Chương 316: Chân Kết

Sự đoàn kết mà con người thể hiện khi đối mặt với khủng hoảng thật đáng khích lệ và sự sẵn sàng hy sinh bản thân vì nhau của họ thật cảm động.

Như đã nói, vẫn còn những hạn chế mà sức mạnh tập thể có thể đạt được. Đơn giản là có một số thực thể trên thế giới mà phàm nhân không thể chống lại được. Đôi khi, khoảng cách về sức mạnh có thể lớn đến mức không có số lượng nào có thể hy vọng vượt qua được.

Bùm!

Những vụ nổ sét kinh hoàng vang vọng khắp Leinster lần thứ 11, nhưng mana vẫn tiếp tục phun ra với động lượng không ngừng như thể nó là vô hạn. Priestley tiếp tục đứng tại chỗ với chiếc đèn lồng màu xanh lá cây trong tay, không hề di chuyển một inch nào, nhưng những người bảo vệ và học viên trên tường Học viện đã bị buộc phải hoảng loạn bỏ chạy.

Ở phía sau đám đông đang chạy trốn là Antonio kiệt sức. Anh ấy có thể cảm thấy hoàn toàn không có sự dao động về sức mạnh của các tia sét, và có thể dễ dàng suy ra kẻ thù đang làm gì.

Priestley đang cố gắng bảo toàn sức mạnh của mình. Không muốn lãng phí sức lực chống lại Antonio, hắn chọn phát động một cuộc bắn phá liên tục tương đương với sức mạnh của một siêu việt Nguyên Bản Cấp 2 thay vì tung ra toàn lực.

Nhưng ngay cả như vậy, Antonio đã sắp đạt đến giới hạn của mình.

Khi mọi người trên tường Học viện đã rút lui, kết giới cuối cùng cũng tan biến. Ngay khi Antonio trốn thoát, những tia sét xé nát những bức tường cao chót vót của Học viện, ném đống đổ nát về phía này.

Bất chấp sự kháng cự của họ, họ không thể ngăn cản bước tiến của Ma Pháp Vương.

Cứu Tinh Đoàn hành quân qua đống đổ nát để truy đuổi những người lính và học viên đang chạy trốn. Những lời thì thầm báng bổ của chúng vang vọng khắp Học viện, nhưng tác dụng của chúng đã bị vô hiệu hóa bởi các đặc tính đặc biệt của Mộng Kết Giới.

Kết giới của Astrid giúp con người tăng cường khả năng miễn dịch đối với những lời thì thầm báng bổ, để họ không cảm thấy cực kỳ khó chịu với nó. Tuy nhiên, sẽ không hiệu quả nếu họ giao chiến với lũ quái vật trong một trận chiến tầm gần kéo dài.

Do đó, các lính canh và học viên không cho phép mình bị lũ quái vật trói buộc. Trong khi chống đỡ, họ liên tục rút lui về phía bức tường thứ hai, nơi họ sẽ tự tổ chức lại và nhanh chóng xây dựng một tuyến phòng thủ mới chống lại lũ quái vật.

Chỉ là nó sẽ không còn hiệu quả như trước nữa.

Bức tường thứ hai không có khả năng phục hồi tốt và cũng không có các ma cụ mạnh mẽ được gắn vào. Quân đồn trú không thể chống chọi được với sự tấn công bất tận của quái vật, đến mức cuối cùng họ bị buộc phải quay trở lại bức tường thứ ba, bức tường thứ tư, v.v.

Đến nửa đêm, những con quái vật đó cuối cùng đã chọc thủng được bức tường cuối cùng và xâm nhập thành công vào khu vực trung tâm của Học viện Saint Freya.

Priestley cũng vào Học viện mà trớ trêu thay lại dưới sự quản lý của hắn. Trên khuôn mặt nhăn nheo của hắn nở một nụ cười khi bước đi với tốc độ không nhanh cũng không chậm, gợi nhớ đến một vị vua chiến thắng trở về vương quốc của mình.

Khoảnh khắc Priestley bước vào Mộng Kết Giới, hắn cảm thấy một cảm giác quen thuộc chạy khắp cơ thể mình. Trước khi hắn có thể hiểu được cảm giác đó là gì, nguồn mana mạnh mẽ đột nhiên bốc lên từ bầu trời khi một cột ánh sáng óng ánh phun ra từ trung tâm của kết giới.

Vô số Mộng Tinh Linh phát sáng bay lượn khắp bầu trời, tạo thành một cực quang tuyệt đẹp chiếu sáng khuôn mặt của những kẻ xâm nhập.

Bên dưới cực quang, Priestley đứng không hề bối rối trước hiện tượng này. Hắn rạch ngón tay và kích hoạt khả năng Huyết Thống. Một cái cây thần bí tràn ngập ánh sáng rực rỡ tái xuất hiện trên thế giới, tạo ra sự phát triển nhanh chóng của cây xanh xung quanh.

Dưới sự bảo vệ của các Tinh Linh, hắn đã có thể thoát khỏi đòn kết liễu do Astrid chuẩn bị.

"Chồng cự vô ích," Priestley lẩm bẩm khi khóe môi cong lên.

Sức mạnh tổng hợp của những Mộng Tinh Linh đó rất mạnh mẽ, nhưng thứ gì đó tầm cỡ này còn lâu mới đủ để làm hại hắn. Việc Astrid cố gắng thực hiện những thủ đoạn như vậy cho thấy cô ấy bất lực trong việc đấu tranh thoát khỏi Mộng Giới.

Nhìn thấy nỗ lực trăm năm của mình sắp thành hiện thực, Ma Pháp Vương tiến lên một bước với chiếc đèn lồng màu xanh lá cây trên tay. Hắn giống như một tử thần bước ra từ màn sương mù bí ẩn, dẫn đầu đám quái vật địa ngục gây ra sự hủy diệt trên thế giới.

Nhưng đột nhiên, động tác của hắn chợt dừng lại.

Đó là một cảm giác mờ nhạt và không thể giải thích được, để lại một cảm giác bất an bao trùm trái tim khi hơi thở hắn dồn dập hơn một chút.

Ma Pháp Vương đã mài giũa cảm giác nguy hiểm của mình qua nhiều trận chiến mà hắn đã tham gia trong nhiều năm, và theo bản năng biết rằng cảm giác đó báo hiệu sự hiện diện của mối nguy hiểm sắp xảy ra.

Priestley nhanh chóng nheo mắt quan sát xung quanh.

Khoảnh khắc tiếp theo, hắn đột ngột quay đầu sang một bên. Với đôi mắt sắc bén như chim ưng, hắn nhìn xuyên qua nhiều chướng ngại vật để nhìn lên tầng cao nhất của tháp đồng hồ, nơi có một chàng trai trẻ với mái tóc dài bồng bềnh đang đứng.

Chàng trai trẻ này có vẻ ngoài xinh đẹp thanh tú, gần như thanh tao. Anh mặc một chiếc áo khoác ngoài màu tối khiến cơ thể trông gầy gò hơn, làn da vẫn còn tái nhợt vì vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sau khi mất máu nghiêm trọng. Gió đêm lay động mái tóc dài ngang vai của anh khi anh nhìn từ trên tháp xuống với đôi mắt lạnh lùng và uy nghiêm.

Dưới ánh trăng mờ ảo, anh trông giống như một thực thể bí ẩn vừa bước ra từ một giấc mơ.

"!"

Hình bóng quen thuộc nhưng xa lạ đó khiến Priestley mở to mắt kinh ngạc. Một sự thay đổi đơn giản về ngoại hình sẽ không bao giờ làm Ma Pháp Vương ngạc nhiên; điều khiến hắn sửng sốt là ánh mắt của Roel.

Đó là một đôi mắt trầm lặng và sâu thẳm, đã nhìn thấu những thăng trầm của thế giới. Ánh sáng rực rỡ từng tỏa sáng trong mắt anh dường như đã bị thời gian xóa nhòa, thay vào đó là màu vàng hoàng hôn trang nghiêm. Đôi mắt đó để lại cho Priestley một cảm giác không thể giải thích được rằng hắn đang nhìn thẳng vào một thực thể cổ xưa.

'Có gì đó không ổn.'

Priestley vẫn tập trung vào Roel khi hắn bắt đầu truyền mana của mình một cách thận trọng. Hắn không thể cảm nhận được bất kỳ sát ý nào từ người sau, nhưng đó cũng là lý do tại sao hắn cảm thấy mất bình tĩnh.

"Ngươi đã làm gì?" Hắn hỏi với vẻ cau mày sâu sắc.

Không thèm chờ câu trả lời, hắn giơ tay lên và phóng ra một luồng ánh sáng trắng chói mắt về phía chàng trai trong tháp đồng hồ. Bầu trời đêm nhanh chóng bị ánh sáng nuốt chửng, biến xung quanh thành khoảng trắng giống như chuyện xảy ra đêm qua.

Hiện tượng quen thuộc khiến đôi mắt của chàng trai tóc đen lóe lên, nhưng anh không còn là con người như trước nữa. Mọi chuyện sẽ không kết thúc theo cách tương tự nữa.

Ngay trước khi ánh sáng trắng tới, một cơn gió màu vàng sẫm đột nhiên tràn ra từ cơ thể chàng trai tóc đen trước khi nhanh chóng lan rộng ra xung quanh. Nó kiên quyết chặn đứng ma thuật của Priestley trước khi biến nó thành hư vô.

Và đây chỉ là sự khởi đầu.

Khi cơn gió màu vàng hoàng hôn gầm lên với sự cuồng nhiệt ngày càng tăng, toàn bộ Học viện Saint Freya đột ngột rơi vào một thế giới khác trong chớp mắt.

Đó là một thế giới tràn ngập gió màu vàng hoàng hôn, gợi nhớ đến một thế giới tận thế cằn cỗi. Tiếng gió rít chói tai trộn lẫn với cát và bụi nghiền nát tạo nên một âm thanh hỗn tạp chết người.

"Thứ này..."

Sự thay đổi khung cảnh khiến trán Priestley nhăn nhó lo lắng. Trước đây hắn đã xử lý hào quang băng giá từ Cảm Ứng Băng Giá bằng cách phân tán chúng bằng những luồng mana, nhưng lần này hắn không làm như vậy. Hắn biết rằng cơn gió màu vàng hoàng hôn khác với hào quang băng giá ở chỗ nó có mặt khắp nơi, khiến cho ý tưởng phân tán nó trở nên lố bịch.

"Thật ngạc nhiên. Ngươi đã có được một khả năng mới."

Đôi mắt của Priestley dần trở nên xám xịt khi hắn bắt đầu truyền mana mạnh mẽ của mình một lần nữa. Sự thay đổi lớn của Roel chỉ trong một ngày là hoàn toàn bất ngờ và là một cú sốc lớn đối với hắn, đồng thời thu hút sát ý.

'Mình phải loại bỏ tên này ở đây, nếu không nó sẽ gây ra vô số rắc rối trong tương lai. Vẫn chưa quá muộn.'

"Cơn gió đục này chắc hẳn cũng là sức mạnh của Đá Vương Miện. Thật đáng ngại. Nhưng như ta đã nói với ngươi tối qua, ngươi không nên xuất hiện trước mặt ta trước khi đạt đến Nguyên Bản Cấp 3."

Priestley nhìn chằm chằm vào Roel khi ngọn lửa và tia sét bắt đầu kêu lách tách xung quanh.

"Ngay cả những khả năng mạnh nhất cũng phải được xây dựng trên một nền tảng vững chắc để phát huy được sức mạnh thực sự của nó. Ngươi đã có người phụ nữ cả tin đã bị chính cảm xúc của mình thao túng để cứu ngươi đêm qua, nhưng ả dường như không ở đây. Bây giờ còn ai cứu ngươi nữa đây?"

"Bị thao túng bởi cảm xúc của chính mình?"

Những lời lẽ chói tai đó khiến chàng trai tóc đen lần đầu tiên lên tiếng. Priestley gật đầu đáp lại.

"Ngươi và ả phụ nữ cả tin Hoàng tộc Ackermann đó có cùng Huyết Thống, nhưng đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Giữa hai ngươi không có mối ràng buộc máu mủ nào và các ngươi chỉ bị thu hút lẫn nhau dưới tác động của sự cộng hưởng. Nó khó coi như những con thú không có trí khôn, mù quáng tuân theo bản năng của mình," Ma Pháp Vương nhận xét một cách khinh thường.

Nhưng Roel lắc đầu đáp lại.

"Không, Ma Pháp Vương. Ngươi mới là người bị mù."

"Cái gì?"

"Chỉ có một mối liên kết duy nhất trên thế giới này, đó là mong muốn trân trọng, bảo vệ và bao dung lẫn nhau trong thế giới điên rồ mà chúng ta đang sống. Dựa trên cường độ của những cảm xúc này mà chúng ta phân loại chúng thành quan hệ họ hàng, tình cảm lãng mạn và tình bạn. Không phải mối quan hệ huyết thống hữu hình mới làm nên một mối quan hệ đặc biệt; đó là những cảm xúc được gán cho nó.
Cơ hội? Huyết Thống cộng hưởng? Đừng làm ta cười. Ngươi cho rằng tình cảm bọn ta dành cho nhau là nông cạn, nhưng một người đã bỏ rơi gia đình, bạn bè và cả nhân loại như ngươi thì không có quyền phán xét ta."

"!"

Khuôn mặt của Ma Pháp Vương nhăn nhó. Hắn trừng mắt nhìn Roel và nói với giọng run rẩy vì giận dữ.

"Ngươi sẽ phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình."

Với một luồng ánh sáng từ Priestley, áp lực to lớn đe dọa làm đông cứng dòng máu của một người đè lên Roel.

Tuy nhiên, Roel không hề hoảng sợ trước nguy hiểm. Anh bình tĩnh mở nút chai và đổ thứ trong đó vào miệng. Chất lỏng màu đỏ chảy xuống cổ họng anh và đốt cháy máu của Nữ Hoàng Phù Thủy.

Cơn đau tột cùng ngay lập tức ập đến với anh. Những tiếng động không thể chịu nổi và những cảnh tượng không thể giải thích được đã lấn át ý thức của anh. Anh có thể nhìn thấy những Cung điện hùng vĩ, chiến trường đẫm máu, những Cổ Thần, những thần tượng bóng tối...

Tất cả những điều này lướt qua đầu anh nhanh chóng giữa cơn đau trước khi dừng lại ở Nữ Hoàng Phù Thủy đang mỉm cười đang ngồi trước bàn trà.

"Hãy cho tôi xem câu trả lời của anh, Anh Hùng của tôi," cô nói với giọng tràn đầy mong đợi.

Huyết Thống của Roel bắt đầu cộng hưởng với cường độ đáng kinh ngạc. Một hình ảnh mờ nhạt của một cô gái tóc đen xuất hiện phía sau anh. Anh quay lại và trao nhau nụ cười thấu hiểu lẫn nhau trước khi hai người hòa làm một.

Trước ánh mắt kinh ngạc của Priestley, mana của Roel phun trào dữ dội lên bầu trời và khuấy động một cơn bão dữ dội giữa những đám mây màu vàng hoàng hôn.

"Ma Pháp Vương, ta có thể chưa đạt tới Nguyên Bản Cấp 3, nhưng 'bọn ta' thì có," anh nói.

Roel ấn tay xuống, và cơn gió màu vàng hoàng hôn giáng xuống theo lệnh của anh, gây ra một cơn bão hoàng hôn thảm khốc trên thế giới.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro