Chương 221: Nàng Tiểu Thiên Thần Và Dây Xích
Lời cam kết trung thành của Cynthia đến quá đột ngột khiến Roel phải mất một lúc mới hiểu được sự thật.
'Ảnh hưởng của những tồn tại cao hơn đối với những tồn tại thấp hơn thông qua Nguyên Thuộc Tính lớn hơn mình nghĩ.' Roel nghĩ.
Không biết gì về anh, Cynthia không chỉ đi đến quyết định này dưới ảnh hưởng của Peytra. Điểm mạnh của Roel cũng nằm trong danh sách cân nhắc của cô.
Việc những kẻ dị giáo đi theo Thánh Tử của họ là điều hoàn toàn bình thường vì sau này có thể giao tiếp với thần của họ và ban phước lành, nhưng thực tế rằng Roel là một Nhiếp chính đầy quyền lực và có ảnh hưởng chắc chắn cũng đóng một vai trò rất lớn. Điều đó có nghĩa là họ đáng để dồn sức vào việc cùng anh.
Mặc dù Sorofya đối xử khá tốt với những kẻ dị giáo nhưng đức tin của họ vẫn đặt vào Tam Nguyên Thuộc Tính Chính. Nếu có bất kỳ rủi ro nào xảy ra, họ sẽ không gặp vấn đề gì khi cắt đứt liên hệ với Lính đánh thuê Tường Sắt. Mặt khác, Roel đã là một trong số họ với tư cách là Thánh Tử của Bất Khuất Giáo, vì vậy họ có thể yên tâm rằng anh sẽ không bỏ rơi họ.
Quyết định bất ngờ của Cynthia tuy táo bạo nhưng không phải vì liều lĩnh. Roel duyên dáng chấp nhận lời cam kết trung thành của cô trước khi tiếp tục thảo luận chi tiết.
Ban phước của Peytra là một động lực to lớn, nhưng con người là sinh vật có nhu cầu. Phần thưởng vật chất cũng quan trọng không kém trong việc thúc đẩy động lực. Anh đã xem quá nhiều chương trình có cảnh con người giết nhau vì tiền nên không nhận ra điều này.
Hiện tại anh có quyền hợp pháp ở đây với tư cách là Thánh Tử của Bất Khuất Giáo, nhưng anh phải có một lễ vật hữu hình để củng cố và duy trì lòng trung thành của họ đối với anh. Sẽ thật ngu ngốc khi cho rằng Bất Khuất Giáo sẽ phục vụ anh vô điều kiện, đặc biệt nếu họ không nhìn thấy một tương lai tươi sáng hơn với anh.
Đội lính đánh thuê Tường Sắt đã hoạt động ở Rosa hơn một thập kỷ nay. Họ đã đầu tư rất nhiều vào mạng lưới tình báo của mình và bắt đầu kinh doanh khá nhiều công việc kinh doanh ở đây, vì vậy sẽ thật đáng tiếc nếu yêu cầu họ từ bỏ tất cả những tài sản này. Ít nhất, Roel không có ý định bảo họ làm điều gì đó khiến họ phải chịu tổn thất lớn như vậy.
Trên hết, Lính đánh thuê Tường Sắt đã phục vụ với tư cách là vệ binh của Charlotte được một thời gian, vì vậy sẽ là không khôn ngoan nếu làm xáo trộn mọi thứ một cách không cần thiết. Những vệ binh mạnh mẽ và trung thành không dễ gì có được, vì vậy anh hy vọng họ sẽ tiếp tục hoàn thành nghĩa vụ đó, nếu không anh sẽ vô cùng hối hận nếu có chuyện gì xảy ra với Charlotte.
Theo một nghĩa nào đó, thật tốt khi anh đã bảo vệ Lính đánh thuê của Tường Sắt vì điều đó khiến họ thậm chí còn đáng tin cậy hơn, nghĩa là họ có thể được tin cậy để đảm bảo sự an toàn của Charlotte.
Vì vậy, sau khi thảo luận kỹ lưỡng với Cynthia, Roel quyết định áp dụng một biện pháp tạm thời và chia Lính đánh thuê Tường Sắt thành 'Trụ sở chính của Lãnh địa Ascart' và 'Chi nhánh Rosa'. Chi nhánh Rosa sẽ hoạt động như bình thường trong khi Trụ sở chính của Lãnh địa Ascart sẽ cung cấp cho lính đánh thuê sự hỗ trợ đặc biệt về mặt tinh thần, chỗ ở, cơ sở đào tạo và nhu yếu phẩm hàng ngày. Nó yêu cầu nó sẽ giúp các thành viên gia đình của lính đánh thuê ổn định cuộc sống ở lãnh thổ và tìm việc làm.
Về tầm quan trọng, Roel coi Lính đánh thuê Tường Sắt thậm chí còn quan trọng hơn quân đội của Ascart vì đây sẽ là đội quân riêng của anh.
Nói cách khác, ngay cả khi anh không kế thừa vị trí lãnh chúa lãnh địa của Carter, Cynthia và nhóm lính đánh thuê của cô vẫn sẽ đi theo anh do anh là Thánh Tử của họ. Họ sẽ trở thành những đồng minh vững chắc nhất và con át chủ bài lớn nhất của anh.
Mặt khác, Cynthia rất cảm động trước những nguồn lực mà Roel sẵn sàng dành cho họ, và điều đó cũng khẳng định phỏng đoán của cô—Roel thực sự coi họ là của riêng mình.
Hai người họ đã thảo luận chi tiết trong vài giờ trước khi đi đến thống nhất. Roel mời cô đi ăn trưa, nhưng Cynthia từ chối với lý do trang phục không phù hợp. Bộ trang phục cô mặc bên dưới áo giáp là không trang trọng, và việc một quý cô cởi bỏ áo giáp cũng có vẻ không lịch sự.
✧✦✧✦
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến lúc Nora và Carter phải lên đường tới biên giới phía đông.
"Có vẻ như đã đến lúc hai ta phải chia tay một lần nữa. Anh sẽ nhớ em chứ?"
"..."
Trong phòng khách của Seyer Tower, Nora nhấp một ngụm trà rồi nhìn chàng trai tóc đen trước mặt bằng ánh mắt đầy trìu mến. Roel đảo mắt khi nghe những lời của cô, và phải một lúc sau anh mới thở dài nhẹ nhàng và đưa ra câu trả lời.
"...Một chút."
"Hể, em hiểu rồi... Anh dường như đã trở nên trung thực hơn trong vài năm qua."
"Anh chỉ muốn tận dụng tốt hơn khoảng thời gian có hạn mà hai ta có với nhau. Em có xu hướng khá bận rộn mà."
"Haa. Đã có quá nhiều việc phải làm trong hai năm qua."
Nora có vẻ hơi tiếc nuối khi trả lời. Cô chăm chú nhìn Roel với đầu tựa lên tay mình rồi đột nhiên cô đứng dậy.
"Nora?"
"Ngồi yên đó."
Khi cô bước đến gần hơn, Roel cảm thấy hơi choáng ngợp trước sự hiện diện và hương thơm của cô, khiến đầu anh hơi choáng váng. Cô đặt một đầu gối lên chiếc ghế mà Roel đang ngồi trước khi nhìn xuống anh. Bàn tay cô đưa ra chạm nhẹ vào ngực Roel.
"Anh biết không... vẻ mặt thất vọng mà anh thể hiện khi hai ta chia tay thật đáng yêu, nhưng em rất đau lòng khi phải rời xa anh. Đó thực sự là một vấn đề nan giải."
"...Em có biết điều hối tiếc lớn nhất của anh gần đây là gì không?"
"Nó là gì thế?"
"Đáng lẽ anh không nên khuyến khích em vào ngày hôm đó."
Roel ôm đầu thất vọng khi nói những lời đó, nhưng câu trả lời của anh chỉ mang lại nụ cười trên khuôn mặt Nora.
"Biểu hiện bối rối của anh trông cũng rất quyến rũ. Chẳng phải em đã bảo anh đừng quyến rũ em theo cách như vậy sao?"
"Anh không làm thế! Hãy nói cho anh biết anh đang quyến rũ em như thế nào đi, anh sẽ thay đổi liền luôn!"
Cảm nhận được cơ thể Nora bắt đầu run rẩy và hơi thở của cô trở nên nặng nề hơn, Roel sử dụng 'Phản đối', nhưng nó không kém hiệu quả. Nhìn thiếu niên đang vùng vẫy dưới mình, mặt cô bắt đầu đỏ bừng.
"Này, anh có cho phép em xích anh bằng dây xích chó không?"
"...Câu trả lời không phải là hiển nhiên sao?"
"Làm ơn á, chỉ một lần thôi mà."
"Không bao giờ!"
Trước sự phản đối kịch liệt của chàng trai tóc đen, Nora chỉ có thể bĩu môi bất mãn. Biểu hiện trẻ con hiếm hoi của cô khiến Roel mất cảnh giác, khiến anh choáng váng trong giây lát.
"Quên nó đi, bây giờ em sẽ ôm anh ra ngoài."
Không thể thực hiện được tham vọng điên rồ nhất của mình, Nora chỉ có thể chuyển sang điều gì đó khả thi hơn. Cô cúi xuống và vòng tay quanh cổ Roel, áp cơ thể ấm áp của họ vào nhau. Sự mềm mại của lồng ngực và nhịp tim rõ ràng của cô khiến Roel hơi sững người.
Đã lâu rồi Roel mới tận hưởng được sự thoải mái trong vòng tay của Nora. Hai người tiếp tục ôm nhau một lúc lâu, hơi thở của người sau mới bình tĩnh lại.
"Cảm giác này cũng không quá tệ cho một lời chia tay."
"Đó là cách chia tay thông thường. Em mới là người kì lạ đấy."
"Lại nói xấu em nữa à? Anh đúng là một đối tượng nguy hiểm."
Nora nhẹ nhàng gặm vai Roel, khiến mặt Roel đỏ bừng vì hình phạt thân mật bất ngờ này. Có một khoảnh khắc im lặng đầy yêu thương giữa họ trước khi Nora bắt đầu thì thầm những lời chia tay vào tai anh.
"Anh đang có ý định đi đến Rừng Karon phải không?"
"Vâng, anh đang đến đó để tìm mã thông báo."
"Hãy hứa với em rằng anh sẽ rút lui khi gặp nguy hiểm. Không có gì quan trọng hơn sự an toàn của anh, anh có hiểu điều đó không?"
"...Vâng vâng."
Lời nói của Nora khiến trái tim Roel ấm áp. Hai người họ tiếp tục thì thầm với nhau một lúc nữa trước khi tách ra. Nhận được món tráng miệng ngọt ngào của mình, Nora nhảy lên xe ngựa với vẻ hài lòng và rời đi cùng với các vệ sĩ của Thần Giáo Quốc.
Ở một mức độ nào đó, cô đã hoàn thành mục tiêu của mình ở đây, vô hiệu hóa hôn ước giữa Roel và Charlotte một cách hiệu quả. Sau khi đảm bảo rằng Roel hiện đã khỏe mạnh, cô không còn lý do gì để trì hoãn kế hoạch của mình nữa.
Vị trí Công chúa của Thần Giáo Quốc mang lại cho cô uy tín và vinh quang, nhưng nó cũng đặt lên vai cô những trách nhiệm to lớn. Cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc cống hiến phần lớn thời gian của mình cho lợi ích của nhân loại.
Roel cũng hiểu cô đến từ đâu. Đôi khi cô có thể tỏ ra độc đoán và mạnh mẽ, nhưng trái tim cô tràn đầy công lý, lòng trắc ẩn, trách nhiệm... và, vâng, cả bạo dâm nữa.
Người tiếp theo rời đi sau Nora là Carter. Ông không có lời chia tay đặc biệt nào dành cho Roel, ngoại trừ việc nói với anh đừng quan hệ với những người phụ nữ khác và tập trung nỗ lực nâng cao khả năng siêu việt của mình, đặc biệt là phương tiện sinh tồn. Trông ông gần như lo lắng rằng một ngày nào đó con trai mình sẽ đột ngột qua đời!
Roel bối rối trước sự lo lắng không thể giải thích được của Carter, nhưng anh gật đầu đáp lại lời khuyên của Carter. Carter vỗ vai anh trước khi nhảy lên ngựa và phóng đi.
Với điều này, cuộc khủng hoảng cuối cùng đã kết thúc. Cả ba bên có liên quan đến vụ việc gần như lố bịch này đều đã quay trở lại nơi xuất phát. Ở một mức độ nào đó, Nora, Charlotte và Alicia cũng kiếm được một số lợi ích từ việc này.
Roel thở dài thật sâu khi gánh nặng cuối cùng cũng được trút bỏ khỏi trái tim anh. Anh cảm thấy như mình vừa trải qua thử thách khó khăn nhất trong cuộc đời.
Anh cũng đã bước ra ngoài với những lợi ích, đạt được thành công mục tiêu của mình—xóa bỏ các tác dụng phụ từ ma thuật và đưa Bất Khuất Giáo về dưới sự bảo vệ của mình. Bước tiếp theo của anh là tìm kiếm Treant say rượu mà Isabella đã đề cập.
Một tin tốt là Lính đánh thuê Tường Sắt đã có kinh nghiệm thực hiện các nhiệm vụ ở Đế Quốc Austine, vì vậy Roel có thể dựa vào họ rất nhiều cho chuyến thám hiểm. Trên hết, nhóm của họ sẽ không nổi bật vì việc các nhóm lính đánh thuê đi khắp Lục Địa Sia để thực hiện nhiệm vụ là điều bình thường.
Chỉ là Roel đã gặp phải một vấn đề nhỏ trước khi khởi hành—Alicia.
"Anh trai ạ, tại sao anh không cho phép em đi cùng anh? Anh nên biết rằng em sẽ không còn là gánh nặng cho anh nữa!"
Roel cảm thấy đau nửa đầu khi Alicia gõ cửa và yêu cầu được đi cùng anh trong chuyến thám hiểm, thậm chí không ngần ngại rơi nước mắt. Bất chấp lời cầu xin của cô gái tóc bạc, anh vẫn kiên quyết từ chối yêu cầu của cô.
Anh phải thừa nhận rằng Alicia thực sự rất mạnh mẽ lúc này, nhưng điều đó không cản trở mong muốn của Roel là cô được an toàn. Trước sự ngạc nhiên của anh, sau khi nhận ra rằng anh sẽ không thay đổi quyết định về vấn đề này, Alicia đột nhiên thay đổi giọng điệu và chấp nhận lời đề nghị của anh.
"Em hiểu rồi, Anh trai ạ. Em sẽ quay lại trang viên của Ascart trước và đợi anh quay lại."
"Hả? T-Tốt, điều đó sẽ tuyệt vời."
Theo bản năng, Roel có thể cảm nhận được rằng có điều gì đó đáng ngờ từ sự thay đổi thái độ đột ngột của Alicia, nhưng anh không tìm hiểu sâu hơn về nó. Xử lý được hai vấn đề khó khăn hơn, anh thở phào nhẹ nhõm. Người cuối cùng, Charlotte, không cần phải chia tay nhiều vì cô sống không xa lắm. Trên hết, xét đến các dự án hợp tác giữa Rosa và Lãnh địa Ascart đang được triển khai, cô có thể ghé qua bất cứ khi nào cô muốn với lý do là một chuyến công tác.
"Hãy chăm sóc tốt bản thân nhé anh yêu. Em sẽ cố gắng hoàn thành công việc của mình ở đây và đến thăm anh sớm nhất có thể."
Dù đang ở nơi công cộng nhưng Charlotte vẫn hôn nhẹ lên má Roel như lời hứa với anh. Cô đứng trên tường thành khi nhìn đoàn xe của Roel rời Thành phố Rosa. Cùng lúc đó, trên xe ngựa, Roel cũng quay lại nhìn thành phố sôi động mà mình sắp rời đi. Anh nghĩ về cuộc gặp đầu tiên với Charlotte và thỏa thuận họ đã đạt được với nhau, và tất cả đều có cảm giác thật kỳ quái.
"Có lẽ, định mệnh có tồn tại ở thế giới này?"
Chàng trai tóc đen đang tiến về Đế Quốc Austine dưới màn đêm bao phủ và lẩm bẩm với chính mình.
Cùng lúc đó, dưới ánh trăng bạc, một bóng dáng tiên nữ hòa vào bóng tối của cỗ xe, biến mất trong nháy mắt.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro