Chap 1💞
Một buổi sáng trong lành, ánh nắng đã chiếu vào phòng
Trên giường có một con mèo lười đang cuộn chăn nằm ngủ
Daniel: Bảo bối! dậy đi nào...
Hoon:ưm! Để bé ngủ thêm tí đi...
Anh nhìn cô ngủ bất lực, đành phải bế cô đang ngủ vào vệ sinh cá nhân, anh nhẹ nhàng lau mặt, đánh răng cho cô xong xuôi anh mới kêu cô thay đồ
Daniel: em thay đồ đi, anh dẫn em tới công ty
Hoon: Nea~~
Đến công ty anh cô đi sau anh lên phòng làm việc của anh
Daniel: Bảo bối ngồi đây chơi nha, anh đi làm việc đây anh đi họp*nói rồi hôn nhẹ lên trán cô*
Sau 20 phút Daniel đi họp Nancy đến tìm Daniel, thấy Ji Hoon ngồi trên ghế sopha, ả ta đến ngồi bên và ra lệnh
Nancy: Kang tổng đâu?
Hoon: anh ấy đi họp rồi ạ!
Vì Ji Hoon rất ngoan biết nancy lớn tuổi hơn nên rất lễ phép
Nancy: ai cho phép cô gọi Kang tổng là anh?
Ji Hoon: thì em gọi quen rồi
Nancy: nói chuyện vs cô mệt quá! Đi lấy cốc nước cho tôi coi
Hoon: chị tự đi lấy đi ạ! Em ko lấy đâu
Nancy : con nhỏ này mày lão với tao sao?
Hoon: em ko đi lấy đâu *Hoon hét to vào mặt Ả*
Nancy: bốp👋*ả tát Hoon một cái, Hoon đau quá bật khóc *
Đúng lúc đó Daniel bước vào thấy bảo bối khóc bên cạnh nancy
Daniel: bảo bối sao vậy, sao lại khóc
Ji Hoon:chị ta tát bé! Đau lắm... Huhu
Nancy : hòan hồn giờ mới biết hoon là bảo bối của Daniel, nhưng đã quá muộn Niel đang nhìn Ả với ánh mắt tức giận
Daniel: cút!
Nancy : cho em xl, em ko cố ý..
Daniel: tôi nói cô cút
Khi Nancy ra ngòai Niel quay sang hỏi Hoon
Niel: bé đau lắm à!
Hoon: ừm!
Nói rồi Daniel lấy thuốc bôi cho Ji Hoon
Hoon : chị ta là ai thế?
Niel: sao bé nói cộc lốc với anh!
Hoon : Chị ta là ai thế ả?
Niel : là bạn cấp 3 của anh thôi?
Hoon: thế mà chị ta cậy anh giống như người yêu vậy! Nhìn ai cũng chẳng thèm nhìn
Daniel: ko phải đâu! Thôi kệ chị ta đi. Bé đừng khóc nữa anh đã Bảo bối đi chơi
Hoon :Nea~~ anh xã là người tốt nhất
*Daniel dẫn Hoon đi chơi chơi 1 hồi thẫm mệt nên 2 người về nhà, trên đường về nhà Hoon ngủ thiếp đi. Đến nhà anh bễ cô lên phòng*
Quản gia và người hầu: Cậu chủ và cô chủ đã về!
Niel: xuýt! Nhỏ tiếng thôi
Bọn người hầu ai nấy đều im như thóc anh đưa cô lên phòng, nhẹ nhàng cận thận đắt cô lên giường xong lái xe đến tìm Nancy. Nancy thấy anh liền lại ôm để lấy lòng anh
Niel: cô bỏ tay ra đừng ôm tôi như vậy, giọng nói lạnh của anh khiến Nancy sợ hãi mà buông tay ra
Em xin lỗi, em không biết kia là bảo bối của anh
Niel: cô không biết thì cô đc tát sao, nên nhớ thân phận của cô, đừng dựa vào tôi mà lên mặt
Nancy ;em biết rồi
Niel: được rồi, bắt đầu đi
Nc và Niel ân ái với nhau, sau 2 tiếng Daniel mặc áo, quần và ra xe trở về nhà
Nancy :Anh phải về sao
Niel : tất nhiên rồi ném vào mặt Ả một xấp tiền
(Ở Kang Gia)
Hoon tỉnh dậy ko thấy Niel đâu, liền chạy đi tìm thì thấy anh ở phòng khách. Cô chạy lại ôm anh sau đó khóc thút thít
Niel: Bảo bỗi sao vậy?
Hoon : ko cho phép anh đi khi bé đang ngủ! Bé sợ
Niel: được rồi, anh xin lỗi
Hoon : anh hứa đi
Niel: anh hứa với bé lúc bé ngủ anh ko đi đâu
Hoon : thương anh nhất*nói rồi hôn lên má Niel một cái 'chụt'*
Hoon : bé đi trồng hoa đây
Niel : cuời trước sự đáng yêu của Cục bông
*Daniel ko cho Hoon đi, lấy tay kéo Hoon ngồi xuống đùi, ôm eo*
Niel: ngòai trời lạnh, dễ bị cảm em cứ ngồi đây xem TV
Hoon : ko đâu, em muốn trồng hoa cơ
Niel: ko ₫ược là ko được
*Hoon giận dỗi, mễu máo khóc, thút thít ko thèm nói chuyện với anh xã
Hoon : hic hic! Anh xã ko thương bé nữa...
Daniel : anh xã thương bé nên mới ko cho bé ra ngoài trời, anh xã sợ bé bị cảm, đế lúc đó anh xã lo lắm đấy.
*Ji Hoon nghe Daniel nói vậy liền nín khóc
Hoon: bé xin lỗi anh xã!
Niel : ko sao đâu mà, chúng ta ăn cơm nào
Hoon: Nea~~
Yii: Hello mọi nguời! Là Yii đây ạ, mong mọi người ủng hộ mình để có động lực viết truyện 😘😘
Iu mọi người 😍
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro