Chương 636: Vấn Đề Quan Hệ
Lòng trung thành là một vấn đề khó khăn ở Đế quốc Austine.
Là quốc gia truyền bá Thuyết Huyết Thống Thuần Chủng khét tiếng, Đế quốc Austine coi trọng huyết thống. Trên thực tế, nhiệm vụ cai trị của Hoàng gia Ackermann dựa trên huyết thống của họ.
Nhiều năm củng cố sự biện minh này đã mang lại hào quang cho Hoàng gia, nhưng trớ trêu thay, nó cũng làm suy yếu quyền lực của Hoàng đế.
Trong khi Hoàng đế có quyền cai trị như một người mang huyết thống cao quý nhất, ông không phải là người duy nhất có đủ điều kiện. Các thành viên khác của Hoàng gia cũng sẽ phù hợp với tiêu chuẩn này, vì vậy, về mặt lý thuyết, họ có thể tuyên bố quyền lên ngôi của mình.
Trừ khi Hoàng đế có lực lượng ủng hộ hùng hậu, các thành viên khác trong Hoàng gia có thể lật đổ ông bất cứ lúc nào ngay khi họ tích lũy đủ quyền lực.
Ngoài ra, Đế quốc Austine, trong nỗ lực tránh những ảnh hưởng tôn giáo làm suy yếu quyền lực của Đế quốc, đã chấp nhận chủ nghĩa thế tục, điều này có nghĩa là Hoàng đế không thể tuyên bố mình có sự ủy nhiệm của những đấng tối cao.
Điều này trái ngược với Thần Giáo quốc Saint Mesit, nơi Giáo hoàng củng cố thêm vị thế của mình thông qua ảnh hưởng tôn giáo.
Trở thành Hoàng đế của Đế quốc Austin không phải là điều dễ dàng.
Tuy nhiên, trong lịch sử lâu dài của mình, dòng dõi Ackermann đã tình cờ tìm ra một cách thuận tiện để giải quyết vấn đề này— giết anh chị em ruột.
Nếu mình loại bỏ tất cả những người có thẩm quyền cai trị, tất cả giới quý tộc sẽ không còn ai khác ngoài mình để tuyên thệ trung thành.
Logic này đã thúc đẩy vô số vụ đổ máu giữa Ackermann trong hàng nghìn năm qua. Hầu hết các Hoàng đế của Đế quốc Austine đều nhuộm tay họ bằng máu của anh chị em mình.
Chính truyền thống đáng nguyền rủa này là lý do khiến Lilian ghê tởm chính Gia tộc của mình.
Từ nhỏ, cô đã nhìn thấu sự nịnh hót và nịnh nọt của những người xung quanh, cô biết đây chính là số phận của mình khi trở thành thành viên của Hoàng gia. Cô nhanh chóng học được cách giữ vẻ mặt lạnh lùng trước sự giả tạo và đê tiện.
Mặc dù vậy, cô không thể hiểu được sự thù địch giữa các thành viên trong gia đình, những người đáng lẽ phải là đồng minh trung thành của nhau. Mỗi lần cô nhìn vào những gia đình khác và vô thức so sánh họ với Hoàng gia Ackermann, cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
'Họ có say mê quyền lực đến thế không? Họ không cảm thấy chút mối quan hệ nào với các thành viên trong gia đình mình sao?'
Thỉnh thoảng, Lilian sẽ cảm thấy thôi thúc muốn hỏi họ điều này khi các anh trai tấn công cô trong triều đình, chỉ để nuốt những lời nói trở lại. Đó là một câu hỏi thừa thãi; câu trả lời nằm ngay trước mắt cô.
Sự ganh đua không ngừng nghỉ giữa cô và anh trai khiến cô kiệt sức. Thậm chí có một khoảng thời gian cô tự hỏi liệu mình có phải là người kỳ lạ không.
Vào thời điểm đó, cô đã gặp được người thân thực sự cùng huyết mạch và cũng là người yêu của mình.
Nhìn lại, sự xuất hiện của anh có thể đã cứu rỗi nhân tính của cô. Nếu không có anh, cô có thể đã giết chết cảm xúc của mình như một con người và cam chịu cuộc sống không có hơi ấm gia đình.
Lilian nhìn những bức tường cung điện cao chót vót trước mặt, đôi mắt cô trở nên cứng đờ vì tin chắc.
Đằng sau cô là một trưởng lão lực lưỡng và một đội quân hùng mạnh.
Trong bóng tối trước bình minh, hàng chục nghìn binh lính và chiến mã của họ thở ra hơi nước trắng, đứng nghiêm trang trong đội hình. Họ không khỏi thỉnh thoảng liếc nhìn trưởng lão lực lưỡng với vẻ tôn kính, bởi vì người này chiếm một vị trí quan trọng trong lòng họ.
Trưởng lão lực lưỡng, được mệnh danh là Quân Thần, là người anh hùng đã dẫn dắt nhân loại đến chiến thắng trong Thánh Chiến Dị Biệt lần thứ tư. Ông chính là Công tước Seze trước đây, Layton Seze.
Binh lính kinh ngạc khi một người trong truyền thuyết đột nhiên xuất hiện trước mặt, uy tín mà hắn tích lũy qua nhiều năm vang dội, khiến tinh thần của quân đội tăng lên rất nhiều.
Một lúc sau, Lilian rời mắt khỏi bức tường cung điện và quay lại đối mặt với quân đội của mình.
Những người lính đã chiến đấu với cô trên nhiều chiến trường đều ưỡn ngực và đứng nghiêm. Ánh mắt của họ không hề bối rối hay do dự. Họ đã chuẩn bị sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình cho chiến dịch này.
Lilian thừa nhận quyết tâm của họ bằng cái gật đầu trước khi quay sang Layton Seze.
"Công tước Layton, ta rất biết ơn thiện chí của ông, nhưng ông có thể chiến đấu cùng ta không?" cô hỏi với giọng điệu bình tĩnh và nghiêm túc. "Ông có thể đã từ chức tộc trưởng của Seze, nhưng hành động của ông chắc chắn sẽ liên lụy đến Seze. Những gì chúng ta sắp làm sẽ ảnh hưởng xấu đến Gia tộc của ông."
Layton Seze cười ha hả, đáp lại, "Hahaha! Người nói đúng lắm, Công chúa. Tôi rất lấy làm vinh dự khi được người quan tâm, nhưng xin hãy yên tâm. Hành động của tôi phản ánh ý chí của Seze."
"Gia tộc Seze đứng về phía ta à?"
"Người có thể xem là như vậy."
"Vậy à. Ta rất vinh dự và biết ơn khi nhận được sự giúp đỡ của Seze, nhưng ta có thể hỏi lý do không? Ta biết rằng mình vẫn ở vị thế bất lợi so với ảnh hưởng của Bệ hạ."
Thay vì chìm đắm trong sự phấn khích, Lilian hỏi về lý do Seze đứng cùng mình. Layton Seze gật đầu thừa nhận, biết rằng sự can thiệp của họ thực sự là đột ngột.
"Con cháu tôi đã chuẩn bị rất nhiều câu trả lời cho tôi, nhưng tôi không nghĩ Công chúa thích những lời nịnh nọt đó. Thay vào đó, hãy để tôi đưa ra cho người một câu trả lời thực tế hơn."
"Xin hãy tiếp tục."
"Có hai lý do đằng sau điều này. Một là lý do cá nhân. Đó là mối quan hệ của người với chàng trai Ascart đó."
"Ông đang nói đến Roel à?"
"Đúng vậy. Cậu ấy là hậu duệ từ một người bạn của tôi. Tôi nên chăm sóc cậu ấy một chút, nhưng cậu ấy trưởng thành quá nhanh trong khi tôi bị sa lầy vào những chuyện khác. Tôi nghĩ rằng mình có thể bù đắp cho cậu ấy thông qua người."
Lilian chớp mắt ngạc nhiên, môi cong lên thành một nụ cười yếu ớt. "Nếu vậy, ta xin đảm bảo với ông rằng ta sẽ mãi mãi ở bên Roel. Ta có thể biết lý do khác là gì không?"
"Lý do thứ hai là điều khiến tôi bận tâm, ngăn cản tôi giúp đỡ chàng trai Ascart đó... Công chúa, xin hãy xem xét điều này." Biểu cảm của Layton Seze trở nên nghiêm trọng khi ông đưa một tài liệu cho Lilian.
Lilian cầm lấy văn kiện, nhanh chóng xem qua, không lâu sau, mắt cô nheo lại, sắc mặt tối sầm lại.
"Điều đó sẽ giải thích được nhiều điều. Layton, ta rất biết ơn sự giúp đỡ của ông."
"Đó là nhiệm vụ của tôi. Đó là cách duy nhất tôi có thể đền bù cho Ro," Layton thở dài nói khi ông hồi tưởng về quá khứ. Sau đó, ông quay sang Lilian và nói, "Ngoài bản báo cáo này chứa đựng nhiều năm điều tra của tôi, lý do khác khiến tôi đến đây là để khuyên người nên lùi lại và lựa chọn một phương pháp giải quyết hòa bình hơn."
"...Ta trân trọng lời khuyên của ông, nhưng ta cũng có kế hoạch riêng và ta phải thực hiện nó." Lilian kiên quyết nhưng lịch sự từ chối lời khuyên của Layton, khiến khuôn mặt của Layton lộ vẻ mâu thuẫn.
"Thưa Công chúa, Hoàng đế Lukas là Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 1, và tôi đã không thể đánh giá chính xác sức mạnh của ngài ấy trong nhiều năm như vậy. Đây sẽ là một hoạt động nguy hiểm. Tôi cũng ở bên cạnh người, nhưng tôi sẽ không thể đến kịp từ tường thành nếu có chuyện gì xảy ra..."
"Ta hiểu mối lo lắng của ông, nhưng xin hãy gạt nỗi lo lắng đó sang một bên," Lilian nói.
Cô nhẹ nhàng giơ ngón tay lên, một luồng áp lực ngột ngạt đột nhiên giáng xuống chung quanh, binh lính chung quanh rên rỉ đau đớn, Layton kinh hãi.
"Chuyện này..."
"Ta đã vượt qua được nút thắt của mình rồi," Lilian giải thích khi cô nhìn vào bức tường cung điện. "Lukas không còn sức mạnh để giết ta nữa."
✦✧✦✧
Việc gắng sức quá mức trước khi hồi phục sau một căn bệnh nghiêm trọng là điều cấm kỵ, nhưng đó lại là điều Roel đã làm.
Thân thể anh nặng nề như bị bơm chì, linh hồn vẫn còn uể oải. Nói rằng anh đang trong tình trạng tồi tệ thì hơi khiêm tốn, nhưng không hiểu sao, tâm trạng anh lại tốt hơn mấy ngày gần đây.
Anh luôn vô thức vạch ra ranh giới giữa mình và Alicia, điều này khiến anh từ chối cô hết lần này đến lần khác. Chỉ sau khi nhìn thấy lá thư của cô nàng, anh mới cố gắng hết sức để thay đổi thái độ của mình, và cuối cùng anh đã vượt qua được rào cản tinh thần đó.
Dù có thiếu nữ tóc bạch ngân đáng yêu nằm bên cạnh, Roel không khỏi mỉm cười cay đắng khi nhìn thấy cánh tay cô quấn chặt lấy mình, như thể sợ anh sẽ trốn thoát. Như để trấn an cô, anh cúi đầu và hôn lên trán cô nàng.
Là Thượng Siêu Việt với Cơ Thể Bất Hoại, không có nghi ngờ gì về sức bền của Roel. Anh và Alicia, theo một cách nào đó, giống như một cặp trời sinh. Bất kể anh hung hăng như thế nào, Alicia, với Huyết Mạch Silverash Child, có thể chịu đựng được mọi thứ.
Ban đầu, anh đã nhẹ tay với cô vì đây là lần đầu tiên của cô nàng, nhưng với Huyết Mạch Silverash Child nhanh chóng thích nghi và thậm chí còn cố gắng lật ngược tình thế với anh. Nếu không phải vì sức bền vượt trội của anh, anh có thể đã thua trận.
Nghĩ lại cảnh thoát chết trong gang tấc trước đó khiến Roel vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.
Có thể là do động tác của anh quá mạnh hoặc là cô không ngủ sâu, nhưng Alicia đột nhiên mở mắt vào lúc này. Ban đầu cô có vẻ hơi bối rối, nhưng ngay sau khi bắt gặp ánh mắt của Roel, sự bối rối của cô đã chuyển thành tình cảm.
"Anh trai..."
"Vâng, là anh đây."
Alicia đầu tiên đưa tay chạm vào má Roel trước khi từ từ bình tĩnh lại rồi nói, "Anh... là thật. Thật nhẹ nhõm. Em nghĩ đó là một giấc mơ khác."
"Một giấc mơ khác? Trước đây em có mơ như vậy không?"
"T-Thỉnh thoảng, nhưng em luôn thức dậy với cảm giác cô đơn hơn bao giờ hết."
"Anh xin lỗi, Alicia," Roel nói trong khi ôm cô nàng.
Alicia ngại ngùng lắc đầu và trả lời, "Giờ thì ổn rồi."
"Thật tốt khi nghe điều đó. Em vẫn còn đau không?" Roel hỏi một cách lo lắng, vuốt tóc Alicia.
Alicia hơi giật mình vì câu hỏi này, cô nhìn vết máu trên ga trải giường, vẻ mặt hiện lên vẻ kỳ lạ, "Anh trai, em... em nghĩ mình đã hồi phục rồi."
"May quá."
"Không ạ, 'hồi phục' không phải là một thuật ngữ thích hợp. Ý em là mình đã hoàn nguyên."
"Hoàn nguyên? Đợi đã, ý em là..." Roel ngớ người.
Alicia ngượng ngùng gật đầu và đỏ mặt, xác nhận lời tuyên bố của anh.
Trong khi những siêu việt giả có khả năng phục hồi nhanh chóng lành vết thương, các tế bào của họ vẫn tái tạo thông qua một quá trình sinh học bình thường. Không có trường hợp nào siêu việt giả trở lại trạng thái trước đó như Alicia.
Điều này có nghĩa là cơ thể cô phục hồi theo cách khác với những người khác và điều này khiến cô có chút lo lắng.
"Liệu điều này có cản trở em sinh con không?"
"Anh không nghĩ là sẽ có vấn đề gì đâu... Chắc vậy."
Roel cố gắng an ủi cô, nhưng anh không thể đưa ra câu trả lời chắc chắn vì anh không chắc mọi thứ diễn ra như thế nào ở Lục địa Sia. Anh nhẹ nhõm khi thấy Alicia sớm bình tĩnh lại, nhưng đôi mắt cô sáng lên đầy quyết tâm.
"Đừng lo lắng, Anh trai. Em sẽ vượt qua rào cản này vì con của đôi ta!"
"Alicia, em thích trẻ con đến vậy sao?"
"Nói thật thì, em không thể nói rằng mình thực sự thích trẻ con... nhưng em chắc chắn là mình sẽ thích con của hai ta!"
"..."
Nhìn Alicia nói những lời đó trong khi vuốt ve bụng mình một cách âu yếm, Roel cảm thấy một luồng nhiệt đột ngột dâng lên trong đầu, và anh lao xuống để khóa chặt môi cô nàng. Alicia đáp lại nụ hôn của anh một cách nồng nhiệt.
Nụ hôn này kéo dài một lúc trước khi cả hai miễn cưỡng tách ra.
Roel cảm thấy một luồng sức mạnh khác, nhưng khi nhìn vào tấm ga trải giường nhuộm màu và nhớ lại tình hình hiện tại, anh đã kiềm chế không thực hiện hiệp thứ hai.
Alicia nằm trên ngực anh, đôi mắt đảo tròn suy tư. Sau một hồi do dự, cuối cùng cô cũng lên tiếng: "Anh trai, có một điều em vẫn muốn hỏi anh."
"Là gì thế?"
"Mối quan hệ của anh với mẹ là gì?"
"..."
Alicia nhìn Roel với ánh mắt lo lắng, trong khi Roel cúi đầu và im lặng.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro