Chương 155: Tôi Khá Mạnh Đấy

"Kingmaker..."

Một giọng nói khàn khàn nhưng quen thuộc vang vọng bên tai Roel, đánh thức ý thức của anh.

Rung lắc.

Cả thế giới rung chuyển.

Đây là những gì Roel cảm thấy trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh. Sự mệt mỏi tấn công cơ thể anh, khiến anh uể oải đến mức anh cảm thấy như mình vừa chạy một cuộc chạy marathon. Mí mắt Roel nặng trĩu đến nỗi anh khó có thể mở chúng ra, nhưng xung quanh anh ồn ào đến chói tai.

Anh có thể nghe thấy tiếng la hét xung quanh mình—rất nhiều tiếng la hét—đến từ nhiều người khác nhau. Hầu hết trong số họ có giọng nói cộc cằn của một người đàn ông. Cùng lúc đó, anh cũng nghe thấy tiếng đồ vật không ngừng rơi xuống tấm ván gỗ.

Ngoài ra, còn có tiếng 'tách tách' mà Roel thường nghe thấy từ máy tính của mình ở kiếp trước. Nói một cách chính xác hơn, nó nghe giống như ai đó đang giẫm lên một loại chất lỏng nhớt nào đó.

Ngoài ra còn có một số âm thanh mà Roel đã quen thuộc. Một trong số đó là âm vang được tạo ra khi hai vật thể kim loại va chạm với nhau, và thứ còn lại là âm thanh của vũ khí xé thịt. Đây là những âm thanh thường được tạo ra trong chiến tranh.

'Chờ một chút, chiến tranh á?'

Khi từ đó thoáng qua tâm trí Roel, anh lập tức mở mắt ra, chỉ để thấy xung quanh mình hoàn toàn tối đen.

"C-Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Roel bối rối trước bóng tối bao trùm, và điều đó khiến anh cảm thấy bất an. Mặt đất bên dưới anh cảm thấy lạnh khi chạm vào. Anh cố gắng hết sức để đứng dậy, chỉ để một chấn động bất ngờ khiến anh ngã nhào xuống.

Đó là một nỗ lực thất bại, nhưng nó đã cung cấp cho Roel một số thông tin.

Bóng tối, rung chuyển, mọi thứ rơi xuống mặt đất bằng gỗ, tiếng chiến đấu phía trên anh và tiếng sóng biển — Roel nhanh chóng hiểu được tầm quan trọng của tất cả những yếu tố này kết hợp lại. Rốt cuộc, anh đã trải nghiệm điều này một lần trước đây.

Chưa kể, còn có một thứ khác trực tiếp thông báo cho anh về tình hình mà anh đang gặp phải.


Cảnh báo!

Cảnh báo!

Cảnh báo!

Hệ thống đã phát hiện các triệu chứng Thức Tỉnh Huyết Mạch.

Kích hoạt hệ thống hỗ trợ Thức Tỉnh Huyết Mạch...

Kích hoạt Trạng thái Nhân chứng.

Phiêu lưu và tự do, chiến tranh và hy sinh. Giống như những con sóng vỗ không ngừng, họ bướng bỉnh và không khuất phục. Các vết nứt trên đá quý kéo dài, và vàng sẽ chìm trong đáy đại dương sâu thẳm.

Đếm ngược đến khi kết thúc Trạng thái Nhân chứng: 119 giờ 17 phút

Tiến độ Thức Tỉnh Huyết Mạch: 11%

Đánh Giá: Thấp (6)


"Đúng như mình mong đợi!"

Roel xoa trán khi nhìn vào giao diện Hệ thống của mình. Dựa theo miêu tả từ Hệ thống, anh đã biết rõ mình đang ở đâu.

—Hạm Đội Vàng Kim.

"Lần này là 5 ngày sao?"

Trên thực tế, Roel rất vui mừng với diễn biến hiện tại. Vô số câu hỏi xung quanh Hạm đội Vàng kim và Hội Hiền Triết Chạng Vạng đang ăn mòn tâm trí anh.

'Mục tiêu của các tổ chức đó là gì? Winstor Ascart và vị trí của Gia tộc Ascart trong Hội là gì? Ai là kẻ thù? Ai là đồng minh?'

Roel hoàn toàn không biết gì, và anh nóng lòng muốn nhận được một số câu trả lời.

Có một thông báo khác từ Hệ thống cũng thu hút sự chú ý của anh.


Phước Lành Peytra
Một sự tồn tại vĩ đại mang nhiều kỳ vọng cho bạn. Cô ấy đã ban cho bạn một phước lành cho sự sống còn của bạn.
Tác Dụng: Tăng cường tất cả các Thuộc Tính trong ba phút tiếp theo. Mức độ cường hóa khác nhau tùy thuộc vào Thuộc Tính mana của người dùng.
Số lần sử dụng còn lại: 1


"Peytra... Đó là tên của người phụ nữ đó, phải không?" Roel lẩm bẩm trong hơi thở của mình.

Suy nghĩ của anh quay trở lại với người phụ nữ tóc vàng kim với đôi mắt mèo hẹp. Mặc dù ký ức của anh về cô rất mơ hồ, nhưng anh vẫn có thể nhớ cảm giác khó chịu mà anh cảm thấy khi có mặt cô ấy.

Nếu 'uy nghi' là ấn tượng mà Grandar để lại cho anh trong lần gặp đầu tiên, thì ấn tượng mà Peytra để lại cho anh là 'bí ẩn'.

Roel có thể nói rằng Peytra là một tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, nhưng anh không thể đánh giá chính xác mức độ sức mạnh của cô ta. May mà cô ấy không có ác ý với anh.

Dựa trên lý thuyết 'triệu hồi linh hồn Anh hùng' của Roel, cuộc gặp gỡ giữa anh và Peytra cũng là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Hoặc có lẽ, có thể là do họ có tính cách bổ sung cho nhau.

Đoạn lịch sử này rõ ràng chứa đầy nguy hiểm, vì vậy thật nhẹ nhõm khi có sự giúp đỡ của cô ấy, đặc biệt là trong tình huống hiện tại mà anh đang gặp phải.

Bùm!

Một tiếng nổ khác vang lên từ boong phía trên, theo sau là những tiếng kêu đau đớn. Rung lắc dữ dội khiến Roel không còn cách nào khác là phải hạ thấp người xuống một lần nữa, nhưng không ngờ, hành động này lại khiến anh đụng phải một thân hình mềm mại quen thuộc.

"Hử?"

Đầu óc Roel nhất thời trống rỗng. Trong lòng anh dâng lên một loại dự cảm cực kỳ đáng ngại, vội vàng quay đầu về phía cảm giác. Một luồng mana nhanh chóng truyền vào tay anh tạo ra một chút phát quang mờ nhạt hầu như không thắp sáng được bóng tối đen như mực.

Đúng như anh dự đoán, một gương mặt quen thuộc xuất hiện.

"Đựu moá!"

Roel đột nhiên cảm thấy một cơn đau nửa đầu ập đến. Anh nhìn chằm chằm vào cô gái tóc nâu vàng bên cạnh mình với sự thất vọng và hối hận.

Trong khi Roel đặt nhiều kỳ vọng vào Trạng thái Nhân chứng này, anh cũng sợ nó không kém. Có một người bạn đồng hành chắc chắn sẽ là một sự đảm bảo tuyệt vời đối với anh, nhưng anh khó có thể khiến mình cảm thấy như vậy nếu người bạn đồng hành là Charlotte.

Không phải Charlotte yếu đuối hay là gánh nặng, mà là anh không thể chịu được ý nghĩ đặt cô vào nguy hiểm cùng với mình.

Anh đã đưa Nora vào Trạng thái Nhân chứng cùng với mình vào lần trước, nhưng họ đang ở giữa cuộc đối đầu với Peter Kater khi đó, vì vậy nó vẫn có thể được coi là một cách để trốn thoát. Tuy nhiên, lần này, Charlotte đã bị lôi kéo vào đó mà không có lý do chính đáng nào cả.

Charlotte là một người thuộc tầng lớp thượng lưu. Cô là ngôi sao của thế giới thời trang và là điểm sáng của bất kỳ cuộc tụ họp xã hội nào, thần đồng kinh doanh có thể ảnh hưởng đến nền kinh tế thế giới. Chiến trường chắc chắn không phải là nơi cô thuộc về, và nó quá nguy hiểm đối với cô.

Roel nhìn chằm chằm vào bóng dáng bất tỉnh trước mặt với cảm giác tội lỗi trong lòng, nhưng anh không thể làm gì được nữa. Vì vậy, anh đỡ cô dậy khỏi sàn gỗ lạnh lẽo và bắt đầu kiểm tra vết thương trên cơ thể cô.

'Vâng, mọi thứ đều ổn... Đợi đã, không đúng!'

Sức nóng quay trở lại cơ thể anh một lần nữa, nhanh hơn anh có thể tưởng tượng. Anh nhanh chóng lắc đầu và thoát ra khỏi cơn mê.

"Charlotte! Charlotte, tỉnh lại đi!"

Sau khi đảm bảo rằng cô không bị thương và nhịp tim cũng như nhịp đập của cô bình thường, anh bắt đầu lay người cô để đánh thức cô. Nhiều khả năng, cô chỉ bất tỉnh do tác động của việc vào Trạng thái Nhân chứng, tương tự như những gì đã xảy ra với anh.

Anh tiếp tục lắc cô một lúc trước khi mắt cô cuối cùng khẽ mở ra.

"Roel?"

"Vâng, là tôi đây. Cô đang cảm thấy thế nào vào lúc này?"

"Tôi vẫn bình thường. Chờ một chút, nơi này là nơi nào?"

"Chúng ta nên ở trong một con tàu vào lúc này."

"Một con tàu?"

Đối mặt với một cô gái tóc nâu vàng bối rối vẫn còn hơi choáng váng khi thức dậy trong một môi trường xa lạ, Roel nuốt nước bọt và nói thêm.

"Chính xác hơn, tôi tin rằng chúng ta đang ở trên một trong những con tàu của Hạm đội Vàng kim."


✦✧✦✧


Vài phút sau, trong bóng tối mà họ đang ở, với tiếng ồn xung quanh ồn ào, hiếu chiến, Roel nhanh chóng giải thích hoàn cảnh của họ, khiến Charlotte chết lặng.

"Huyết Thống Ascart... thực sự có khả năng như thế này à?"

"Đúng vậy. Tôi đã trải qua điều này một lần trước đây, nhưng có nhiều lần tôi chỉ còn sống sót qua kẽ răng."

Chỉ cần nhớ lại chuyến hành trình về quá khứ tại Thánh đô Loren đã khiến anh cảm thấy hơi nặng nề trong lòng. Anh nhìn Charlotte và nói với giọng mâu thuẫn.

"Sức mạnh này cực kỳ nguy hiểm và tôi không thể kiểm soát hoàn toàn nó. Tôi không nghĩ rằng tôi cũng sẽ liên lụy đến cô... Tôi xin lỗi, Charlotte."

Với sự hối hận trong đôi mắt vàng kim của mình, Roel đưa ra lời xin lỗi chân thành.

Charlotte im lặng một lúc khi lắng nghe tiếng va chạm của vũ khí và tiếng kêu đau đớn vang lên phía trên, và khuôn mặt cô không khỏi có chút tái nhợt. Hai tay cô từ lâu đã siết chặt thành nắm đấm vì lo lắng. Tuy nhiên, mặc dù vậy, cô không có ý định khuất phục trước sự yếu đuối của mình.

"Anh không có lỗi trong chuyện này. Nếu chúng ta thực sự phải chịu trách nhiệm về vấn đề này, thì tôi là người đã thuê anh điều tra Hạm đội Vàng kim ngay từ đầu. Anh chỉ đang hoàn thành nghĩa vụ của mình trong thỏa thuận."

Charlotte hít một vài hơi để bình tĩnh lại trước khi tiếp tục xác nhận các ma cụ mà cô có trong tay.

"Khả năng của anh chính xác là những gì chúng tôi cần. Chúng ta sẽ không có cơ hội nào tốt hơn thế này để khám phá những bí mật đằng sau Hạm đội Vàng kim. Anh không cần phải suy nghĩ quá nhiều về nó; anh chỉ đang thực hiện yêu cầu mà tôi đã thực hiện. Nếu bất cứ ai phải xin lỗi, tôi nên là người làm như vậy. Chính tôi đã làm liên lụy đến anh."

Roel ngạc nhiên nhìn Charlotte. Anh không mong đợi cô sẽ tha thứ cho anh hoàn toàn. Nó khiến anh cảm thấy rất xúc động đến nỗi anh bắt đầu lóng ngóng trong lời nói của mình.

"Không, tôi..."

"Đừng lo, tôi sẽ bảo vệ anh."

"Huh?"

Charlotte lấy ra mặt dây chuyền quanh cổ và chiếc nhẫn cô đeo trên ngón tay trước khi nở một nụ cười với Roel. Đó là một nụ cười gượng gạo, có thể là nụ cười lớn nhất mà cô từng cho anh thấy. Tuy nhiên, đó là một biểu hiện khiến trái tim anh đập thình thịch.

Roel đưa tay lên trước mặt để che tầm nhìn của mình về cô trong giây lát khi anh càu nhàu bất lực.

"Cô đang nói về chuyện gì vậy? Trong những lúc như thế này, tôi nên là người..."

Bùm!

Lời nói của Roel bị cắt ngang bởi một vụ nổ. Không giống như những lần trước, vụ nổ này đã xảy ra ở vùng lân cận của họ—một phần của boong ngay trên đầu của cặp đôi đã bị nổ tung trực tiếp bởi trận chiến đang diễn ra. Những tiếng động bị bóp nghẹt bên ngoài đột nhiên trở nên rõ ràng hơn nhiều khi một tia sáng len lỏi vào khoang tàu.

Cùng lúc đó, một bóng người cũng lọt qua lỗ hổng.

Roel và Charlotte ngay lập tức lao về góc khi vụ nổ xảy ra, nhưng ngay sau đó, họ nhận ra điều bất thường.

Hình bóng rơi xuống đang đập khá mạnh. Dưới tia nắng chiếu vào, hai người nhìn thấy một sinh vật hình người, mặt cá từ dưới đất bò lên. Máu tươi chảy ra từ cơ thể nó, chứng tỏ nó đã bị thương.

Khi ngẩng đầu lên, sinh vật này tình cờ nhìn thấy hai cô cậu trốn trong góc đang ngơ ngác nhìn nó.

-Gblu!

Sinh vật này phát ra một tiếng kêu kỳ quái, dường như rất phấn khích khi được gặp con người. Mana bao phủ cơ thể nó đột nhiên tăng lên khi nó mở rộng miệng, để lộ ba hàng răng giống như dao găm.

Hình ảnh đáng sợ này khiến khuôn mặt của Charlotte hoàn toàn tái nhợt. Cô tiến lên một bước với cơ thể run rẩy khi giơ chiếc nhẫn phát sáng trên tay lên.

"Roel, cẩn thận..."

Kể từ thời điểm sinh vật bí ẩn này xuất hiện trước mắt họ, sự cảnh giác của Charlotte đã được nâng cao đến mức tối đa. Áp lực mà cô cảm nhận được từ sinh vật này đã cho phép đánh giá sơ bộ về sức mạnh của nó—nó gần tương đương với siêu việt Nguyên Bản Cấp 5—nhưng cô không thể chắc chắn liệu nó có sở hữu phương tiện đặc biệt nào hay không...

Trong khi cô đang truyền mana của mình để chuẩn bị kiềm chế sinh vật, một người khác được bao bọc bởi mana đỏ thẫm đã lao tới từ bên cạnh cô.

Roel nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với cơ thể hạ thấp xuống đất để giảm lực cản không khí. Chỉ trong nháy mắt, anh đã đến được hình người cao 2 mét. Anh tung nắm đấm về phía trước, và mana đỏ thẫm tạo ra một làn sóng xung kích mạnh mẽ thổi bay đầu của sinh vật đó vào bức tường của khoang tàu.

Bang!

Với một âm thanh chói tai, cái đầu giống cá của sinh vật đó nổ tung như một quả dưa hấu bị đập nát, và chất nhớt của nó bắn tung tóe khắp mặt đất. Phần thân dưới không bị thương của nó co giật dưới tia nắng mặt trời trước khi gục xuống đất. Từ đầu đến cuối, nó chưa bao giờ có cơ hội vung móng vuốt sắc nhọn về phía họ.

Charlotte tạm dừng thần chú của mình khi cô há hốc mồm nhìn chằm chằm vào kẻ thù đã gục ngã. Đó cũng là lúc Roel quay lại và tình cờ bắt gặp ánh mắt của cô.

"Chà... Bản thân tôi cũng khá mạnh đấy."

Đứng ngay bên cạnh xác sinh vật, Roel gãi má khi nói.


<Trans Note>

Ýe Trạng thái Nhân chứng đây rồi và lần này là Arc Hạm Đội Vàng Kim của Charlotte (。•̀ᴗ-)۶

Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro