Chương 1
Mùa hè vừa kết thúc, không khí của một năm học mới tràn ngập trong từng ngóc ngách của trường trung học, như những cơn gió nhẹ mang theo hương vị của tuổi trẻ và hy vọng. Ngày đầu tiên trở lại lớp học, Trịnh Tu Vy đứng trước gương, ánh mắt cô lấp lánh như những vì sao trên bầu trời đêm. Cô khẽ chải lại mái tóc dài óng ả, từng sợi tóc như những làn sóng nhẹ nhàng vờn quanh gương mặt, khiến cô cảm thấy vừa hồi hộp vừa phấn chấn.
Áo trắng, quần xanh, và chiếc ba lô mới mua, tất cả đều mang đến cho cô cảm giác mới mẻ và đầy mong chờ. Tu Vy hít một hơi thật sâu, tự nhủ mình hãy thoải mái và tự tin, như cánh chim sải cánh trong bầu trời tự do.
Khi bước vào cổng trường, Tu Vy cảm nhận được không khí nhộn nhịp. Những tiếng cười nói, những cái ôm chúc mừng giữa bạn bè cũ, tất cả tạo nên một bức tranh sống động về tuổi trẻ. Cô đi dọc theo hành lang, lòng cảm thấy vừa phấn khởi vừa lo lắng, như một bông hoa nhỏ đang chờ đợi ánh nắng đầu tiên của mùa xuân. Cô không biết rằng trong lớp mới, cuộc sống của mình sẽ thay đổi mãi mãi.
Khi vào lớp 10A, Tu Vy nhìn thấy những gương mặt xa lạ, như những trang sách chưa được viết. Cô ngồi ở bàn cuối, hy vọng sẽ tìm được những người bạn mới. Trong lúc các bạn khác bắt đầu trò chuyện và làm quen, Tu Vy chỉ lặng lẽ nhìn xung quanh, cảm thấy mình như một kẻ lạc lõng giữa biển người.
Bất chợt, một chàng trai với vẻ ngoài lạnh lùng bước vào lớp. Đó là Lục Triễn Huy, một chàng trai nổi bật với ngoại hình cao ráo, mái tóc đen bồng bềnh và ánh mắt sắc lạnh. Nụ cười của anh như những bông tuyết giữa mùa đông, hiếm khi xuất hiện nhưng đầy mê hoặc. Anh không chỉ thu hút ánh nhìn của Tu Vy mà còn của nhiều cô gái khác trong lớp, mặc dù anh luôn giữ khoảng cách, như một bức tường chắn chắn giữa mình và thế giới xung quanh.
Khi thầy giáo gọi tên từng học sinh để điểm danh, Tu Vy cảm thấy hồi hộp. Khi đến lượt Triễn Huy, anh đứng lên và tự giới thiệu bằng một giọng nói trầm ấm nhưng lạnh lùng, như cơn gió mùa thu. “Xin chào, mình là Lục Triễn Huy.” Giọng nói của anh vang lên, và mọi ánh mắt đổ dồn về phía anh, nhưng Tu Vy cảm nhận được sự xa cách trong cách anh nói, như một cuốn sách thú vị nhưng lại khó tiếp cận. Tim cô đập nhanh, không biết tại sao mình lại cảm thấy xao xuyến.
Buổi học diễn ra trong không khí nhộn nhịp, và Tu Vy đã nhận ra rằng Triễn Huy không chỉ học giỏi mà còn rất kiệm lời, giữ khoảng cách với những người xung quanh. Anh như một vì sao cô đơn giữa bầu trời, luôn lặng lẽ và bí ẩn. Sau giờ học, khi cả lớp ra ngoài sân trường, cô thấy Triễn Huy đứng cùng một nhóm bạn, nhưng anh chỉ lặng lẽ quan sát, không tham gia vào những cuộc trò chuyện ồn ào xung quanh. Nỗi khao khát kết nối với anh như những cơn sóng vỗ về bờ, mãi không thôi, khiến Tu Vy cảm thấy rối bời.
Rời khỏi lớp, Tu Vy cảm thấy một nỗi buồn nhẹ, nhưng trong lòng cũng tràn đầy quyết tâm. Cô tự nhủ mình sẽ cố gắng tìm kiếm những người bạn mới, và có thể, một ngày nào đó, cô sẽ đủ dũng cảm để tiếp cận Triễn Huy. Những ngày tháng thanh xuân đầy màu sắc đang ở phía trước, như một bức tranh sống động chờ đợi những nét vẽ mới, và Tu Vy biết rằng mình sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm đầu tiên của năm học này
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro