Chồng tôi là game thủ
Chồng tôi rất cục súc. Ngoài thích game, chỉ thích tôi..…
Chồng tôi rất cục súc. Ngoài thích game, chỉ thích tôi..…
câu chuyện về một cặp nam nữ, ngỡ là sẽ dành cho nhau một tình yêu trong sángnhưng thì ra là một tương lai đầy mệt mỏi và đau đớnhai ta từng dành cho nhau những quãng thời gian đầy tươi đẹp, như thanh xuân vườn trườngđể rồi khi thời thế thay đổi, hai ta chẳng còn là gì của nhau nữa--- nhìn lại quãng thời gian đó, em mới nhận ra rằng hai ta từng hạnh phúc như vậy---- ......... (đôi lời muốn gửi tới minhquan, ng em từng thich rất nhiều, nhưng ko ngờ là sẽ có kết cục v)…
Longfic Sấm chớp và Tốc độ 2Summary: Lục Phi nói rằng công việc của anh tại Thành phố Phương Nam đã hoàn thành. Nhưng có vẻ không hẳn như vậy.…
Câu chuyện kể về một cô gái - Lâm Ngọc Khương , một cô bé có vóc dáng nhỏ nhắn đôi mắt tròn tròn với nụ cười tựa như ánh nắng mùa xuân kết hợp lại trông rất xinh xắn và cậu thiếu niên - Tô Thanh Phong , cậu có vóc dáng cao dáo , đôi mắt sắc lạnh khiến người khác phải rè trừng nhìn chung rất tuấn tú Và những người bạn họ đã đồng hành trong suốt thanh xuân của mình họ cùng nhau trải qua nhưng vui buồn cũng sẽ có nhưng chia ly rồi gặp lại ." Thanh xuân " là thế đấy ! Đẹp lắm phải không ?…
Học viện Ravenscrown trôi qua bao nhiêu năm tháng vẫn vậy, cái nơi mà thời gian tồn tại chỉ khiến cho thứ quyền lực vô hình ấy trường tồn . Nơi hiện hữu một thứ không có hình hài, không có khái niệm không gian hay thời gian, mà lại mang trong mình góc khuất đen tối của cả một đất nước. Tất nhiên, góc khuất ấy chỉ có thể tồn đọng ở nơi tăm tối nhất , tương ứng như cái bản chất của nó, có lẽ chỉ có thể là một thành phố đang che chở các gia tộc cổ xưa này đây. Nhưng cái thứ ám ảnh lại nằm trong vực sâu nhất của cái thứ đen tối ấy lại là dãy hành lang cổ kính của Học viện Ravenscrown , nơi liên kết của những kẻ chủ trì ván cờ , nhưng lạ thay , đó lại là nơi lặng lẽ đang chờ đợi một bóng hình - kẻ truyền nhân của bao thế hệ . Sự chờ đợi ấy đã thành vòng lặp thời gian tuần hoàn. Nhưng có lẽ chuỗi thời gian tưởng chừng không có điểm kết thúc ấy đã có một vài thứ khiến tôi khắc sâu ký ức của một tân học viên - Sylvia Whitemore, cái tên hằn sâu trong ký ức như dấu ấn mùa thu ngày ấy cô đến với Ravenscrown. Người ta cho rằng cô đang tự đào huyệt cho chính mình tại nơi đây, và có lẽ họ đúng. Sylvia - con mồi. Nhưng rồi, kẻ săn đuổi có lẽ lại chính là linh hồn lưu giữ những kí ức và một lời thề thầm lặng của cô ả . Đứa con ấy khoác lên chiếc áo choàng đồng phục khiến sắc đỏ tươi biểu trưng kia rốt cuộc cũng trở về với ý nghĩa thật sự của nó- màu của máu.…