Chương 29: Khẩu Chiến
50.000 xu Vàng?
Như thể một gáo nước lạnh đã dội vào ngọn lửa trong lòng Arwen ngay khi ông nghe được 'thỏa thuận' mà Roel đưa ra cho mình. Ông hoàn toàn bối rối nhìn Roel, bản năng đầu tiên của ông là bác bỏ cái giá vô lý đó. Tuy nhiên, là một người chuyên nghiệp, ông tự nhắc nhở mình rằng mình đang đối phó với một đứa trẻ ở đây và nhanh chóng bình tĩnh lại.
"Thiếu gia Roel, ngài có thể không quen với giá thị trường, nhưng số tiền ngài yêu cầu quá cao."
Arwen lúng túng xoa hai lòng bàn tay vào nhau khi nói với vẻ mặt mâu thuẫn.
"50.000 xu Vàng đã đủ để mua một căn nhà bên trong Thánh Đô. Đối với một mặt hàng, mức giá này là quá cao. Ngay cả một bộ áo giáp có khắc chữ cũng không đắt đến thế đâu."
"Áo giáp có khắc chữ? Xin lỗi, nhưng ông đang muốn so sánh kho báu của Gia tộc Ascart của bọn ta với hàng hóa được sản xuất hàng loạt phải không?" Roel giận dữ gầm lên.
Tận dụng tốt danh tiếng là một tiểu bạo chúa của mình, anh đập nắm đấm xuống bàn một cách đầy uy nghiêm.
"Làm sao loại rác rưởi đó có thể được xếp ngang hàng với những gì ta đang cung cấp ở đây? Cha ta nói rằng đó là hàng độc nhất vô nhị, trị giá ít nhất cũng phải vài chục nghìn!"
Roel không ngần ngại rút tên Carter ra để gây áp lực lên Arwen.
Nghe những lời đó, vẻ mặt mâu thuẫn của Arwen càng sâu hơn khi ông lo lắng trả lời.
"Nhưng Thiếu gia Roel, chúng tôi vẫn chưa có cơ hội xem món đồ mà ngài đưa cho. Tôi e rằng mức giá ngài yêu cầu vượt xa ngân sách hiện tại của chúng tôi..."
"Ông Arwen, ta có thể đảm bảo tác dụng của nó. Nếu mặt hàng không hoạt động, ta sẽ hoàn lại tiền đầy đủ cho ông ngay lập tức. Ta đã nhân danh lên đó để thể hiện sự chân thành của mình, vậy ông sẵn sàng trả giá bao nhiêu cho cổ vật của ta?"
Thấy Roel sẵn sàng đi bao xa để bảo đảm cho món đồ của mình, Arwen nhanh chóng bắt đầu đánh giá lại tình hình hiện tại.
Mức giá chấp nhận được do trụ sở trung ương đưa ra cho Yêu cầu 172 là từ 0 đến 20.000 xu Vàng, nhưng Hiệp Hội Thương Nhân Sorofya có quy định trong đó các chi nhánh mua mặt hàng có thể lấy chênh lệch giá làm hoa hồng để khuyến khích họ chủ động hơn trong việc kinh doanh, mua sắm các mặt hàng được yêu cầu.
Theo điều khoản này, hầu hết các chi nhánh sẽ đưa ra mức tối đa là 15.000 xu Vàng để họ có thể lấy 5.000 xu Vàng còn lại cho mình.
Tuy nhiên, xét về khả năng hợp tác lâu dài với Roel trong việc bán kho báu của Gia tộc Ascart, Arwen đã quyết định đưa ra một thỏa thuận có lợi hơn cho anh. Ông suy nghĩ một lúc trước khi cuối cùng lên tiếng.
"Tôi nghĩ rằng 18.000 xu Vàng là một mức giá phù hợp. Thiếu gia Roel, ngài thấy thế nào?"
Arwen lo lắng nhìn cậu bé trước mặt, cậu bé có vẻ như không biết các quy tắc của ngành. Ông lo lắng rằng người sau sẽ nổ tung khi nghe thấy mức chênh lệch giá quá lớn so với lời đề nghị ban đầu. Nói như vậy, Arwen cũng đã giải quyết khá nhiều khách hàng khó tính trong nhiều năm, vì vậy ông tự tin vào khả năng thuyết phục Roel chấp nhận mức giá đưa ra của mình.
Tuy nhiên, trái ngược với mong đợi của ông, Roel đặt tách trà xuống bàn, đứng dậy và bắt đầu bước ra khỏi phòng dành cho khách mà không nói một lời nào.
"Hở? Đ-Đợi đã, Thiếu gia Roel! Ngài đi đâu thế?"
Arwen ngay lập tức đứng dậy và di chuyển nhanh chóng để chặn lối thoát của chàng trai tóc đen.
"Ông Arwen, ta nghi ngại về sự chân thành của ông. Mức giá mà ông đưa ra cho ta thậm chí còn chưa bằng một nửa mức giá đưa ra ban đầu của ta."
"Thiếu gia Roel, tôi đảm bảo với ngài rằng tôi không có ý định lừa đảo. Đơn giản là lời đề nghị ban đầu của ngài quá cao. 18.000 xu Vàng là giới hạn số tiền chúng tôi có thể cung cấp cho ngài."
Arwen nói với vẻ mặt chân thành nhất có thể. Gần như thể ông sẽ không kiếm được một xu vàng nào từ giao dịch này cả.
Roel lặng lẽ nhìn Arwen một lúc trước khi anh gật đầu với nụ cười hiểu ra.
'Mẹ kiếp, chắc ông đang nghĩ ta là con mồi bất lực trên thớt phải không? Được rồi, ta sẽ chỉ cho ông cách đàm phán thỏa thuận đúng đắn!'
"Ta hiểu rồi. Có vẻ như quy mô của Chi Hội Thành phố Ascart vẫn còn quá nhỏ."
Sự thất vọng hiện lên trên khuôn mặt Roel khi anh bước tới và vỗ nhẹ vào ngực Arwen.
"Cái gì?"
"Ông Arwen, ta biết khả năng tài chính của chi nhánh ông có hạn nên ta sẽ không làm khó ông. Tại đây, ta sẽ sớm tới Thánh Đô để dự sinh nhật của Công chúa và ta tin rằng Tổng Bộ Hiệp Hội Thương Nhân Sorofya của Thần Giáo Quốc Saint Mesit sẽ có đủ khả năng đáp ứng yêu cầu của ta."
"!!!"
Những lời đó khiến Arwen mở to mắt và mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuống lưng ông.
'Đợi một chút, câu chuyện lẽ ra không diễn ra như thế này.'
Nếu những gì Roel đề cập là sự thật, Arwen sẽ không chỉ bỏ lỡ hai giao dịch sinh lời ồ ạt cho chi nhánh của mình, mà đánh giá của ông trong Hiệp Hội Thương Nhân cũng sẽ bị hủy hoại hoàn toàn!
Trên thực tế, Tổng Bộ Hiệp Hội Thương Nhân Sorofya của Thần Giáo Quốc Saint Mesit, dài và ghê gớm như cái tên, chỉ cao hơn Chi Hội Thành phố Ascart nửa bậc. Họ chắc chắn sẽ bị cám dỗ bởi lợi nhuận mà Roel có thể mang lại cho họ và rất có thể sẽ đưa ra cho anh một thỏa thuận ngọt ngào.
Sau đó, khi các đối thủ của Arwen biết được rằng ông đã phá hỏng thương vụ này ngay tại chi nhánh của mình, chắc chắn rằng họ sẽ nổ tung vấn đề này để loại bỏ một đối thủ cạnh tranh nội bộ.
Liệu người kế vị của Gia tộc Ascart có đến tận Thánh Đô để bán đồ của mình mà không có lý do gì không? Chưa kể, đây là hạng mục do trụ sở trung ương yêu cầu nên chắc chắn họ sẽ rất coi trọng vấn đề này.
Đến lúc đó, ông sẽ bị gắn mác là người kém cỏi.
Arwen không thể chấp nhận kết cục như vậy, đặc biệt khi người quản lý Tổng Bộ Hiệp Hội Thương Nhân Sorofya của Thần Giáo Quốc Saint Mesit chính là 'người bạn cũ' của ông, người đã 'chăm sóc rất chu đáo' cho ông trong những năm còn trẻ.
Điều đó đã quyết định nó. Arwen nghiến răng và quyết định.
"Thiếu gia Roel, xin hãy bình tĩnh một lát ạ. Tại sao hai ta không làm điều này thay vào đó? Chỉ cần món đồ đó không có vấn đề gì sau khi kiểm tra, tôi sẽ bỏ ra 25.000 xu Vàng cho nó ngay."
Sợ Roel sẽ từ chối mình, ông hít thở sâu hai hơi trước khi tiếp tục thuyết phục.
"Tôi biết rằng mức giá này có thể không đủ để làm ngài hài lòng, nhưng tôi có thể thành thật nói với ngài rằng mức giá ước tính cao nhất cho Yêu cầu 172 chỉ là 20.000 xu Vàng. Tôi sẽ tự bỏ tiền túi của mình tặng thêm 5.000 xu Vàng như một cử chỉ của tình bạn. Tôi có thể nhân danh Sia thề rằng ngay cả Tổng Bộ ở Thần Giáo Quốc Saint Mesit cũng không thể đưa ra mức giá này cho ngài."
Nghe được lời thề của Arwen, vẻ mặt của Roel cuối cùng cũng dịu đi một chút. Anh dành thời gian để suy nghĩ về lời đề nghị trước khi từ từ quay trở lại chỗ ngồi của mình. Anh nhìn chằm chằm vào doanh nhân xảo quyệt trước mặt mình một lúc lâu trước khi gật đầu đồng ý.
"Rất tốt, ta sẽ tin tưởng ông vì đã thề nhân danh của Sia. Vậy thì hãy làm theo mức giá mà ông đã đề xuất nhé. Tuy nhiên, ta có hai điều kiện."
Hãy tiếp tục và nêu rõ chúng.
"Thứ nhất, ta xin nhận trước 1/5 số tiền đó làm tiền đặt cọc để mang về cho cha ta. Thứ hai, vì một số lý do, cha ta không muốn người khác biết những hàng hóa này đến từ Gia tộc Ascart. Vì vậy, bọn ta sẽ không ký bất kỳ thỏa thuận nào hoặc thừa nhận giao dịch này. Ta mong đợi mức độ bảo mật cao nhất từ ông."
"Tôi hiểu. Ngài không cần phải lo lắng. Hiệp Hội Thương Nhân Sorofya của chúng tôi nổi tiếng về tính bảo mật đẳng cấp thế giới, vì vậy ngài có thể yên tâm rằng sẽ không có ai khác biết về giao dịch này."
Arwen vui mừng khôn xiết khi thấy mình đã thuyết phục được Roel. Ông tiếp tục thảo luận chi tiết với Roel trong bữa trà trước khi đưa cho Roel một hộp tiền và dẫn anh ra khỏi Hiệp Hội Thương Nhân.
"Anna, ông Arwen nói rằng ngày mai sẽ có một lô hàng mới về, nên ngày mai chúng ta sẽ lại ghé qua."
"Vâng, thưa Thiếu gia. Tôi sẽ sắp xếp cho phù hợp."
Sau khi đưa ra chỉ dẫn cho Anna, Roel lên xe trước khi tạm biệt Arwen.
"Ta sẽ gặp ông vào ngày mai, ông Arwen."
✦✧✦✧
Bên trong cỗ xe đang trên đường trở về nhà, Roel vuốt ve chiếc hộp chứa đầy xu Vàng khi anh nghĩ về cuộc trao đổi trước đó với Arwen. May mắn thay, anh đã khai thác được tuổi trẻ và danh tiếng bạo chúa của mình để làm lợi thế trong quá trình đàm phán.
Là một kẻ ngu dốt và liều lĩnh của Gia tộc Ascart hùng mạnh, anh có quyền trở nên vô lý, và điều này khiến Arwen lý trí gặp khó khăn vô cùng khi đối phó với anh. Đầu tiên, Arwen không có vấn đề gì khi tin rằng Roel sẽ bán đồ của mình tại Thánh Đô trong cơn tức giận.
Trên thực tế, Roel không thể đợi đến sinh nhật của Nora và thực hiện giao dịch tại Thánh Đô. Anh cần phải giải quyết nó trong tháng này.
Tuy nhiên, không đời nào Arwen có thể biết được điều đó. Để bảo vệ 'kho báu của Gia tộc Ascart' cho riêng mình, ông đã chọn cách chấp nhận thua lỗ trong thương vụ đầu tiên để xây dựng mối quan hệ làm việc thân thiện.
Tuy nhiên, thật không may cho ông, Roel không có kế hoạch tiếp tục giao dịch với Sorofya.
Sẽ rất mạo hiểm đối với anh khi đột nhiên lôi mọi thứ ra và ném chúng vào thị trường, vì về lâu dài nó có thể gây ra sự chú ý không mong muốn. Hơn nữa, anh sẽ không thể giải thích điều đó với cha mình, Carter, nếu người sau biết được điều đó. Tuy nhiên, nếu chỉ có một món đồ...
"Đó chỉ là một chiếc Đèn Trấn Hồn và đây là lần đầu tiên mình làm việc này. Mình không thể xui xẻo đến mức bị bắt ngay lần đầu tiên, phải không?" Roel lạc quan lẩm bẩm.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro