Chương 293: Thần Linh Sánh Vai
Tại cổng thành phía đông Leinster, một người đàn ông trung niên gầy gò đi cùng với vô số đệ tử áo bào trắng cầm đuốc trên tay, vây chặt một chàng trai tóc đen.
Gió đêm không ngừng gào thét, nhưng không khí ở đây dường như đã hoàn toàn tĩnh lặng.
Giọng nói của Bradley vang vọng dưới bầu trời đêm, khiến mọi người hướng mắt về phía Roel và chờ đợi phản hồi của anh.
Câu hỏi đó tỏ ra khó trả lời đối với Roel vì nó tình cờ đánh vào điểm mù của anh. Không đời nào anh có thể quen được với những lãnh đạo của Thánh Nghị, đặc biệt là ở thế hệ hiện tại. Anh không thể trả lời câu hỏi của Bradley.
Anh đứng lặng dưới ánh đuốc vàng, dường như đang trầm tư.
Không có phản ứng, trong mắt Bradley bùng lên sát ý. Với nụ cười lạnh lùng, Bradley giơ tay lên, chuẩn bị ra lệnh xé Roel thành từng mảnh, nhưng người sau đột nhiên lên tiếng vào lúc này.
"Bradley, ai đã biến một kẻ ngu ngốc như ngươi thành giám mục vậy? Ngươi đang cố xâm phạm quyền riêng tư của các lãnh đạo, đặc biệt là trước một đám đông như vậy?"
Lời quở trách sôi sục của Roel đã làm mất đi vẻ tự tin của Bradley. Hắn đã quá lo lắng đến mức không thể cân nhắc được hàm ý trong câu hỏi của mình. Việc thăm dò thông tin cá nhân của những lãnh đạo Thánh Nghị, đặc biệt là ở nơi công cộng, thực sự là rất không phù hợp, nhưng dù biết lỗi của mình nhưng hắn vẫn không sẵn lòng lùi bước trong vấn đề này.
Vấn đề là việc đồng ý với lời quở trách của Roel có nghĩa là hắn sẽ phải tổ chức một cuộc gặp riêng với người sau để xác định danh tính của anh. Đây chắc chắn không phải là điều mà Bradley cảm thấy thoải mái vì hắn là một Khiển Rối Nhân.
Bất cứ khi nào Khiển Rối Nhân phóng ý thức của mình vào con rối để điều khiển, cơ thể chính của họ sẽ mềm nhũn và dễ bị tấn công, đó là lý do tại sao họ phải giấu cơ thể chính của mình ở một nơi an toàn trước khi tham gia chiến đấu.
Tất nhiên, những Khiển Rối Nhân sẽ học được một số ma thuật phòng thủ trong trường hợp họ ở trong tình thế không thể sử dụng đến con rối của mình. Tuy nhiên, không cần phải nói cũng biết rằng một Khiển Rối Nhân không có con rối sẽ tương đối yếu hơn so với những người đồng cấp của họ trong các Hội Học Giả khác.
Có khả năng cao rằng Roel là gián điệp nên Bradley không đời nào có thể đồng ý gặp mặt trực tiếp với anh.
"...Ngài không cần phải lo lắng về những người khác. Họ là những đệ tử có niềm tin vững chắc vào Mẫu Thần," Bradley bình tĩnh trả lời.
Hắn không hề biết rằng Roel đã đoán trước được câu trả lời đó.
"Ý ngươi là niềm tin vững chắc?"
Đôi mắt vàng kim của Roel tỏa ra tia sáng lạnh lùng khi khuôn mặt anh nhăn nhó vì giận dữ.
"Có thể trước đây ta đã tin những lời đó, nhưng kể từ khi đến đây, ta chỉ có thể cảm nhận được một cảm xúc từ ngươi và cấp dưới của ngươi—sợ hãi!"
"Ngài nói gì?" Bradley gầm lên.
Roel phớt lờ sự bộc phát của hắn. Thay vào đó, anh liếc nhìn đám đông xung quanh một cách không hài lòng trước khi lớn tiếng đặt câu hỏi.
"Cứu Tinh Giáo mất chưa đầy một tuần để chiếm được 3/4 Leinster. Đó có phải là cách ngươi đền đáp sự tin tưởng của ban lãnh đạo? Nhờ sự kém cỏi của ngươi mà kẻ thù đã nắm bắt được hành động của Pronte và ám sát ngài ấy trên đường đến đây. Trong khi tất cả các ngươi đang chạy trốn trước kẻ thù, vinh quang của Mẫu Thần có thoáng qua trong tâm trí ngươi dù chỉ một lần không?
Ngươi, Bradley Danis, chẳng hơn gì một kẻ cặn bã hèn nhát! Thậm chí ngươi còn không dám nói về đức tin trước sự hiện diện của ta!
Những gì vị lãnh đạo trẻ tuổi Douglas đã làm cách đây nhiều thế kỷ xứng đáng được gọi là đức tin! Ngài ấy đã bước vào vòng tay của Sứ Thần chúng ta dành cho Mẫu Thần và linh hồn ngài ấy sẽ ở lại với Mẫu Thần mãi mãi. Còn ngươi thì sao, Giám mục Bradley? Ngươi đã làm gì để chứng tỏ niềm tin của mình vào Mẫu Thần mà dám nói ra điều đó với ta?"
Cái nhìn chói tai và những lời nói mạnh mẽ của Roel khiến trái tim Bradley chao đảo vì kinh hãi.
Câu chuyện về lãnh đạo Douglas đã không còn được lưu truyền trong Thánh Nghị từ lâu, nhưng Bradley đã quá quen thuộc với nó. Rốt cuộc, hắn ở cùng Khiển Rối Hội với Douglas.
Douglas là một trong những thủ lĩnh ban đầu của Thánh Thị trong Khiển Rối Hội, được biết đến với tài năng đặc biệt giúp hắn ta đạt đến Nguyên Bản Cấp 2 khi còn rất trẻ. Điều đáng tiếc là hắn ta đã phải chết sớm khi đang cố gắng ngăn chặn kẻ thù của mình giữa nhiệm vụ.
Câu chuyện của Douglas đã gây ra khá nhiều chấn động vào thời đó, nhưng nhiều thế kỷ trôi qua là quá đủ để hầu hết mọi thứ đều bị lãng quên. Những người duy nhất còn nhớ đến Douglas là những người trong Khiển Rối Hội.
Có khả năng Roel đã biết được chuyện của Douglas qua hồ sơ ở trụ sở chính. Sự so sánh mà anh đưa ra giữa Douglas và Bradley là một sự so sánh tinh tế nhưng sắc bén.
Douglas đã có thể đạt đến Nguyên Bản Cấp 2 và trở thành lãnh đạo của Thánh Nghị khi còn rất trẻ. Mặt khác, Bradley chỉ gần như đạt được Nguyên Bản Cấp 2 sau ngần ấy năm, và hắn vẫn giữ chức giám mục cho đến ngày nay.
Vì đức tin của mình, Douglas đã chiến đấu anh dũng và cuối cùng bước vào vòng tay của một trong những Sứ Thần. Mặt khác, Bradley chỉ chịu thất bại thảm hại và buộc phải ẩn náu trong lâu đài Worcester.
Đơn giản là không có sự so sánh giữa hai người họ.
Bradley thấy mặt mình đỏ bừng, nhưng hắn không dám mở miệng nữa. Roel đã khéo léo tìm ra danh tính của hắn, và điều đó là quá đủ để khiến hắn sợ hãi.
'Người này thật sự là Thánh Sứ sao?'
Đôi mắt của Bradley lo lắng đảo quanh nơi đó.
May mắn thay, Roel không có ý định theo đuổi vấn đề này. Anh hít một hơi thật sâu để xoa dịu cơn tức giận trước khi bình tĩnh hỏi.
"Ngươi hỏi ai đã phái ta đến đây à; ta sẽ trả lời câu hỏi đó. Đó là một cuộc bỏ phiếu nhất trí từ các lãnh đạo để ta đến đây từ Cảng Twohorn. Có vẻ như ngươi vẫn chưa nhận được thư từ cấp trên nên lần này ta sẽ bỏ qua sự thiếu tôn trọng của ngươi vì sự thiếu hiểu biết đó. Nhưng không có lần sau đâu, Bradley Danis."
"Cảng Twohorn?"
Việc đưa ra một gợi ý tinh tế khác khiến Bradley mở to mắt.
Đó là nơi an nghỉ của một trong những Sứ Thần, khiến nơi đó trở thành thánh địa cho những tín đồ của Mẫu Thần. Đó cũng là nơi Douglas mất mạng.
Đây là thông tin bí mật chỉ có những người đứng đầu Thánh Nghị mới biết, và Bradley là một trong số ít giám mục được biết thông tin đó. Trên thực tế, hắn đã đến thăm nơi đó khi còn trẻ.
Việc Roel đến từ Cảng Twohorn là bằng chứng cho thấy anh có mối liên hệ với các lãnh đạo. Dần dần, Bradley bắt đầu tin vào những tuyên bố của Roel.
Mặt khác, Roel nhận thấy sâu sắc phản ứng của Bradley khi anh đề cập đến Cảng Twohorn, vì vậy anh quyết định đẩy xa hơn một chút.
"Ngay cả khi ngươi không thể nhận ra ta, ngươi vẫn có thể nhận ra khí chất này, phải không? Đây là ân sủng mà Sứ Thần đã ban cho ta."
Roel giơ tay lên một cách duyên dáng, và một làn sương trắng nguyên sơ bắt đầu hội tụ trên lòng bàn tay anh. Đó là hào quang băng giá đáng sợ từ con quái vật đã phá hủy nhiều nền văn minh trong quá khứ thông qua sự tồn tại tuyệt đối của nó, Băng Hà Nhân.
Nó tạo ra một làn sóng bất an trong lòng các môn đệ, nhưng điều mà Bradley cảm thấy là một sự hoài nghi tột độ.
Đó là khí tức của Sứ Thần đang yên nghỉ dưới đáy biển sâu!
Là một người đã từng đến Cảng Twohorn, hắn không thể nào nhầm lẫn khí chất của Sứ Thần với bất cứ thứ gì khác. Đây là cú hích cuối cùng thuyết phục hắn hoàn toàn về danh tính của Roel là Thánh Sứ, và mắt hắn bắt đầu nóng lên vì kích động.
"V-Vâng, tôi biết! Tôi nhận ra nó! Kính thưa Thánh Sứ, tôi thành thật xin lỗi vì sự xấc xược trước đó của mình! Những người còn lại đang làm gì thế? Hãy cất vũ khí ngay lập tức!" Bradley hét lên.
Các đệ tử nhanh chóng cất vũ khí và tiêu tán mana đã truyền vào khi sự nghi ngờ trong mắt họ nhanh chóng được thay thế bằng sự tôn kính. Cùng lúc đó, đội quân bù nhìn người-bọ cạp cũng vội vàng lùi lại.
Bradley bước đến gần Roel với nụ cười thân thiện trên môi.
"Thánh Sứ đại nhân, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi. Tôi đã nhận được tin trước đó rằng Sartoni đã chặn và giết ngài Pronte, điều này khiến tôi quá nhạy cảm về sự xuất hiện của ngài. Tôi xin lỗi sâu sắc vì sai lầm của mình."
'Sartoni? Đó có phải là thủ lĩnh của Cứu Tinh Giáo không?'
Roel không đáp lại lời xin lỗi của Bradley. Thay vào đó, anh liếc nhìn thành phố tối tăm phía sau cổng thành và hỏi.
"Tình hình hiện tại ở đó thế nào?"
"Thánh Sứ đại nhân, e rằng không ổn lắm..."
Bradley bắt đầu kể lại những sự việc xảy ra trong mấy ngày qua. Hắn không thể không nhận thấy khuôn mặt của Roel đang dần tối sầm lại và điều đó khiến tim hắn lỡ nhịp.
Hiện giờ hắn đang ở trong tình thế tuyệt vọng. Một khi thất bại trong nhiệm vụ được ban điều hành giao phó, người duy nhất hắn có thể dựa vào để lên tiếng thay mặt mình chính là Thánh Sứ đứng trước mặt. Vì vậy, hắn quyết định đi lại cẩn thận với Roel và cố gắng giành được thiện chí của anh.
Trước sự ngạc nhiên của hắn, có một vẻ kỳ lạ trên khuôn mặt Roel khi hắn bắt đầu nói về những người lính mặc áo giáp đen và những nhân vật mặc áo choàng đen lảng vảng quanh thành phố vào ban đêm.
"Đưa ta đến tiền tuyến," Roel ra lệnh sau một lúc trầm ngâm.
Bradley nhanh chóng gật đầu và đích thân hộ tống Roel tới.
Họ phải mất nửa giờ mới đến được tiền tuyến, nơi đang diễn ra một cuộc chiến khốc liệt.
Các đệ tử của Thánh Nghị đang la hét đau đớn trước những lời thì thầm báng bổ của những con quái vật đó, khiến họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rút lui hàng phòng thủ hết lần này đến lần khác. Lý do duy nhất khiến những con quái vật đó không thể dẫm nát họ là do những mũi tên và ma thuật tầm xa đến từ phía sau, nhưng điều đó sẽ không đủ để giúp họ chiến thắng trong trận chiến.
Đơn giản là có quá nhiều quái vật xuất hiện từ trong bóng tối.
Cứu Tinh Giáo đang chiến đấu trong một cuộc chiến tiêu hao chống lại các thế lực khác ở Leinster. Chúng sẽ đích thân dẫn đầu cuộc tấn công vào ban ngày và nghỉ ngơi vào ban đêm, chuyển công việc gây áp lực lên kẻ thù cho những con quái vật này. Chiến thuật này cho phép chúng bảo toàn sức mạnh của lực lượng nòng cốt trong khi nhanh chóng khiến kẻ thù kiệt sức.
Tệ hơn nữa, việc chúng không thể giao chiến với những con quái vật này trong những trận cận chiến có nghĩa là chúng sẽ không thể duy trì tuyến phòng thủ chống lại nó. Bất kỳ phần đất nào chúng giành được trong ngày sẽ bị mất ngay lập tức vào ban đêm.
Với chiến lược này, Cứu Tinh Giáo đã đánh bại thành công tất cả các thế lực khác. Những người duy nhất còn lại là Thánh Nghị và Học viện Saint Freya.
Rõ ràng là Thánh Nghị đã phải chịu thêm một thất bại nặng nề nữa vào đêm nay.
Tình hình ở tiền tuyến đã gieo rắc sự tuyệt vọng trong lòng tất cả các đệ tử, và những lời thì thầm gây điên cuồng chỉ khiến trạng thái tinh thần của họ trở nên tồi tệ hơn. Ngay cả sự xuất hiện của quân tiếp viện cũng không nâng cao được tinh thần của họ.
Lông mày của Roel nhướn lên khi nhìn thấy lũ quái vật. Anh quay lại nhìn Bradley và hỏi.
"Đó có phải là con quái vật mà ngươi nói đến không?"
"Đúng vậy, thưa Thánh Sứ."
Lời xác nhận mang lại nụ cười khinh thường trên môi Roel, và anh bắt đầu đi thẳng về phía tiền tuyến. Bradley kinh hãi lập tức lao tới ngăn cản, nhưng hắn chợt nhận ra có điều gì đó khiến hắn chết lặng tại chỗ.
'Đợi chút, sao đầu mình không còn đau nữa?'
Sự ngạc nhiên của Bradley không hề làm chậm bước chân của Roel.
Nó tạo ra một cảnh tượng đặc biệt. Trên chiến trường nơi mọi người đang rút lui, một chàng trai tóc đen đang tiến lên một mình. Mọi ánh mắt tự nhiên đổ dồn vào anh.
Khi anh bước về phía trước, một nhịp đập bí ẩn lan ra từ cơ thể anh. Nó làm giảm bớt nỗi đau khổ của các đệ tử và khôi phục lại lý trí và sự bình tĩnh của họ.
Vào thời điểm cuối cùng anh cũng đến được hàng đầu của tuyến phòng thủ, cơ thể anh đã lấp lánh ánh sao. Hình bóng nhỏ bé của anh giống như một pháo đài cao chót vót che chở cho mọi người khỏi những con quái vật đó.
Bradley chết lặng trước sự việc kỳ diệu này. Các chiến binh thấy mình đang nhìn chằm chằm vào nhân vật xa lạ đang đứng trước mặt họ với hơi thở dồn dập, không chắc chắn về chuyện gì đang xảy ra.
Chàng trai tóc đen giơ cao thanh kiếm và quay mặt về phía các đệ tử với vẻ mặt trang nghiêm. Đôi mắt vàng kim của anh sáng rực rỡ như thể nó tràn ngập hơi ấm của mặt trời.
"Ta, Thánh Sứ Roel, đã được các lãnh đạo giao nhiệm vụ tiếp viện cho Leinster và cứu những người anh chị em của ta khỏi đau khổ.
Hỡi những người sùng kính Mẫu Thần, đã đến lúc các ngươi phải đứng vững và bảo vệ danh dự của Ngài. Một phép màu đã giáng xuống vì mục đích của chúng ta. Ngài đã ban phước cho chúng ta bằng sự bảo vệ của mình khỏi những lời thì thầm báng bổ của lũ quái vật đó!
Mẫu Thần hiện đang quan sát chúng ta. Đây là cơ hội để các ngươi chứng minh đức tin của mình. Hãy sát cánh cùng ta và chúng ta sẽ đánh đuổi những sinh vật ghê tởm này bằng những phước lành mà Ngài đã ban tặng!"
Chàng trai tóc đen dang rộng hai tay như thể anh là một vị Thần đang ôm lấy quần chúng.
Có một khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi trước khi những tiếng reo hò chói tai và những tiếng la hét xung trận nổ ra trước mặt anh. Sự mặc khải do Thánh Sứ mang đến đã khơi dậy niềm tin của các môn đệ. Họ trừng mắt nhìn lũ quái vật đang đứng trước mặt với đôi mắt đỏ hoe vì mê sảng.
Trong bầu không khí sôi nổi như vậy, chàng trai tóc đen cuối cùng cũng ra lệnh.
"Tiến công!"
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro