Tác giả: Thất Kiều Chi HạEdit: Lam HạThể loại: Hiện đại, giới giải trí, bao nuôi, HEPairing: MarkHyuckCV : SunsunTình trạng bản gốc: 5 chương - hoànTình trạng bản edit: Đã hoàn thànhBản edit chưa nhận được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không re-up hay chuyển ver dưới mọi hình thức.Văn án:Quyền lợi có thể đụng vào Park Sunghoon như bây giờ đều đến từ việc cậu được bao nuôi, cho dù ngẫu nhiên Park Sunghoon sẽ trở nên dịu dàng làm cậu mơ tưởng, nhưng Kim Sunoo vẫn muốn định nghĩa rõ quan hệ giữa hai người bọn họ, cậu vẫn biết mình được bao nuôi, giống như lúc ở phòng thu tình cờ nghe người ta nhạo báng mối quan hệ giữa cậu và Park Sunghoon bao nuôi.…
Hán Việt: [ bác nhã × tình minh ] âm dương sư chi quỷ quái vật ngữTác giả: Vũ Cẩn MặcTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 13Thể loại: Diễn sinh, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Võng du , Ngọt sủng , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Ấm áp , Linh dị thần quái , 1v1 , Âm Dương SưVai chính: Nguyên bác nhã, tình minh ┃ vai phụ: Yêu ma quỷ quái ┃ cái khác: Âm dương sưVăn án:Bác nhã: Tình minh, ngươi nói hồ ly có cái gì đặc thù?Tình minh: Đại khái trường một đôi lông xù xù tai nhọn, cùng với bạch bạch đuôi dài đi.Bác nhã: Cho nên tình minh trường một đôi lông xù xù tai nhọn cùng đuôi dài.Tình minh: Ta đây chẳng phải thành yêu quái?Bác nhã: Chẳng lẽ tình minh không phải yêu quái?Tình minh: Là hoặc không phải, này thật đúng là khó nói nha......PS:1. Bổn văn không vào V, các vị đại đại tùy ý nhảy hố.2. Kiến nghị dưỡng phì dùng ăn ( đến từ tác giả chân thành nhất lời khuyên _(:зゝ∠)_ )Nguồn: Wiki Dịch Tiếng HoaNgười đăng: TH true miêu…
NHẤT KIẾM SƯƠNG HÀNTác giả: Ngữ Tiếu Lan SanThể loại: đam mĩ cổ trang, triều đình giang hồ, suy luận phá án, tình hữu độc chung, cường cườngNhân vật chính: Quý Yến Nhiên x Vân Ỷ PhongTình trạng:• Bản gốc: hoàn (159 + 3PN)• Bản dịch: hoànNguồn: Tấn Giang****Văn án:"Dân chúng đều nói, Tiêu vương Quý Yến Nhiên võ công cao cường lại phong lưu tao nhã. Một thiên hoàng quý trụ như vậy, ý trung nhân sau này của hắn nhất định cũng sẽ tinh thông tất cả từ cầm kỳ thi hoạ cho đến pha trà nấu cơm. Nhân gia bình thường, có muốn ganh tỵ cũng không đến lượt.Trong phủ Tiêu vương.Hôm ấy, Quý Yến Nhiên bỗng mắc phong hàn, nằm bẹp dí trên giường không tài nào dậy nổi.Vân Ỷ Phong tự mình xuống bếp, vo gạo hái rau hầm gà.Lát sau, Tiêu vương điện hạ ôm một thân bệnh tật cũng chạy xuống, đầu choáng mắt hoa ân cần hỏi: "Hạ nhân đều nói ngươi đang luyện cổ trong bếp, nhưng mà Vân nhi là muốn hạ sát ai nữa đây?"****Chuyển ngữ phi thương mại bởi mìnhChưa có sự cho phép của tác giảVui lòng không mang ra ngoài.…
Níu kéo người yêu cũ, cái hoàn cảnh trớ trêu cùng bộ dạng thảm nhất trong đời tôi, đầu bù tóc rối, nước mắt tèm nhem, kết luận bằng bốn chữ "thảm hơn cả thảm", cuối cùng lại bị thằng bạn cùng lớp xa lạ nhìn thấy. Thảo Đan tôi thề, dù có tiêu tốn cả tháng tiền ăn vặt cũng phải bịt miệng cho bằng được cậu ta. "Sao mày lại khóc?" "Nhục."…
Thể loại: đam mỹ, sinh tử văn, băng thanh ngọc kiết võ công cao cường công x Tinh ranh lém lỉnh mưu mẹo đầy người thụ, Tiên quân Cơ x Thỏ tinh TiệnCP Lam Vong Cơ x Ngụy Vô TiệnĐây là fic lấy ý tưởng từ FMV và chưa có sự cho phép của tác giả, nếu ai đó thấy nội dung quen thuộc, xin hãy nhớ điều này. Thân ái, Hoa cảm ơn chân thành. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Thế giới song song, vạn vật đều có thể tu luyện. Rừng trúc sau Vân Thâm Bất Tri Xứ...Vân Thâm Bất Tri Xứ là nơi Cô Tô Lam Thị ngự tại. Vân Thâm Bất Tri Sứ sương mù ẩn hiện, ẩn sâu núi rừng, có núi có sông, phong cảnh hữu tình nên mới có tên là Vân Thâm Bất Tri Xứ. Rừng trúc ấy là tự nhiên mà có, một cơn gió thổi qua, lá cây xào xạc giao động, trút xuống một vài chiếc lá. Trên mặt đất, một đàn thỏ trăng tinh khiết chạy nhảy cùng nhau, vui đùa náo động. Giữa đám thỏ ấy là một chàng thiếu niên tầm 17, 18 tuổi, hắn mang một thân y phục trắng điểm hoa văn mây cuộn màu xanh lam, đôi mắt màu trà xinh đẹp, nốt ruồi dưới môi như ẩn như hiện. Hắn là Ngụy Anh tự Vô Tiện, là một con thỏ tinh tu luyện ngàn năm biến ảo thành người. Đang chơi đùa với lũ thỏ con bên cạnh, hắn chợt nghe thấy một tràng bước chân nhẹ nhàng vừa quen thuộc, vừa xa lạ. Quen thuộc vì hắn nhìn y lớn lên lại xa lạ vì hắn biết y nhưng y không biết hắn. Tiếng bước chân ngày càng rõ ràng, Ngụy Vô Tiện lẩm nhẩm tên y rồi biến ảo về nguyên hình: - Lam Trạm...Nguyên hình y là một chú tiểu bạch thỏ lông trắng, tai dài, mắt màu trà linh động, đuôi ngắn tròn một cục thật khả ái.…
warning: lowcasemột câu truyện nhỏ khi mình nghe "sau này hãy gặp lại nhau khi hoa nở"tất cả đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, các tình tiết không có thật"em thật sự là vẫn muốn chúng ta kết thúc à?""em xin lỗi, em không thể làm gì khác."…
Thượng sĩ gặp em lần đầu dưới tán cây táo, những cái nắm tay suốt thời niên thiếu ở rừng phong trong thời buổi triền miên khói lửa chiến tranh tàn khốc. "Nguyện một đời trung thành với Tổ quốc và yêu em. - Lee Heeseung"…
˗ˏˋ⟡ 𝐡𝐞𝐞𝐬𝐮𝐧 𝐟𝐚𝐧𝐟𝐢𝐜 𝐩𝐫𝐨𝐣𝐞𝐜𝐭 ⟡'ˎ˗28/03: au (alternative universe).categories: ooc, lowercase, có switch.mọi câu truyện đều chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng.♡彡…
Tác giả: Hoa Nhỏ Trong SươngCP: Vong Tiện, Lam Vong Cơ x Ngụy Vô Tiện Xin chào mọi người, tui là Hoa Nhỏ Trong Sương nè. Sau fic thố duyên trước, tui quay lại với hố mới đây. Fic lần này được dựa theo FMV mang tên Vận mệnh, lên nhầm kiệu hoa được chồng như ý của các tỷ đại lục đã làm ra. Bộ này dự định đã là shortfic, bởi vì FMV ban đầu chỉ có gần 5 phút mà thôi, bộ này viết ra trong khi tui chỉnh lý lại ý tưởng và mạch truyện của bộ thân vương. Lại nói tiếp một chút, đây là Fanfic dựa vào FMV, cho nên nếu ai đi qua thấy nội dung quen thuộc, cảm phiền đọc kỹ phần giới thiệu này. Và thêm nữa, FMV và Fanfic đều là phi logic, vì thế đừng ai thắc mắc các chi tiết nhỏ, tui không quan tâm đâu. Khi nào đó có vấn đề bản quyền hoặc bị tố cáo, tui lập tức sẽ gỡ bộ này luôn. Hoa thân ái cảm ơn.…
Thể loại: hiện đại, niên hạ, sủng, ngược. Chủ quán bar x Bác sĩKiếp trước va vào nhau cả hai đều mang đau thương mà rời khỏi thế gian, vậy thì kiếp sau có còn mong gặp lại?Mà chỉ sợ rằng khi gặp lại anh đã quên mất em là ai!Một người vì sao lại thích một người?Thích đến mức một đời một kiếp vẫn không đủ!…