Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Làm ruộng , Xây dựng , Ngọt sủng , Xuyên thư , Chủ thụ , Mỹ nhân ngư , Đọc tâm
Nhung Âm vì cứu người mà chết, bị Thiên Đạo an bài xuyên tiến một cái giao nhân trong thân thể, bổ túc nguyên bản còn thừa một năm thọ mệnh.
Giao nhân dung mạo khuynh thành, khóc lệ thành châu, bị người bắt lấy tiến hiến cho quốc quân.
Chờ nhìn thấy đầy mặt tối tăm hoàng đế, Nhung Âm mới biết được nguyên lai chính mình xuyên qua vào phía trước xem qua một quyển trong tiểu thuyết.
Nguyên thư trung, hoàng đế chỉ là phông nền, hắn chung kết loạn thế, trở thành khai quốc hoàng đế, lại nhân hoạn có nghiêm trọng mất ngủ chứng, dẫn tới tính cách tàn nhẫn, giết người như ma.
Tại vị 5 năm, chết ở trên tay hắn thần tử vô số kể, triều đình trên dưới mỗi người cảm thấy bất an, đều ngầm mắng hắn là bạo quân.
Nhân giấc ngủ không đủ thân thể thiếu giai, hơn nữa quá mức cần chính, bạo quân Tông Chính Tiêu tuổi xuân chết sớm.
Tông Chính Tiêu sau khi chết, hắn cháu trai cũng chính là nguyên tác nam chủ kế vị, cùng thân là tiền triều công chúa nữ chủ triển khai cộng 100 vạn tự ngược luyến tình thâm.
***
Nhung Âm vốn tưởng rằng dừng ở bạo quân Tông Chính Tiêu trong tay, chính mình này một năm khẳng định sẽ không hảo quá, ai ngờ Tông Chính Tiêu lại đối hắn hảo đến đến cực kỳ.
Ao chật chội không có phương tiện hắn bơi lội, Tông Chính Tiêu liền cho hắn tu hồ nước lớn; hắn bị thương, Tông Chính Tiêu tự mình cho hắn thượng dược; hắn đã đói bụng, Tông Chính Tiêu uy hắn sơn trân hải vị.
Park Jimin, 19 tuổi, là chủ của một adult shop. Và nơi đây cũng như chủ của nó vậy, adult shop của Jimin, không bình thường như lớp vỏ bọc bên ngoài của nó.-au : bánh tét nhân ruồi.warning : MB, h dồn dập. dị ứng đừng đọc.…
Thể loại: Hiện đại, cường thủ hào đoạtSố chương: 98Tên nhân vật: Hà Nghiên, Phó Thận Hành, Lương Viễn Trạch.Câu chuyện giữa một gã đàn ông lòng dạ hiểm ác cùng một linh hồn không chịu khuất phục, từ đó tạo nên một mối quan hệ nhập nhằng sai trái rồi sẽ đi về đâu?Bốn năm trước, cô đem hắn tống vào tù, cho đến khi xác định hắn bị lãnh án tử hình, mới thật sự yên tâm. Bốn năm sau, hắn kéo cô xuống địa ngục, tận mắt nhìn cô dù cho bị vũ nhục tổn thương nhưng vẫn không từ bỏ hận thù. Đây là một màn trả thù được chuẩn bị công phu, cũng là một màn báo thù bền bỉ kiên nhẫn. Phó Thận Hành đã mắc phải một lỗi sai, đó là luôn cho rằng, Hà Nghiên sẽ là đồ vật bị hắn nắm trong lòng bàn tay.Phó Thân Hành không phải là một kẻ sẽ vì thấy cô đáng thương mà nương tay. Hà Nghiên cũng không phải là một người phụ nữ dễ dàng từ bỏ ý đồ của mình.Trích đoạn:Sống sót, bất luận thế nào cũng phải sống sót!Người Hà Nghiên run cầm cập, trong tâm trí đang có những âm thanh điên cuồng gào thét. Bố mẹ cô sống cả đời hiền lành lương thiện, chắc chắn không chịu đựng nổi cái chết bi thảm của cô. Hơn nữa, cô còn có Lương Viễn Trạch, anh ấy vẫn đang đợi cô đến.Cô thật không nên lái xe một mình trên đường quê, không nên nghĩ lái xe là an toàn, càng không nên tốt bụng phanh xe khi nhìn thấy có người nằm sõng soài trên đường. Cô nên đạp chân ga cho xe đè qua.Nhưng bây giờ không phải là lúc hối hận tự trách, bởi vì cô đang trên bờ vực của cái chết.…
🔫: tui phải note cái này lên đầu vì thật sự nó khá quan trọng, fic này đã gần 7 năm rồi, là fic đầu tay của tui thì ừm đầu tay cũng đồng nghĩa với việc nó còn chưa có sự chỉnh chu và chau chuốt về từ ngữ quá nhiều nên trong fic sẽ có rất nhiều lỗi như lập từ, câu đoạn diễn tả chưa hay bla...bla nữa nên thật sự sẽ khiến mọi người tức giận khi đọc nhưng dù sao nó cũng là đứa con đầu lòng của tui, tui muốn giữ nó lại và không chỉnh sửa quá nhiều làm ảnh hưởng đến nguyên bản vốn có của nó vậy nên ai đọc được thì đọc còn hong đọc được thì ra đi trong lặng lẽ hen, iuuuuuuuuCòn muốn thấy sự chau chuốt về từ ngữ của tui hơn thì tìm fic mới nhất của tui để đọc nhoaaa_______________"Em và anh gặp nhau trong sự vô tình, em vô tình mà mang trong người dòng máu của anh "" Anh phải chọn em hay chọn con của chúng ta đây ""Em muốn có một cái kết hạnh phúc như ba mẹ của anh vậy "ĐÂY LÀ FIC ĐẦU TIÊN CỦA MÌNH NÊN CÒN CHƯA ĐƯỢC HOÀN CHỈNH MONG MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM VÀ NÓ LÀ ĐỨA CON TINH THẦN CỦA MÌNH XIN ĐỪNG ĐEM NÓ RỜI XA MẸ (cảm ơn)Tất cả tình huống, hay bất kì việc gì xảy ra trong fic đều KHÔNG PHẢI THỰC TẾ hay THEO KHOA HỌC nên đừng bắt bẻ…
Thể loại : Đam mỹ, tình trai, ngọt, ngược, gương vỡ lại lành, lạnh lùng khốn nạn công x nhu nhược, khiếm khuyết thụ, HE, ngược thụ trước ngược công sau. Couple chính : Trần Duật Đằng x Bạch Sở Khiết.Văn án.Bạch Sở Khiết bẩm sinh đã có một bên mắt phải không nhìn được. Lớn lên khi đi học, cậu luôn coi mình là kiểu người xấu xí. Suốt ngày cô độc đến trường. Vậy chỉ một lần vô tình được nam thần của trường giúp đỡ. Cậu lại tương tư thích thầm Trần Duật Đằng.Vậy mà một buổi chiều nắng vàng, Trần Duật Đằng nắm tay cậu đi trên con phố nhỏ. Rồi lại yêu thương nói ra một câu."Anh thích em! Không phải vì nhan sắc, mà là vì em rất đặc biệt. Ông trời sẽ không lấy của ai bất kì thứ gì. Hy vọng em có thể tin tưởng anh"Một câu tỏ tình ngắn ngủi, bọn họ cùng nhau yêu đương vào thời học sinh. Hắn giúp cậu vượt qua tự ti, giúp cậu hiểu được rằng dù con mắt phải có bẩm sinh không thấy được gì thì cậu vẫn là đẹp nhất.Trần Duật Đằng khiến cho Sở Khiết yêu hắn say đắm, vậy mà vào một ngày khác. Cậu lại nghe được hắn nói với đám bạn của hắn, từng lời từng chữ khắc ghi trong tim cậu."Được rồi! Tiền của ông đâu. Tôi đã nói cái tên Sở Khiết đó là một tên dễ dụ mà. Làm cái gì có chuyện tôi yêu cậu ta? Ông đây trong lòng hiện tại vẫn chỉ thích một mình Mễ Lạc thôi nhé. Làm gì có chuyện tôi thích cái tên mù một bên kia chứ, nhìn vào con mắt đục một bên kia đã làm tôi thấy sợ rồi. Lần cá cược này các cậu thua rồi, mau đưa tiền đây"Hoá ra...đôi mắt cậu không đẹp, kể cả ngườ…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…