Chương 9: Hoàng hậu Patrizia
Đẹp đẽ đến mấy cũng vô ích. Patrizia không có cảm xúc gì đặc biệt đối với sự lộng lẫy của chính mình. Dù sao đi nữa, đối với Đức vua, cho dù Rosemond mặc quần áo rách rưới đi chăng nữa, vẫn sẽ chọn cô ta thay vì cô. Tất nhiên, cô cũng không mong muốn được hắn lựa chọn.
"Qúy cô Patrizia, cô phải đi ngay bây giờ."
Patrizia không có chút lo lắng nào cả, cũng không có cảm giác hồi hộp.
Cô không thích hắn, và hắn cũng không thích cô, vì vậy đây chỉ là một nghi lễ, không phải là hôn lễ thần thánh gì cả.
Patrizia không mỉm cười khi thấy Đức vua trong bộ vest. Lucio cũng không cười khi nhìn thấy Patrizia xinh đẹp trong bộ váy của cô ấy.
Cả hai như thể đang phải làm công việc của họ vậy.
Người chủ trì buổi lễ là Công tước Vashi. Nghi thức kéo dài khá lâu và Patrizia cảm thấy rằng đôi chân của mình đang rất mỏi. Ngay lúc đó, những lời của Đức vua bỗng lọt vào tai cô.
"Để ta nói trước cho nàng nhớ."
“…”
"Tình yêu, sự ưu ái, tốt nhất là nàng đừng mong những điều như thế này."
“…”
Patrizia vẫn yên lặng nhìn về phía trước với đôi mắt vô cảm.
“Hãy yên lặng mà sống. Như vậy sẽ tốt cho nàng hơn”.
"Đây có được xem là lời đe dọa không?"
“Nàng đã nhận ra rồi.”. Hắn cười.
Patrizia im lặng. Mở miệng đáp trả hắn không phải là điều cô nên làm ngay lúc này, nó chỉ gây thêm khó chịu cho cô mà thôi. Cô thà tiếp tục nghe những nghi lễ nhàm chán còn hơn là những lời ngu ngốc của hắn.
“Thưa phu nhân Patrizia, cô có nguyện phụng sự, tuân theo và tôn trọng Ánh dương của chúng ta với tư cách là chồng của cô không?”
"…Ta đồng ý."
“Bệ hạ. Ngài có nguyện tôn trọng, chăm sóc và yêu thương phu nhân Patrizia với tư cách là vợ của Người không? ”
"Ta đồng ý."
Lời nói của hai người không có một chút ý nghĩa nào. Nghe thì giống như trong một câu chuyện cổ tích, nhưng cô không thể chịu đựng được điều đó.
"Tôi xin tuyên bố hai người đã trở thành vợ chồng."
Và đám cưới nực cười ấy cuối cùng cũng kết thúc.
Sau đêm đó, cơ thể của Patrizia đã kiệt sức. Tham dự tiệc cưới không phải là một điều dễ dàng. Patrizia sau khi tắm xong và muốn đi ngủ nhưng Mirya không cho phép điều đó.
“Đức vua sẽ sớm đến đây thăm người. Tuy người đã mệt nhưng xin hãy cố gắng chịu đựng thêm một chút ”.
"Mirya." Patrizia khẽ gọi.
Dù sao thì hắn cũng sẽ không đến đây. Tuy đây là đêm đầu tiên, nhưng cô không mong đợi điều gì đó khác biệt.
"Đức vua sẽ không đến đây đâu."
“…”
“Chúng ta hãy nói chuyện rõ ràng. Ta nghe nói Đức vua có nhân tình. ”
"Hoàng hậu…"
Gương mặt của Mirya tái nhợt, cô ấy tự hỏi làm thế nào cô biết điều này. Nhưng Patrizia không thể không hiểu Mirya. Cô không phải là một cô gái quê mùa nào đó ở nông thôn. Tin đồn đó được lan truyền khắp đất nước, rằng Đức vua có nhân tình, và mọi người đều biết chuyện ấy.
“Ta không nghĩ đó chỉ là tin đồn. Mirya, chắc chắn cô biết sự thật khi ở trong Hoàng cung mà. Đúng không?"
"…Tôi xin lỗi."
Đó không phải là điều mà cô ấy phải xin lỗi. Cô ấy nói như thể mình đã làm sai điều gì đó.
“Vậy hôm nay Đức vua sẽ không đến đây. Có đúng vậy không? ”
“…”
Mirya không thể trả lời. Làm sao cô có thể nói về sự thật đó được chứ. Patrizia hiểu rõ vị trí của mình, cười nhạt và nói với Mirya, “Mirya, hãy chuẩn bị phòng ngủ giúp ta. Tại sao ta phải lãng phí thời gian chờ đợi một người không đến… ”
Sau đó có một tiếng ồn ào bên ngoài cửa. Người hầu bên ngoài đến thông báo cho cô về sự hiện diện của ai đó, "Hoàng hậu, Đức vua đến thăm người."
Đôi mắt của Patrizia lộ vẻ bất ngờ. Tại sao hắn lại đến đây? Khi cô vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn đã bước vào phòng. Mirya nhanh chóng bước ra, và Patrizia cúi chào một cách máy móc, "Kính chào Đức vua."
"Nàng vẫn chưa ngủ à."
Thật ra cô đã định đi ngủ, nhưng Patrizia đành nói những lời trái với lòng mình.
“Vì Người không đến…”
"Nàng đang mong chờ vô ích."
Anh lạnh lùng cắt lời cô. Patrizia cũng đồng ý với những lời đó, cô không buồn vì đã không đợi anh.
Hắn ngồi xuống ghế. Khi Đức vua đến, cô nghĩ mình nên mang ít trà, nhưng hắn đã lên tiếng.
“Nàng không cần mang trà đâu. Hãy ngồi xuống đi."
Cô ấy nhìn Đức vua, hắn đã đến gặp cô thay vì đến chỗ Rosemond. Cô thắc mắc tại sao hắn lại đến đây và muốn nói gì với cô.
"Vì nàng đã ở trong Hoàng cung, chắc hẳn nàng cũng biết một số chuyện rồi."
"Ý Người là gì?"
"Những tin đồn về ta."
Chao ôi. Hắn đến đây để nói về điều đó. Không ngoài mong đợi, cô mỉm cười.
"Ý Người là tin đồn về việc Người có nhân tình?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro