Chương 17 : Học Cách Buông Tay

Có những ngày, tôi cảm thấy như mình đang đeo một chiếc ba lô quá nặng, chứa đầy những thứ không cần thiết. Những ký ức đã cũ, những mối quan hệ không còn ý nghĩa, những thói quen đã trở thành gánh nặng, tất cả chúng cứ nặng trĩu trên vai, khiến tôi không thể đi nhanh hơn.

Có một buổi chiều, khi ánh hoàng hôn nhuộm vàng cả một góc phố, tôi tình cờ nhìn thấy một cụ bà bán kẹo lạc dạo, tay cầm một chiếc giỏ tre nhỏ. Giỏ đầy ắp những chiếc kẹo lạc đã được gói trong những mảnh giấy bóng mỏng, cũ kỹ, nhưng không ai có thể phủ nhận được sự quyến rũ kỳ lạ của chúng.

Mặc dù những chiếc kẹo ấy không có gì đặc biệt, nhưng cụ bà lại làm tôi dừng chân và ngắm nhìn. Không phải vì cụ là một người bán hàng nổi bật, cũng không phải vì chiếc giỏ kẹo kia có gì đặc biệt. Mà chính vì cái cách mà cụ bán hàng, cái cách mà cụ sống.

Cụ không vội vã, cũng không hối hả. Cụ chỉ thong thả bước đi, đôi mắt dịu dàng, ánh nhìn bình thản như thể thời gian chẳng bao giờ vội vã. Cụ bán kẹo không phải vì phải kiếm sống, mà dường như chỉ là một cách để cụ cảm nhận cuộc sống, để tiếp xúc với những người xung quanh. Cả quãng đời cụ, có lẽ chẳng bao giờ có những biến động quá lớn, chẳng bao giờ có những ước mơ xa vời, chẳng bao giờ phải đối mặt với những thử thách quá cam go. Và vì vậy, cụ cứ điềm tĩnh như vậy, cười tươi với mọi người, dù đó chỉ là những người qua đường vội vã.

Có lần, tôi tình cờ gặp một cô bé, khoảng mười tuổi, chạy tới và mua một chiếc kẹo lạc từ bà. Cô bé cười tít mắt khi nhận chiếc kẹo nhỏ, rồi không quên cảm ơn cụ bà bằng một tiếng cảm ơn thật rõ ràng. Cụ chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, không nói gì, nhưng tôi biết rằng cái nhìn của cụ chứa đựng cả sự ấm áp, sự bình yên mà không gì có thể thay thế.

Cái khoảnh khắc đơn giản ấy khiến tôi nghĩ đến những điều bình dị trong cuộc sống mà chúng ta thường bỏ qua: nụ cười của một người bạn, một ánh mắt quan tâm, hay một câu nói chân thành.

Tôi nhìn lại chính mình, và chợt nhận ra rằng, tôi cũng có lúc bị cuốn theo nhịp sống vội vã của thế giới này. Chúng ta ai cũng chạy đua với thời gian, với công việc, với những trách nhiệm không bao giờ dứt. Cái gì cũng phải nhanh chóng, cái gì cũng phải đạt được ngay lập tức.

Tôi tự hỏi, liệu mình có thể sống bình yên, một cách thong thả như cụ bà bán kẹo ấy không? Liệu tôi có thể buông bỏ những lo âu, những mục tiêu xa vời để tìm thấy một chút an yên trong chính những điều nhỏ bé nhất?

Cái giá trị của sự bình an không phải là một thứ gì quá xa vời, mà là những khoảnh khắc rất giản dị, dễ dàng bỏ qua. Chính trong những khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng đôi khi cuộc sống không cần phải phức tạp đến vậy.

Đôi khi, chỉ cần chúng ta biết cách nhìn vào những điều giản đơn xung quanh mình, biết cách sống nhẹ nhàng hơn, yêu thương hơn, thì mọi thứ sẽ trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.

Cái giá trị của cuộc sống có thể nằm trong những điều nhỏ nhặt như vậy. Cũng giống như chiếc kẹo lạc mà cụ bà bán, nó không phải là món ăn xa xỉ, nhưng lại có thể mang đến niềm vui cho những ai dừng lại và chú ý.

Có lúc tôi nghĩ, liệu mình có phải là người quá phức tạp không? Mình luôn mong muốn có được một cuộc sống hoàn hảo, luôn khao khát những điều lớn lao, và luôn muốn mọi thứ phải diễn ra đúng như mình nghĩ. Nhưng rồi tôi nhận ra rằng, đôi khi trong cuộc sống này, chính những điều đơn giản, nhỏ bé lại là những món quà tuyệt vời mà ta không bao giờ ngờ tới. Như việc bà cụ bán kẹo lạc, chẳng phải là một công việc quan trọng hay có mục đích xa vời gì, nhưng bà vẫn mang đến cho những người xung quanh mình sự ấm áp, sự tĩnh lặng mà không một công việc nào có thể thay thế.

Tôi cũng đã từng như bao người khác, luôn bận rộn với những thứ phải làm, với những mục tiêu cần phải đạt được, và cứ mãi đuổi theo một thứ gì đó không bao giờ dừng lại.

Nhưng rồi tôi học được một bài học: Buông tay. Buông tay không có nghĩa là bỏ cuộc, mà là để cho những điều tốt đẹp mới có thể đến với mình. Cũng như chiếc giỏ kẹo của cụ bà, nếu bà cứ ôm lấy nó mãi mà không bán đi, thì sẽ không bao giờ có ai được thưởng thức những chiếc kẹo ngon lành ấy.

Có một câu nói mà tôi rất tâm đắc : "Đôi khi, chúng ta cần phải buông tay, không phải vì chúng ta không yêu, mà vì chúng ta cần phải yêu bản thân mình hơn." Và tôi nhận ra rằng, buông tay không phải là từ bỏ, mà là một cách để mình tự giải thoát, để cho mình cơ hội làm lại từ đầu, để cho những điều tốt đẹp hơn có thể đến.

Tôi đã từng sợ rằng buông tay là sự thất bại. Tôi sợ rằng nếu tôi từ bỏ những điều tôi đã từng ước mơ, từ bỏ những dự định mà tôi đã hoạch định, tôi sẽ mất đi một phần quan trọng của chính mình. Nhưng rồi, tôi nhận ra rằng đôi khi buông tay lại là cách duy nhất để tìm thấy sự bình yên trong chính tâm hồn mình.

Tôi đã thử buông tay trong một vài chuyện nhỏ, như khi tôi không còn cố gắng giải thích cho những người không hiểu tôi, hay khi tôi không còn bận tâm về những điều không thuộc về mình. Và điều kỳ diệu là, khi tôi buông tay, tôi không hề cảm thấy mất mát. Ngược lại, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Có một khoảng trống mà tôi chưa từng nhận ra trước đó, một khoảng trống để tôi có thể hít thở, để tôi có thể cảm nhận được thế giới xung quanh mà không bị nặng nề bởi những thứ không cần thiết.

Cuối cùng, tôi mua một chiếc kẹo lạc từ bà cụ. Cầm chiếc kẹo trên tay, tôi cảm nhận được một sự ấm áp kỳ lạ. Nó không phải là chiếc kẹo ngon nhất mà tôi từng ăn, cũng không phải là món quà xa xỉ nhất tôi từng nhận. Nhưng cái cảm giác khi tôi cầm nó trong tay lại mang đến cho tôi một sự bình yên lạ kỳ.

Tôi nghĩ về cuộc sống này, về những điều giản dị, về những mối quan hệ, về những khoảnh khắc quý giá mà chúng ta hay bỏ qua chỉ vì mải mê với những thứ không thực sự quan trọng.

Khi tôi ăn chiếc kẹo ấy, tôi cảm nhận được rằng cuộc sống có những khoảnh khắc đẹp đẽ, chỉ cần chúng ta biết buông tay và để chúng tự đến. Giống như bà cụ bán kẹo lạc, cuộc sống có thể chỉ là những bước đi nhẹ nhàng, nhưng lại có thể mang đến những giá trị vô cùng to lớn.

Và tôi cũng nhận ra rằng, đôi khi, để tìm thấy hạnh phúc, chúng ta không cần phải tìm kiếm đâu xa, chỉ cần buông tay và sống với những điều nhỏ bé quanh mình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro