Chương 3

Cổ tay em bị cô siết chặt trở nên đỏ ửng,mắc công mắc sức vác về đây mà còn bị đối xử như thế này,nếu em mà biết trước như vậy thì em đã không mang người này về nhà mà bỏ cả giỏ thuốc cất công cả ngày mới hái được.

Tiểu My nặng nề mở mắt,ánh đèn dầu le lói trong căn nhà làm tầm nhìn của cô trở nên mờ ảo,phải nheo mắt mấy lần mới làm quen được với khung cảnh tối om.

- Nè,đau đó,thả tay tui ra.

-Tiếng Việt Nam sao?

Cô giật mình nhìn người đang nói chuyện với mình,ánh mắt chỉ vừa chạm đến khuôn mặt kia liền làm Tiểu My ngỡ ngàng,từ bé đến lớn,cô chưa từng thấy qua nhan sắc nào làm động lòng người đến mức này,môi mấp máy theo bản năng,Tiểu My chỉ thốt ra được hai tiếng.

- Đẹp quá.

- Nói tiếng nữa là tui đổ hết chén thuốc này dô họng mấy người liền

-....

.

Tiểu My đứng xa em một khoảng cách nhất định,từ hôm bị em hăm dọa thì có cho vàng cô cũng không dám lại gần em,tiếng việt thì nghe chữ mắt chữ được,nhiều khi cô cũng không biết trả lời em ra sao khi em nói chuyện với cô,có lẽ Tiểu My phải học thêm tiếng việt thì may ra mới nói chuyện được với em.

Bả vai được quấn vải trắng tinh vẫn còn nhói lên từng cơn,Tiểu My mộ tay ôm bả vai,ánh mắt vẫn nhìn em cặm cụi nấu cơm,mùi khói bếp lan ra làm cô nhớ đến gia đình mình,làm sao có thể gặp lại họ lần nữa.

- Nghĩ gì?

Em thấy cô ngồi thất thần thì đến ngồi bên cạnh,có chút buồn cười khi Tiểu My liền nhích ra xa một chút,là giữ khoảng cách với em sao.

-....

- Tui hỏi cô nghĩ gì?

- Nghĩ?

- Là suy nghĩ.

Em gõ gõ ngón tay lên trán cô,Tiểu My liền gật gù hiểu ý.

- Nhớ..mẹ.

- Lớn già đầu còn nhớ mẹ.

Em bật cười nghịch đại một cộng rơm trong tay,ánh nắng buổi chiều không còn gắt gỏng nhẹ nhàng phủ trên mái đầu cả hai,Tiểu My nhìn nụ cười trên môi em có chút lóa mắt,sáng quá,sáng hơn cả những tia nắng.

- Tên...tên.

- Hoàng Yến,Nguyễn Hoàng Yến.

- Hoànd Yến.

- Không,là Hoàng Yến,Hoàng Yến...

- Hòand Yến?

- Tui đá dô cuống họng là nín thở liền.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro