Tác giả: Ta Đây Có Đi Ai Cập - 房东, 怎么没水了Thể loại : Điềm văn, cận thủy lâu đài*, 1x1.Tình trạng bản raw : Hoàn (65 chương + 1 phiên ngoại).Tình trạng bản edit: HoànNhân vật chính : Triệu Hoàn & Hạ Hựu Thanh. Nhân vật phụ: Lục Lộc Bỉ, Lục Sầm, A Hiểu, Vưu Đắc...Translator : QT, Google...Editor : Gxx. Beta: Jace Vy.Truyện được post song song cùng bách gia trang…
Đường đường ám dạ đế vương lại xuyên qua thành một cái nữ phụ ngu ngốc toi mạng vì tình..hừ hừ,còn lâu nhé,Dạ Tuyết cô đây xinh đẹp chớ không có bị ngu..Nữ chủ hậu cung,tránh xa ta ra tốt sao.êu nữ chủ,quản lí tốt nam nhân của ngươi,cứ theo ta tò tò là sao..A uy...xùy xùy.Cảm ơn nàng phuonglink9 đã design cho ta ảnh bìa,ai mang truyện ta đi,vui lòng giữ nguyên ảnh bìa sẵn có,chân thành cảm ơn.…
Bé Jeon lên 5 đi học mẫu giáo và gặp được Kim Taehyung - giáo viên thực tập trẻ tuổi..."Nhóc còn bé lắm, làm sao đòi cưới anh được?""Vậy thì đợi đến khi Kookie 10 tuổi, Kookie sẽ bắt Taehyungie về nha~" (Ó//v//Ò) 29/8/20 ~ 17/2/21 Lưu ý: couple phụ là Hopemin nhaa*Fic này mình đã viết từ khá lâu và thật sự lời văn, ngôn từ và cả nội dung chưa được trau chuốt. Dù vậy nó cũng đã trở thành một kỷ niệm đẹp và thành tựu lớn với mình, mong các bạn hãy ủng hộ.Enjoy~…
Tên: Ác ma, buông tha tôi! Tác giả: MADThể loại: ngôn tình, hiện đại, đô thị, lãng mạn, ngược,...Văn án:Cô mơ màng tỉnh dậy, trong ký ức nhỏ bé của mình cô chỉ biết mình vừa bị ai đó đánh ngất trong trường.Cô đang ở nơi nào?Một nơi xa hoa như này, cổ kính như này, dù không bật đèn nhưng cô vẫn có thể thấy. Vài tia sáng le lói từ ngoài vào cũng đủ biết được đây là phòng ngủ. Nơi đây hẳn là không phải trong thành phố."cạnh"Cô xoay người nhìn ra hướng phát ra tiếng động. Một người thanh niên trẻ tuổi bước vào, khoác lên người bộ vest đen lịch lãm mà sang trọng. Ánh mắt sắt bén đằng sau lớp kính mỏng lóe lên tia quỉ mị. Một giọng nói âm trầm vang lên giữa không gian đêm tĩnh lặng.'Chào mừng em đến với thế giới của tôi'Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện.😘😘😘…
Tác giả: Thị Chúc Chúc ANguồn: Vespertine (CV) (khoảng 20 chương đầu) + Raw (còn lại)"A a...... Đạo trưởng, sao thứ này của người lại lớn như vậy, chẳng khác gì của con lừa, cắm phía dưới của người ta đau muốn chết, ô......" A Lê không ngừng run rẩy."Câm miệng!" Lục Trường Uyên cũng không chịu nổi, huyệt Thái Dương giật giật, trên trán nổi đầy gân xanh, hô hấp so với vừa rồi càng thêm dồn dập.A Lê khó thở, đạo sĩ thúi này phá nguyên âm của nàng, giết nàng, đoạt nguyên thân của nàng, vừa đến đêm là liền đè nàng xuống tận lực song tu, lại còn không cho phép nàng nói thật.Nhưng nàng càng muốn nói: "Hàng của ngươi giống y như của lừa, lại bự đến dọa người, xấu chết đi được...... aa...... ư."Lục Trường Uyên cúi người hôn nàng, ngăn cái miệng nhỏ đang lải nhải.A Lê kinh ngạc, ngơ ngẩn nhìn hắn. Đây là lần đầu tiên Lục Trường Uyên hôn nàng......Mà đêm hôm nay, Lục Trường Uyên tiết sạch nguyên dương mình trân quý hơn hai mươi năm cho A Lê......Đây là truyện về một hồ ly tham lam, vọng tưởng hút được dương khí của đạo sĩ nọ, lại bị đạo sĩ phản công, một kiếm lấy mạng. Sau khi chết, ban ngày hồn phách nàng tự do ở bên đạo sĩ, ban đêm liền biến thành người thật ngủ cùng giường đạo sĩ, cùng đạo sĩ song tu. Họ cùng nhau trừ yêu hàng ma ở núi Ô Kỳ, cứu vớt chúng sinh.Chỉ là bọn họ cũng không biết, yêu ma lớn nhất lại là...…
| Hoàn |Kiếp trước nàng là nữ nhân cường hãn lại cực độ cường thế, mẹ mất, nàng phò trợ nam nhân yếu đuổi lên ngôi hoàng thượng nên nàng được phong hoàng hậu, nghĩ mình sẽ được sống cuộc sống an nhàn ai ngờ thế sự khó lường nàng bị mất bệnh nguy kịch đến tính mạng đã vậy tên hoàng thượng kia lại ở cùng một phòng với thứ muội khiến nàng uất ức mà chết.Âm hồn trôi dạt trong chốn âm phủ diêm vương thương xót cho nàng trùng sinh lần nữa , lần này nàng quyết tâm sống cho mình bởi nàng đã nhìn thấu lòng người dễ thay đổi, nhân tính dối trá. Thu lại sắc sảo, tình nguyện bình thản.Mặc kệ là gia đấu, cung đấu, hay gà đấu cẩu đấu, ai đấu ai!Nàng chỉ một lòng sống vì chính mình!Liệu nàng có được sống như ý muốn hay không.*Truyện do mình edit, chỉnh sửa câu từ cho hợp lý.Mong các bạn chiếu cố. Cảm ơn!…