Diệp Vân Du (Diệp Vân Nhi)Chuyện về một trạch nữ bị xuyên vào chính câu truyện của mình viết. Không những xuyên vào bộ truyện sặc mùi "máu chó" thời niên thiếu, mà còn là nữ phụ bi thương, yêu mù quán đến chết cũng không toàn thay.Từ đây vị tác giả của chúng ta quyết tâm lập ra kế hoạch, tránh xa nam chủ, bảo toàn tính mạng.Ở đây còn có các nam phụ mang cá tính riêng, hoàn toàn không vào vai vật hy sinh cho mối tình oanh liệt của nam nữ chính.Nam nữ chính sạch, sạch từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, sủng, 1v1...Bộ truyện đầu tay =))) tình tiết văn phong các thứ vẫn rất chi là "non". Ừ thì cứ đọc đi cũng chẳng có gì đặc sắc. Tình tiết khá đơn giãn. Chỉ là có một chàng trai, có một cô gái và họ yêu nhau. (Câu này nghe nhàm quá!)…
"Sau khi bị tra"(Bị tra lúc sau)Tác giả: Giang Nhất ThủyTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Niên hạ, giới giải trí, đô thị tình duyên, ngọt văn, HE, hôn nhân đồng giới.Nhân vật chính: Doãn Bạch x Tả Tĩnh U | Tả Nhã Đồng, Tôn Tĩnh Văn.Số chương: 90 chương + 14 Phiên Ngoại…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…