Chương 339: Hối Hận Vãi

Ba ngày sau, tại Học viện Saint Freya, hai nàng Tiểu thư đang ngồi dưới gốc cây tươi tốt, mỗi người cầm một lá thư có nét chữ giống hệt nhau. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời nhưng cả hai người đều run rẩy với khuôn mặt tái nhợt.

"Gửi tới Công chúa Nora đáng kính, với tất cả sự tôn trọng, tôi viết lá thư này để thông báo với ngài rằng Roel Ascart đã quyết định dành phần đời còn lại của mình với Công Chúa Đế Quốc Lilian Ackermann của Austine. Người sau đã đang mong đợi một đứa con..."

Ở một bên bàn trà, Nora đọc to lá thư nặc danh được gửi cho cô vào sáng sớm với giọng lạnh lùng, đặc biệt là khi cô thốt ra từ 'mong có một đứa con'. Đáp lại cảm xúc mãnh liệt của cô, một ánh sáng vàng kim rực rỡ tỏa ra từ mana của cô bắt đầu bao phủ cơ thể.

Cô không thể biết người viết là ai, nhưng ở đây ý định của người gửi rất rõ ràng. Người viết đang truyền đạt cho cô biết rằng Roel đã bỏ trốn cùng Lilian với hy vọng thuyết phục cô từ bỏ tình cảm của mình dành cho anh. Hành động đó khiến cô vô cùng tức giận.

Nhưng bất chấp vẻ ngoài giận dữ của cô, sự tức giận hầu như không phải là cảm xúc duy nhất cô cảm thấy. Trong thâm tâm cô cũng cảm thấy lo lắng và sợ hãi.

Trong khi Nora tin tưởng mạnh mẽ rằng nội dung bức thư là dối trá thì người viết dường như cũng tin tưởng không kém về điều đó. Trên hết, việc Roel và Lilian đã đi vắng được 3 ngày đã khiến tuyên bố của người viết trở nên đáng tin cậy hơn. Ý nghĩ rằng cô có thể mất đi thứ gì đó mà cô yêu quý đã khiến cô rung động.

Cách đây không lâu, họ nghe được từ giáo viên của Roel, Chris Wilde, rằng cô ấy đã nhận được lá thư viết tay của Lilian thông báo rằng họ đã hạ gục thành công những kẻ tà giáo, nhưng họ đang đi đường vòng để hoàn thành một nhiệm vụ trước khi quay trở lại Học viện.

Hai người họ thực sự nghĩ rằng có điều gì đó kỳ lạ về điều đó—Roel đã bận rộn đến mức khó có thể tưởng tượng anh sẽ nhận thêm một nhiệm vụ nào nữa—nhưng họ phớt lờ mối lo ngại của mình, nghĩ rằng khó có chuyện gì xảy ra.

Chỉ đến khi những lá thư này đến tay họ, nỗi sợ hãi của họ mới thực sự trỗi dậy.

Roel và Lilian đang bỏ trốn cùng nhau?

Không đời nào Nora lại tin vào lời tuyên bố như vậy. Là người lớn lên cùng Roel, cô biết rất rõ về anh. Anh không phải kiểu người từ bỏ mọi thứ mình quan tâm vì tình yêu, đặc biệt là khi Alicia vẫn còn ở Gia tộc Ascart.

Mặc dù cô ghét phải thừa nhận điều đó nhưng Roel hoàn toàn là một siscon. Anh không thể bỏ rơi cô em gái mà anh vô cùng yêu quý để theo một người phụ nữ anh mới gặp hai tháng trước.

Nếu đúng như vậy thì cô đã thắng trận chiến này từ lâu rồi.

Chưa kể, Roel là con trai duy nhất của Gia tộc Ascart và anh cũng có quan hệ tốt với cha mình. Gia tộc Ascart đã phải chịu đựng tình trạng thiếu con cái nghiêm trọng trong một thời gian dài đến mức họ sẽ phải đấu tranh bất chấp mọi khó khăn để thúc đẩy sự hợp nhất giữa Roel và Lilian.

Nếu Lilian thực sự mong đợi thì đúng như vậy.

"Cô có nghĩ rằng tôi sẽ dao động trước những tin đồn đơn thuần không? Cô đang đánh giá thấp tôi, Lilian Ackermann! Chúng ta phải hành động ngay bây giờ, Charlotte! Tôi cần bói toán của cô... Charlotte?"

Nora đứng dậy và đề nghị hợp tác với cô gái tóc nâu vàng trước mặt, nhưng nhận ra rằng người sau đã rơi vào trạng thái choáng váng.

Khuôn mặt của Charlotte tái nhợt như một tờ giấy và cơ thể cô ấy hơi run lên. Nhưng không giống như Nora, phản ứng của cô ấy không phải xuất phát từ cơn giận dữ phẫn nộ mà là một tổn thương.

Đó là một tổn thương khi chứng kiến nhiều cuộc hôn nhân bất hạnh của phụ nữ Sorofya.

Nguyên Thuộc Tính Trung Thành của Sorofya nguyền rủa con cái của họ phải hết lòng vì vợ chồng. Nếu họ không thể có được tình yêu của người mà họ đã cống hiến hết mình, họ sẽ phải chịu đau khổ suốt đời. Cô đã chứng kiến quá nhiều người dì của mình phải chịu đau khổ đến mức khiến cô sợ hãi. Dù mong muốn có một gia đình nhưng cô cũng sợ điều đó.

Quan điểm của cô về hôn nhân chỉ bắt đầu thay đổi sau khi gặp Roel.

Charlotte có vẻ là người lạc quan và điềm tĩnh nhất trong số những cô gái mà Roel quan tâm, nhưng thực ra cô lại là người thiếu cảm giác an toàn nhất. Về mặt logic, cô biết rằng khó có khả năng Roel đột nhiên quay lưng lại với cô, nhưng cô không thể không nghĩ đến điều tồi tệ nhất khi bị đặt vào tình thế như vậy.

Xung quanh cô có rất nhiều ví dụ đến nỗi cô chỉ cần mở mắt ra là biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu nội dung bức thư là sự thật.

"Charlotte? Tại sao cô vẫn nhìn chằm chằm vào thứ đó? Rõ ràng là nói dối!" Nora cau mày kêu lên.

"Nội dung của bức thư có thể là dối trá, nhưng cô có thấy nó kỳ lạ không? Tại sao anh yêu lại bỏ đi với người phụ nữ đó lâu như vậy mà không nhắn cho chúng ta một lời? Chưa kể, anh ấy còn chọn cách tiếp cận cô ta để truy quét những kẻ tà giáo. Mối quan hệ của họ có thực sự tệ như chúng ta nghĩ không?" Charlotte trả lời bằng giọng khàn khàn.

"...Cô đang cố nói điều gì vậy?"

"Đ-Đã được vài ngày rồi. Người phụ nữ đó có thể đã thành công. Có lẽ phần mong đợi của cô ta cũng có thể đã... Chúng ta có thể đã quá muộn."

"Ý cô là chúng ta không nên làm gì cả phải không?"

"..."

Đó là một lời khẳng định thầm lặng của Charlotte. Đôi mắt Sapphire của Nora mở to đầy giận dữ. Cô lảo đảo bước tới, túm lấy cổ áo Charlotte và kéo cô ấy lên một cách thô bạo.

"Cô có biết mình đang nói gì không?! Không ngờ tôi lại coi một kẻ yếu đuối như cô như một đối thủ!
Quá muộn? Cô định đợi trong tháp ngà để chờ bạch mã hoàng tử đến và cuốn cô đi à? Thật là một đống bò đực. Tất cả những lời bào chữa mà cô đang nói ra. Cô sợ gặp người phụ nữ đó. Cô sợ thua cô ta!
Hàng trăm năm trước, tổ tiên của cô đã xẻ thịt chính mình ở Thành phố Rosa để nuôi binh lính của họ. Hãy nhìn vào sự hèn nhát của chính mình đi. Cô thậm chí không có can đảm để đối mặt với một người phụ nữ. Tổ tiên của cô chắc đang lăn lộn trong nấm mồ!
Nếu cô muốn đóng vai một cô gái gặp nạn bằng mọi cách, thì cứ tự nhiên nhé. Đừng mong đợi tôi sẽ chơi cùng với cô... Tôi đoán đó là tất cả cảm xúc của cô nếu cô có ý định từ bỏ chỉ bấy nhiêu thôi."

"!"

Lời nhận xét chế giễu của Nora khiến Charlotte giật mình. Nhìn chằm chằm vào Nora, đôi mắt ngọc lục bảo của cô dần dần lấy lại sự trong sáng thường ngày. Nora thả tay ra khỏi cổ áo Charlotte và lùi lại một bước.

"Tạm biệt, Charlotte."

Chia tay kẻ thách thức đầu tiên bị loại trong cuộc chiến vì tình yêu này, Nora quay người rời đi. Chỉ sau khi bước được vài bước, cô đột nhiên cảm thấy một luồng mana mãnh liệt đến từ phía sau.

"!"

Ngạc nhiên, Nora quay đầu lại và bắt gặp một chòm sao rực rỡ—Vận Mệnh Nữ Thần. Cán cân mà Nữ Thần cầm trong tay đang nghiêng hoàn toàn về một bên do những con chip ném vào nó.

Charlotte đã lấy lại được ý thức sau lời khiển trách của Nora, và cô quyết định đánh cược mọi thứ để thực hiện Bói Toán Thuật cấp cao nhất.

Khi Cán Cân Định Mệnh ngày càng tỏa sáng, nhiều hình ảnh khác nhau bắt đầu lóe lên trong mắt Charlotte.

"Một thành phố ở phía Bắc. Một biểu tượng. Đó là Eirbower!"

"Cái gì?"

"Họ đã tới Công Quốc Eirbower!"

Charlotte nhìn vào số phận của Roel và đoán được đích đến của anh. Với bàn tay siết chặt đầy kích động, cô bắt đầu tiến về phía Nora.

"Cô nói đúng, Nora. Có gì đó không ổn ở đây. Anh yêu đã gặp phải một số rắc rối! Tôi không thể cảm nhận được ánh mắt của các Cổ Thần khi tôi cố gắng nhìn vào số phận của anh ấy. Điều này có nghĩa là cánh cửa kết nối của anh ấy với ngài Grandar và ngài Peytra đã bị cắt đứt!"

"Cánh cửa kết nối của anh ấy với các Cổ Thần đã bị cắt đứt? Chuyện này... Đợi chút đã, tác dụng phụ của Bang Nhân Chứng sao?!"

"Đúng vậy, anh yêu chắc chắn đã bị bắt cóc. Chắc hẳn ả Công Chúa Austine man rợ đó đã bắt cóc anh ấy!"

"..."

'Khoan, dừng khoảng 2 giây đi, chẳng phải cô cũng đã làm điều tương tự vào lúc trước sao?'

Mí mắt Nora nhướn lên, ấn tượng trước việc Charlotte được tiếp thêm sinh lực nhưng lại không thể nhìn ra sự mỉa mai trong lời nhận xét của cô. Tuy nhiên, nhớ lại hoàn cảnh mà Roel đang gặp phải lúc này, cô nhanh chóng chìm vào suy nghĩ.

"Nếu vậy thì tốt nhất chúng ta nên di chuyển lén lút. Roel có quá nhiều kẻ thù ngoài kia. Chúng ta không thể để họ biết rằng anh ấy đang trong tình trạng suy yếu," cô lẩm bẩm.

"Vâng, cô nói đúng. Chúng ta cần phải hành động càng sớm càng tốt. Hãy đảm bảo rằng cô chỉ mang theo những người tuyệt đối đáng tin cậy," Charlotte đáp.

Với một cái gật đầu dứt khoát, Nora nhanh chóng bước ra khỏi quán cà phê ngoài trời.

"Đợi một chút, Nora."

"Vâng?"

Nora quay lại. Charlotte ngập ngừng với khuôn mặt đỏ bừng trước khi nói.

"Những gì cô đã nói trước đó, cảm ơn nhé."

"..."

Đôi mắt Sapphire của Nora mở to ngạc nhiên. Cô không nói nên lời một lúc trước khi lúng túng đưa ra câu trả lời.

"Tôi chỉ nói những gì tôi muốn nói. Việc cô có bình tĩnh lại hay không không phải việc của tôi. Bên cạnh đó..."

Nora quay lưng lại với Charlotte trước khi thở dài thì thầm.

"...Tôi hối hận khi nói những câu đó ghê."


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro