Chương 317: Bão Tố Hoàng Hôn

Di chuyển theo ý muốn của chủ nhân, cơn bão hoàng hôn hình thành vô số cơn lốc xoáy nhanh chóng biến thành những ngọn giáo theo lệnh của Roel.

Đây là những ngọn giáo gió bất khả chiến bại, ăn mòn bất cứ thứ gì cản đường chúng, khiến chúng gần như không thể đề phòng được. Ngay cả không gian dường như cũng đóng băng tại chỗ trước sức mạnh to lớn này của thiên nhiên. Với một cái vẫy tay của Roel, vô số ngọn giáo gió lao về phía Priestley với những tiếng gầm chói tai.

Mặt khác, Priestley đã truyền một lượng mana áp đảo để hồi sinh cơ thể hắn trở lại trạng thái nguyên sơ. Đối mặt với sự xâm lược đầy đe dọa đến từ một trong Lục Tai Họa, hắn giơ cây trượng lên và triệu tập vô số Tinh Linh tỏa sáng rực rỡ xung quanh mình.

Với những Tinh Linh này làm chất xúc tác, bầu trời đột nhiên như đảo ngược theo lệnh của hắn, và ánh sáng trắng chói lóa nuốt chửng mọi thứ lại xuất hiện trên thế giới.

Hai thế lực xung đột và cố gắng nuốt chửng lẫn nhau.

Roel cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết với sức mạnh mà anh nhận được từ Nữ Hoàng Phù Thủy và máu của Lilian, thậm chí còn mạnh hơn cả với Phước Lành Peytra. Với lượng mana dồi dào duy trì, anh có thể ném bất cứ thứ gì mình muốn vào Priestley mà không cần lo lắng nhiều.

Nguyên Thuộc Tính của anh bắt đầu rung chuyển khi lơ lửng giữa không trung. Anh nhìn Priestley với đôi mắt sáng như ánh nến khi giơ lòng bàn tay lên và truyền toàn bộ sức mạnh của Đá Vương Miện, như thể anh thực sự có ý định giải phóng con quái vật cổ xưa xuống thế giới.

Một bóng dáng cao lớn với khuôn mặt mơ hồ xuất hiện giữa làn gió màu vàng hoàng hôn. Chính kẻ mang đến cái chết đã hủy diệt vô số nền văn minh cổ đại.

Chỉ đến lúc đó Priestley mới hiểu được nguồn gốc sự tự tin của Roel.

"Đây có phải là lý do đằng sau sự kiêu ngạo của ngươi? Con quái vật huyền thoại đã đẩy nhiều nền văn minh cổ đại đến sự tuyệt diệt, một trong những sứ giả của Mẫu Thần—Bạo Phong Chi Nhân. Nó thực sự là hiện thân của sự sợ hãi," Priestley nói khi nhìn chằm chằm vào con quái vật được hình thành từ gió.

Sau đó hắn hạ ánh mắt xuống nhìn Roel.

"Thông qua sức mạnh của Đá Vương Miện và ma thuật bất thường, ngươi có thể phát huy sức mạnh vượt qua cả siêu việt Nguyên Bản Cấp 3... Ta thực sự rất ấn tượng, nhưng điều gì khiến ngươi nghĩ rằng có thể đe dọa ta chỉ bằng cách chạm vào Nguyên Bản Cấp 3?
Đó không gì hơn yêu cầu tối thiểu để ngươi có thể đứng trước mặt ta."

Giọng của Priestley vang lên rõ ràng khi hắn giơ cây trượng lên, và luồng ánh sáng trắng bắt đầu lan rộng ồ ạt. Vô số ngọn giáo gió lao về phía hắn đã tan biến trước khi có ngọn giáo nào có thể chạm tới.

Hắn ta ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào bóng dáng mơ hồ trên bầu trời, không hề sợ hãi như một vị vua thực sự.

Priestley có thể ngày càng yếu đi theo năm tháng, nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng hắn là siêu việt Nguyên Bản Cấp 1. Sự khôn ngoan và kinh nghiệm mà hắn tích lũy được qua nhiều năm nhờ dũng cảm vượt qua nguy hiểm và khó khăn không phải là những thứ có thể lấy đi khỏi.

"Cho dù sức mạnh của ngươi có giống với con quái vật đó đến đâu, ngươi vẫn không thể so sánh với nó. Ta không biết làm thế nào ngươi có thể chặn ma thuật của ta bằng cơn gió sởi này, nhưng nỗ lực của ngươi sẽ vô nghĩa nếu không thể làm bị thương ta," Priestley nói.

Hắn ta lắc đầu như thể đã nhìn thấy hồi kết của cuộc chiến tiêu hao này. Tuy nhiên, Roel không hề bối rối trước nhận xét của hắn.

'Không thể làm bị thương ngươi? Chắc chưa?'

"Priestley, ngươi vẫn chưa nhận ra à?"

"Cái gì?"

"Gió của ta chưa bao giờ chặn được ma thuật của ngươi. Nó chỉ biến mất vì lẽ ra phải thế," Roel bình tĩnh tiết lộ sự thật.

Ma Pháp Vương bắt đầu cau mày khi hắn mơ hồ cảm nhận được một sự thật đáng sợ đằng sau những gì hắn vừa nghe.

Roel bình tĩnh giơ tay lên và xoay một vòng gió trong lòng bàn tay. Anh nhìn sâu vào vòng xoáy gió này khi nói.

"Ngươi nói rằng ta kiêu ngạo, và ta sẽ đáp lại những lời đó với ngươi. Nhiều nền văn minh đã sụp đổ trước Bạo Phong Chi Nhân, bao gồm cả những Cổ Tộc sở hữu sức mạnh lớn hơn chúng ta rất nhiều. Không thể phủ nhận rằng ngươi mạnh mẽ, nhưng điều gì khiến ngươi nghĩ rằng mình là ngoại lệ?"

Những lời nghi ngờ vang lên trong tai Priestley, nhưng trước khi hắn kịp trả lời, hắn đột nhiên cảm thấy cơ thể yếu ớt.

Bùm!

Chiếc đèn lồng xanh rơi xuống đất.

Do tầm nhìn bị mờ, Ma Pháp Vương phải nheo mắt để nhìn vào cánh tay của chính mình và hắn thấy đôi bàn tay mà hắn đã chăm sóc tỉ mỉ trong nhiều năm giờ đã đầy nếp nhăn.

"Cái này!"

"...Mọi sinh vật đều bình đẳng trước Bạo Phong Chi Nhân. Thứ nó phân tán không phải là vấn đề mà là thời gian," Roel bình tĩnh tiết lộ câu trả lời.

Priestley rất kinh hoàng khi nghe điều đó. Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao ma thuật của mình không thể chạm tới Roel mặc dù sức mạnh của chúng có sự khác biệt rất lớn.

Dưới sự tàn phá của thời gian, ngay cả những ma thuật đủ mạnh để phá hủy Thập Pháo Đài cũng sẽ bị vô hiệu hóa do mana cuối cùng bị tiêu hao. Đó đơn giản là cách thế giới vận hành.

"Ngươi đã thua rồi, Priestley. Ngươi đã thua Gia tộc của bọn ta."

Roel nhìn xuống lão già đang yếu đi nhanh chóng khi anh nói những lời tự tin đến mức như thể mọi thứ đã kết thúc.

Lời tuyên bố đó khiến cơ thể Ma Pháp Vương cứng đờ trước khi cơn thịnh nộ vô tận bắt đầu thiêu đốt tâm trí hắn.

"Ta đã thua? Haha! Hahaha! Ngươi là người đầu tiên dám nói những lời như vậy trước mặt ta đó! Bây giờ ta hiểu rồi. Vậy đây chính là sức mạnh của Lục Tai Hoạ? Đó thực sự là một sức mạnh mà không ai có thể hy vọng chống lại được. Tuy nhiên, không có ma thuật nào mà một siêu việt Nguyên Bản Cấp 3 có thể ném vào ta mà ta không thể xử lý được!
Cuối cùng, ngươi không phải là Bạo Phong Chi Nhân thực sự. Có giới hạn cho không gian kín mà ngươi đã tạo ở đây. Đó là sản phẩm của Mộng Kết Giới phải không? Nếu vậy thì tất cả những gì ta phải làm là phá vỡ kết giới này!"

Ma Pháp Vương già đi nhanh chóng gầm lên giận dữ. Vào thời điểm quan trọng này, kinh nghiệm phong phú của hắn đã cho phép tìm ra cách thoát khỏi tình thế khó khăn này, và hắn đã không ngần ngại giải phóng lượng mana tích lũy không thể tin được trong cơ thể mình.

Môi trường xung quanh ngay lập tức rung chuyển trước cơn lũ mana.

Đó là một cảnh tượng ác mộng gợi nhớ đến vụ phun trào của núi lửa. Lượng mana cuồng nộ phun ra từ Priestley đã biến hắn thành một thảm họa biết đi. Chỉ áp lực mà hắn đang tỏa ra đã nghiền nát các tòa nhà thành từng mảnh trước khi quét chúng lên trời.

Mana của hắn biểu hiện dưới dạng một ánh sáng trắng chói mắt xé toạc cơn gió màu vàng hoàng hôn đang hoành hành xung quanh, kéo mọi thứ lên trời, hướng tới ranh giới của Mộng Kết Giới.

Mộng Kết Giới của Astrid cho phép cô ấy phủ giấc mơ lên thực tế và thay đổi điều kiện môi trường. Để tối đa hóa sức mạnh của khả năng mới tìm thấy của Roel, Thực Khắc Giả, cô ấy đã tạo ra một không gian kín xung quanh họ để anh có thể tập trung gió xung quanh Priestley nhằm khiến hắn già đi nhanh chóng.

Nếu không, nếu trận chiến kéo dài, người gặp bất lợi chắc chắn là Roel yếu hơn.

Bất cứ thứ gì được bao phủ bởi Mộng Kết Giới sẽ trở thành hiện thực mới, dẫn đến việc gần như không có cách nào để thoát khỏi Mộng Kết Giới. Tuy nhiên, Priestley thực sự đã phá vỡ được nó bằng lượng mana bùng nổ áp đảo của mình.

Rắc!

Với những âm thanh gợi nhớ đến tiếng kính vỡ, các vết nứt bắt đầu xuất hiện trên Mộng Kết Giới dưới áp lực khủng khiếp từ sự phun trào của mana. Cơn gió màu vàng hoàng hôn bắt đầu rò rỉ ra khỏi kết giới, và bóng hình mờ nhạt bắt đầu có dấu hiệu mờ dần.

Tương ứng, tốc độ lão hóa của Priestley cũng bắt đầu chậm lại.

'Nó đang hoạt động!'

Priestley lúc này đã đổ mồ hôi đầm đìa. Mối đe dọa suy thoái đã ám ảnh giấc mơ của hắn trong nhiều năm nay và Roel thực sự đã tìm cách đẩy nhanh quá trình này. Làm sao hắn có thể không sợ hãi?

Tuy nhiên, vào thời điểm quan trọng, hắn vẫn lật ngược tình thế nhờ trực giác nhạy bén và sức mạnh vượt trội của mình. Hắn ta sẽ không cho phép bất cứ ai cản đường mục tiêu của mình, kể cả người sở hữu Huyết Thống Ascart đã đồng hóa được Đá Vương Miện!

Giữa ánh sáng trắng chói mắt và những mảnh vụn của những tòa nhà sụp đổ, Priestley hướng mắt về phía Roel. Thế cục đã xoay chuyển. Cơn gió màu vàng hoàng hôn hầu như đã bị đẩy ra khỏi kết giới, điều đó có nghĩa là mưu đồ của Roel đã thất bại.

Tuy nhiên, trước sự hoang mang của hắn, những gì hắn nhìn thấy không phải là sự hoảng sợ mà là một nụ cười ranh ma trên khuôn mặt Roel, như thể anh đã thành công trong âm mưu của mình.

Roel giơ tay lên và cho Priestley xem chiếc nhẫn đen ở ngón giữa của anh. Đó là yếu tố quyết định của cuộc chiến này.

"Việc phá vỡ Mộng Kết Giới là một quyết định đúng đắn đối với ngươi, nhưng ngươi có bao giờ tự hỏi mình đang ở trong giấc mơ của ai không?"

"Giấc mơ... của ai?"

Priestley ngơ ngác lẩm bẩm một lúc khi nhìn vào chiếc nhẫn màu đen có hình hoa hồng. Khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt hắn nheo lại kinh hãi khi cuối cùng cũng nhận ra.

"Chờ một chút, đó là..."

"Thực vậy. Đó là giấc mơ của người đã từ bỏ tự do của bản thân bằng cách phong ấn giấc mơ của mình vào một chiếc nhẫn để có thể duy trì Giấc Mơ Hỗn Loạn vì lợi ích của thế giới, giấc mơ của Astrid Arde!
Ngươi đã phá vỡ giấc mơ của cô ấy, từ đó mở ra một cánh cửa cho cô ấy."

Ánh sáng ngũ sắc bắt đầu chiếu qua những vết nứt trên bầu trời tan vỡ. Một cá nhân mạnh mẽ sắp vượt qua ranh giới giữa giấc mơ và hiện thực.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro