Chương 154: Ảo Mộng

Khi nghe những lời của Charlotte, Roel theo bản năng liếc nhìn cô gái xinh đẹp đang ngồi trên giường, đang rụt rè trốn sau một chiếc gối, và anh ngay lập tức cảm thấy một luồng nhiệt chạy khắp cơ thể.

Tự nhận thức là một đức tính mà tất cả con người nên có, nhưng Roel cảm thấy rằng Charlotte thực sự hành động quá dày đặc vào thời điểm này. Nếu có một cuộc kiểm tra ngẫu hứng về chủ đề này, cô sẽ thất bại nặng nề.

'Ngồi trên giường ăn mặc như vậy trong khi nói những lời như vậy với vẻ mặt như vậy... Cô ấy đang cố mời gọi mình sao?'

Roel lườm Charlotte một cái lạnh lùng, và cô ngay lập tức nhận ra lỗi trong cách cô thể hiện bản thân. Cô nhanh chóng đính chính trong sự bối rối.

"Tôi đã nói rằng chúng ta nên nghỉ ngơi. Tôi không có ý đó..."

"Vâng tôi biết. Tôi sẽ đi và ngủ trên ghế sofa. Cô nên nhanh chóng ngủ trên giường đi."

Roel đứng dậy định bước ra khỏi phòng ngủ, nhưng không ngờ, anh cảm thấy có một lực kéo anh lại. Anh quay lại và thấy một cô gái tóc nâu vàng đang nắm lấy gấu áo anh.

"Làm thế nào anh có thể nghỉ ngơi đúng cách trên ghế sofa chứ? G-Giường này đủ rộng cho hai người. Sẽ ổn thôi miễn là mỗi người chúng ta nằm về một phía!"

Những lời đó được nói ra với giọng nhu mì. Chưa bao giờ nhìn thấy ai ngủ trên ghế sofa trước đây, thật ngoài sức tưởng tượng của Charlotte khi nghĩ rằng đồ nội thất thậm chí có thể được ngủ trên đó. Bên cạnh đó, Roel vừa là người thừa kế Gia tộc Ascart, vừa là chồng chưa cưới của cô, điều này càng khiến cô không thể cho phép anh ngủ trên một thứ như vậy.

Tất nhiên, đây chỉ là những lý do bên ngoài. Có một lý do nội tại hơn khiến Charlotte chọn ngăn anh ta lại—đó là mệnh lệnh từ trái tim cô.

Có hai lý do khiến cô đến nơi này ngày hôm nay.

Thứ nhất, Charlotte muốn thưởng cho công việc khó khăn của Roel trong vài ngày qua và cho anh một kỳ nghỉ ngắn.

Thứ hai, cô muốn giải phóng bản thân khỏi những ràng buộc mà cô đã trói buộc mình, những ham muốn dai dẳng vẫn tiếp tục hành hạ cô từ thời thơ ấu.

Nó không dễ dàng như vẻ bề ngoài để cô đối mặt với tổn thương của mình. Trái tim Charlotte vẫn còn đau đớn vì sự mất mát và thất vọng to lớn mà cô cảm thấy. Ngay cả khi mối quan hệ của họ lạnh nhạt, không đứa trẻ nào có thể dễ dàng cắt đứt mối quan hệ với mẹ mình. Hành động tâm sự với Roel là cách cô trút bầu tâm sự và giải thoát cho bản thân.

Nhưng thật bất ngờ, nó đã khơi dậy cảm giác phẫn nộ và đồng cảm của Roel. Khi anh ấp con bướm xinh đẹp nhất trong đêm và khẳng định con đường cô đã đi một mình suốt những năm qua, cô cảm thấy một điều gì đó bị kìm nén bấy lâu trong sâu thẳm trái tim mình trào ra không thể kìm nén.

Đó là cảm giác cô đơn mà cô đã cố gắng kìm nén hết lần này đến lần khác trong nhiều năm. Đó là điểm yếu mà Charlotte đã cố gắng che giấu bằng vẻ ngoài mạnh mẽ trước những người khác. Đó là những khung cửa sổ lạnh giá của mùa đông và cái bóng đơn độc của mùa hè.

Khi con bướm đó dang đôi cánh vàng kim được trang trí bằng phù hiệu của một hoa hồng, Charlotte cảm thấy như mình cũng được giải thoát. Trong một khoảnh khắc ở đó, cô cảm thấy như Roel là người thân của mình, như thể họ là những người bạn cũ đã ở bên nhau trong nhiều năm.

Lý trí của Charlotte nhanh chóng kéo cô ra khỏi sự mê muội, nhưng cảm giác đó vẫn còn đọng lại trong trái tim cô, như thể nó đã in sâu vào đó.

Nếu là trong quá khứ, Charlotte sẽ không bao giờ chấp thuận việc qua đêm cùng phòng với Roel. Nhưng bây giờ, ý nghĩ để anh ngủ trên ghế sofa khiến cô đau đớn không thể giải thích được.

Trong khi Charlotte đang mất kiểm soát cảm xúc, đối mặt với tất cả những cảm giác lạ lẫm chưa từng trải qua, thì Roel gặp khó khăn trong việc cố gắng kiềm chế bản thân về mặt sinh lý.

Có lẽ vì biết sẽ gặp mẹ ở đây nên Charlotte đã chọn cách ăn mặc táo bạo. Đó là sự phản đối mang tính biểu tượng của cô đối với Đế quốc Austine bảo thủ và những giá trị độc hại mà họ đại diện. Bất kể lý do tại sao, nó làm cho sự quyến rũ chết người của cô thậm chí còn gây chết người hơn.

Để tóm được gấu áo của Roel, Charlotte phải dịch gối sang một bên và lảo đảo về phía trước, khiến cơ thể cô đổ phịch xuống giường. Đôi mắt ngọc lục bảo to, mờ sương của cô ngước nhìn anh, thu hút anh.

'Rượu hơi quá mạnh rồi.'

Roel nhanh chóng tìm cho mình một cái cớ.

Anh nghĩ rằng mình đã có được khả năng miễn nhiễm với những mỹ nhân sau khi nhìn thấy Alicia và Nora ngày này qua ngày khác trong 3 năm qua. Tuy nhiên, anh chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây. Đó không chỉ là về hình dáng bên ngoài của Charlotte; đôi mắt trong sáng, ngây thơ của cô, trái ngược với vẻ thông minh, sắc sảo thường ngày đó, cũng mạnh mẽ một cách đáng sợ.

Quan trọng nhất, Nguyên Thuộc Tính của Charlotte hiện đang khơi dậy những ham muốn đen tối nhất của Roel một cách dữ dội.

Sorofya là một gia đình quý tộc lớn với nhiều thành viên trong Gia tộc, và hầu hết họ đều chọn áp dụng Tam Nguyên Thuộc Tính Chính. Tuy nhiên, những người sở hữu mức độ cao hơn của Huyết Mạch High Elves, đặc biệt là Charlotte, người đã trải qua 'Khôi phục Huyết mạch Nguyên thủy', sẽ áp dụng Nguyên Thuộc Tính độc nhất của Sorofya để thay thế.

—Nguyên Thuộc Tính Trung Thành.

Tương tự như các Nguyên Thuộc Tính khác của Lục địa Sia, Nguyên Thuộc Tính Trung Thành của Sorofya phát triển thông qua việc điều chỉnh hành động của một người với tinh hoa của Nguyên Thuộc Tính. Tuy nhiên, vì bản thân Sorofya là những người cai trị nên khái niệm về lòng trung thành đối với họ chủ yếu áp dụng cho gia đình và đức tin của chính họ.

Tuy nhiên, đối với những người phụ nữ của Gia tộc Sorofya, lòng trung thành mang một ý nghĩa khác khi họ kết hôn. Trọng tâm của nó sẽ chuyển từ toàn bộ Gia tộc Sorofya sang Gia tộc mà họ cùng chồng xây dựng. Nói cách khác, họ sẽ hết lòng vì chồng, không khuất phục cho đến chết. Ngay cả con la cứng đầu nhất cũng không cầm nổi ngọn nến đối với họ.

Đặc điểm này đã trở thành nguồn gốc của bi kịch cho nhiều cô con gái của Sorofya. Có rất nhiều quý tộc trên Lục địa Sia, nhưng một khi con gái của Sorofya chọn nhầm người, họ sẽ bị ràng buộc vào một cuộc đời khốn khổ.

Đây cũng là lý do tại sao Charlotte rất sợ kết hôn. Đó là con đường không lối thoát đối với cô.

Roel có thể hiểu cô đến từ đâu, nhưng theo một cách vặn vẹo, nó cũng kích động ham muốn chiếm hữu của đàn ông. Nếu anh có thể gài bẫy được cô gái ngây thơ chưa từng có kinh nghiệm yêu đương này, anh sẽ có một người yêu không bao giờ quay lưng lại với mình.

Lòng trung thành tuyệt đối—những từ này mang một loại ma thuật nào đó khiến tâm trí của Roel trở nên quá nóng. Trong thế giới vật chất của giới quý tộc, nơi mà sự trụy lạc là phổ biến, có được một người bạn đời đức hạnh và chỉ hết lòng vì mình là điều đáng mơ ước.

Vào thời điểm quan trọng này, Roel đỏ bừng nhanh chóng triệu hồi mana của mình và tung hai ma pháp lên mình chỉ bằng một cái vẫy tay.


Động Vật Máu Lạnh
Điều chỉnh suy nghĩ của bạn một cách hợp lý, giảm đáng kể khả năng đưa ra quyết định liều lĩnh trong chốc lát.

Mình Đồng Da Sắt
Làm cho cơ thể bạn cứng như đá. Tác dụng phụ cũng rõ ràng—thứ đã cứng lại không thể mở rộng ra được nữa.


Một trong những thần chú là để giảm nhiệt, và một là để kiềm chế cơ thể của chính mình một cách mạnh mẽ. Dưới tác dụng của hai thần chú, Roel hơi rùng mình khi cúi đầu nhìn Charlotte một lần nữa. Sau đó, đột nhiên, anh lảo đảo về phía trước.

"R-Roel?"

Roel giật lấy chiếc gối từ tay Charlotte và đặt nó vào chỗ cũ trước khi bế cô vào tư thế bế Công chúa và đặt cô xuống giường ngay ngắn. Sau đó, anh kéo chăn lên và đắp cho cô thật khít. Chuyển động của anh nhanh đến mức khiến Charlotte phải kinh ngạc.

"Roel, anh..."

"Ngủ đi."

"N-Nhưng anh..."

"Nghe lời tôi. Ngủ đi."

"..."

Roel nhẹ nhàng xoa đầu Charlotte khi nói những lời đó. Thái độ của anh dịu dàng đến nỗi Charlotte thấy mình không biết phải nói gì. Cô kéo chăn lên một chút và che đi nửa dưới khuôn mặt. Sau một hồi im lặng, cuối cùng cô khẽ gật đầu.

Thấy rằng Charlotte cuối cùng cũng lắng nghe mình, Roel thở phào nhẹ nhõm. Anh dập tắt ngọn nến cạnh giường trước khi lúng túng di chuyển cơ thể cứng đờ của mình ra khỏi phòng.

Chỉ sau khi đóng cánh cửa lại sau lưng, anh mới hóa giải được hai thần chú mà mình đã niệm. Anh chưa bao giờ cảm thấy kiệt sức về thể chất và tinh thần như vậy trước đây.

"Cô gái đó thực sự là một người khó đối phó."

Roel vò đầu bứt tóc khi anh tự nhận xét một cách bất lực. Anh úp mặt xuống chiếc ghế sofa mềm mại trong phòng khách và nghĩ về tình huống trớ trêu mà mình đang gặp phải.

"Đối với cặp đôi giành được căn phòng đẹp nhất cho con bướm rực rỡ nhất thực sự ngủ riêng, mình đoán chúng ta thực sự là có một không hai nhỉ?" Roel lẩm bẩm với chính mình.

Trong khi suy nghĩ về mọi thứ đã xảy ra trong ngày, hình bóng của một cô gái tóc nâu vàng chắc chắn hiện lên trong tâm trí anh khi ý thức của anh bắt đầu mờ dần. Trước khi anh biết điều đó, anh đã chìm vào giấc ngủ sâu.


✦✧✦✧


Đã nhiều năm kể từ lần cuối Roel ở trong thế giới của những giấc mơ.

Lần này, anh thấy mình đang trong một cuộc hành trình xuyên qua một thế giới thiếu ánh sáng. Điểm xuất phát của anh là một cao nguyên đầy những vũng nước bùn, như thể trời vừa mới mưa rất to. Những mảnh cây xanh rải rác trên đất. Có những cây cổ thụ cành dài đến mức cong xuống đất, trông gần giống như những chiếc xúc tu bí ẩn.

Giống như lần đầu tiên đặt chân đến thế giới mộng mơ này, đầu óc anh vô cùng mơ hồ, không thể hình thành bất kỳ suy nghĩ hợp lý nào. Như thể anh là một con rối trên dây—hoặc có thể đơn giản là anh đã quen thuộc với vùng đất này theo bản năng—cơ thể anh bắt đầu tiến về phía trước theo cách riêng của nó.

Kỳ lạ thay, động tác của anh cực kỳ chính xác, như thể nó đã được lập trình cẩn thận từ trước. Chưa một lần chân anh bị lún xuống vũng bùn mặc dù anh có những hành động thiếu suy nghĩ.

Roel đi đi đi lại lại, bước qua những ngọn cỏ non, cũng như những thân cây to lớn nhưng mềm nhũn của những thân cây đổ gục. Thời gian dường như là một khái niệm không tồn tại ở đây, và dần dần, cảm giác về khoảng cách của anh cũng bắt đầu mờ dần.

Thỉnh thoảng, anh sẽ gặp phải một số tảng đá khổng lồ cao chót vót như những ngọn đồi nhỏ trên mặt đất, và những tảng đá này trở thành điểm mốc cho anh một cảm giác tiến triển nhỏ. Tuy nhiên, bất kể anh đi bao lâu, bầu trời vẫn âm u, không thể hiện bất kỳ dấu hiệu nào của thời gian trôi qua.

Roel tiếp tục bước đi một cách vô thức như vậy trong một khoảng thời gian không thể biết được. Cuối cùng, anh đến được sâu trong một cụm núi, và bên dưới bóng của vách đá, anh thấy mình đang đứng trước một người phụ nữ tóc vàng kim đang ngồi trên ngai vàng.

Người phụ nữ tóc vàng kim từ từ mở mắt ra, để lộ tròng mắt màu cam giống mèo.

Roel cảm thấy như thể đầu của mình đột nhiên bị dìm xuống đáy biển băng giá, khiến các giác quan của anh nhanh chóng quay trở lại. Anh nhanh chóng lấy lại quyền kiểm soát cơ thể mình một lần nữa.

"Ta chưa bao giờ nghĩ rằng ai đó sẽ có thể tìm thấy mình ở đây."

Một giọng nữ lạnh lùng vang lên bên tai Roel. Hầu như không có bất kỳ dao động nào trong giọng điệu của cô ấy, nhưng lời nói của cô ấy thể hiện sự ngạc nhiên. Tuy nhiên, điều đó sớm được thay thế bằng sự thất vọng.

"Một đứa trẻ?"

Đó là một tiếng lẩm bẩm nghe không khác gì một tiếng thở dài. Cô ấy nhìn Roel với một chút bực tức. Có vẻ như vẻ ngoài trẻ con của Roel không khiến cô ấy tin tưởng lắm. Tuy nhiên, sự tò mò của cô vẫn được khơi dậy.

"Một người trẻ tuổi như ngươi mà có thể tiếp cận ta, xem ra ngươi là một người phi thường xuất chúng. Tuy nhiên, những thần đồng xuất hiện trong hơn 1000 năm qua nhiều như sao trên trời, nhưng phần lớn đều nhanh chóng lụi tàn. Chỉ cần cố gắng để sống sót, được chứ? Ít nhất, cho đến cuộc gặp gỡ tiếp theo của hai ta."

Sau khi nói những lời đó, người phụ nữ nhắm mắt lại một lần nữa, và Roel cũng chìm vào giấc ngủ sâu.


<Trans Note>

Cái sinh vật dễ thương gì thế này (☞゜ヮ゜)☞ Charlotte

Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro