20/06/2023
Tôi tập quen dần với cuộc sống không em,
Từng ngày, từng ngày,...trôi qua như máy móc.
Sáng dậy chạy điên cuồng khắp phố phường,
Nhìn ngắm lại kỉ niệm của chúng ta.
Em biết không? Cảnh vật vẫn như vậy!
Chỉ là em bây giờ ở đâu rồi,
Tôi loay hoay tìm hoài chả trông thấy.
Chỉ thấy 1 kẻ điên cuồng chạy trong sương sớm.
Sương sớm tan, người cũng đã nhạt rồi
Ý là không chỉ sương tan, cũng không chỉ hôm nay...
Chạy xong, bắt đầu 1 ngày mới
Tập huấn cùng với ước mơ thôi,
Em biết không? Người tập rất đông,
Cô chú trong buổi tập rất náo nhiệt,
Anh cơ động tập luyện nghiêm túc,
Bạn cứu hoả, leo lên sân thượng đợi
Lớp học ngoài trời của em, sinh viên năm nhất
Nhìn đến lớp, tôi lại nghĩ đến em
Nhìn vu vơ, bắt gặp bóng hình quen
Tôi nhìn cứ tưởng bản thân nhầm,
Người thầy ngày xưa biết bao kỉ niệm
Thầy lại hỏi thăm cuộc sống tôi,
Tôi gượng cười, nói:" Thầy bói đúng!
Tình duyên này vốn là không thành,
Cố chấp cũng chỉ tự lừa mình.
Tình yêu không! Sự nghiệp đang tiến!"
Thầy cũng cười, nói:" Em cố gắng!
Đừng để mất đi bản thân như trước.
Em cứ thành công trước đã đi,
Rồi cũng sẽ có người bên em thật lòng,
Em nhỉ? Bởi xã hội khó chấp nhận chúng ta,
Em cứ bước mãi về phía trước
Rồi người đến, người đi rồi
Thỉ thoảng nhắc lại, để biết thanh xuân.
Đừng cố chấp đem nó thành nổi oán hận.
Tình yêu vốn là sự đánh cược
Xem như em cược thua mà thôi
Đừng nản lòng thoái chí em nhá
Dừng cá cược là sẽ không thua...
Rồi một mai em cũng phải theo sắp đặt
Lấy 1 người mà em không yêu, đúng không?"
Nghe câu hỏi, tôi mãi giấu câu trả lời.
Tôi ngậm ngùi, thầy lại đã quên:
" Em đâu thể sống quá 30,
Nên thầy đừng nghĩ nhiều như thế!
Em phải quay về với buổi tập đây
Các anh, các bạn đã sẵn sàng đợi lệnh
Nào đi thôi, mọi người cùng quyết thắng"
Cố gắng thôi, vùi đầu vào sự nghiệp
Em giờ cũng đã hạnh phúc cùng người .
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro